Cố Húc , tiếp tục trêu cô.
Đưa chăn để bên cạnh sang cho cô, : “Còn mới đấy, ngủ một lát , khi nào phim thì gọi em dậy.”
Có lẽ do hôm nay mưa nên bản thấy mệt hoặc là do mấy ngày nay nghỉ ngơi đầy đủ nên Nguyễn Tinh Trầm từ chối. Cô dùng giọng dịu dàng cảm ơn đặt ly sữa bò và kịch bản sang một bên. Vừa xuống, cô thấy quen lắm, dù đây cũng là đầu tiên cô ngủ mí mắt Cố Húc.
tiếng mưa rơi bên ngoài, mí mắt cô dần nặng trĩu, cuối cùng là ngủ say.
Không ngủ bao lâu, khi tỉnh cô thấy yết hầu ngứa, giọng cũng khàn khàn: “Ưm, chị ngủ bao lâu ?”
Cô tỉnh, đầu óc còn mơ hồ nên cứ nghĩ Lâm Hạ đang ở bên cạnh , cho nên lúc hỏi chú ý nhiều.
Giọng Nguyễn Tinh Trầm lúc mới tỉnh dậy còn êm ái hơn cả lúc bình thường, Cố Húc kịp gì thì bên điện thoại mấy đàn ông chen chuyện: “Mẹ nó! Lão Cố, ai đấy? Giọng quả thật tuyệt vời.”
“Ôi giọng , thấy .”
“Lão Cố, hôm nay ở phim trường ? Sao bên cạnh giọng của cô gái nhỏ thế? Hay lừa dối chúng lêu lổng ở hả!”
Giọng chói tai Cố Húc nhịn cau mày. Anh tắt mic, để cho mấy kẻ cục súc giọng cô gái nhỏ nữa. Sau đó, tháo một bên tai , đồng hồ đeo tay : “Mới hơn nửa tiếng.”
Nhìn vẻ mặt mơ màng của cô, ngón tay đang di chuyển màn hình thoáng dừng .
Mới tỉnh, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô gái hơn ửng hồng, đôi môi ướt át nhếch lên, chóp mũi xinh nhăn .
Càng càng thấy giống chú mèo con mà nuôi ở nhà.
Anh nhịn đưa tay qua xoa đầu cô nhưng vẫn thế là nên cố gắng giữ lý trí, ho nhẹ một tiếng bên cạnh : “Em ngủ thêm lúc nữa ? Trời vẫn đang mưa.”
“Thầy Cố?” Nguyễn Tinh Trầm trợn trào đôi mắt còn mơ màng , giọng điệu nghi ngờ hỏi.
Có cô nhầm ? Tại Cố Húc ở bên cạnh cô?
Sau khi đưa tay dụi mắt, xác định bên cạnh đúng là Cố Húc, cô đỏ mặt bật dậy, gấp chăn gọn gàng lấy tay xoa mặt, chắc chắn mặt dấu vết gì mới thở phào nhẹ nhõm.
“ nghỉ ngơi thế là . Không , ngủ nữa.”
Tại cô thể ngủ chứ? May là chảy nước miếng, nếu cô chắc chắn sẽ hổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi/chuong-43-hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi.html.]
Mê Truyện Dịch
Cố Húc chỉ cô, gì.
Ngủ nửa tiếng là đủ. Nếu ngủ thêm, khi tinh thần thoải mái nên tiếp tục khuyên cô nữa. Cô cầm ly nước ấm lên, thoáng qua điện thoại của . Vì tắt mic nên mấy điên cuồng gửi tin nhắn tới, đa đều là “Lão Cố, lúc nãy là ai thế?”
“Cậu phụ nữ lưng chúng từ lúc nào?”
“Thế mà em còn lo lắng cho , định tìm bác sĩ cho đấy. Không ngờ kim ốc tàng kiều.”
…
Mấy dòng chữ chạy qua.
Thấy cô gái nhỏ tay cầm cốc nước mà mắt chằm chằm điện thoại , hỏi: “Em chơi ?”
Nguyễn Tinh Trầm tay cầm bình giữ nhiệt, ánh mắt chằm chằm điện thoại của Cố Húc.
Lúc nãy cô chỉ vô tình lướt qua, còn tưởng Cố Húc đang xem tin tức gì quan trọng, ngờ đang chơi game… Nam thần giải trí khen là “Một đóa hoa thanh cao lạnh lùng” mà cũng chơi game? Đây là chuyện ngờ tới cho nên cô sững mất một lúc, tới tận khi thấy giọng của mới khôi phục tinh thần.
Đầu tiên là lắc đầu, đó gật đầu.
Trận đấu đến giây phút cuối cùng, phía đối diện chỉ còn một đang sấp, mà team của bọn họ còn đầy đủ thành viên.
Cố Húc điện thoại nữa, tập trung tinh thần trêu chọc . Một tay cầm điện thoại, tay thì vắt lên thành ngang ghế sofa, cô : “Cô gái nhỏ , em lắc đầu gật đầu, cuối cùng là chơi ?”
Giọng đàn ông trầm cuốn hút vang bên tai.
Nguyễn Tinh Trầm đỏ mặt, dám ngẩng đầu, chỉ cầm chặt cốc nước : “ từng chơi nhưng giỏi.”
Game Cố Húc đang chơi là PUBG đang hot, còn gọi là ăn gà.
Cô thích chơi game nhưng Lâm Hạ thích. Lúc gì , cô nàng thường kéo cô chơi cùng. Về lúc rảnh cô cũng thử chơi mấy , nhưng tự cảm thấy nên chơi nữa.
“Em chơi ?”
Ánh mắt Nguyễn Tinh Trầm động. Chơi game cùng nam thần? Đương nhiên là cô . mà nghĩ đến kỹ thuật của , cô lắc đầu: “ chơi , sẽ gây rắc rối cho .”
Cố Húc hài lòng với câu : “Không cả.”