Giọng  chần chừ của Maggie ở đầu bên  truyền tới  nụ   khuôn mặt Nguyễn Tinh Trầm dần tắt. Cô rũ mắt, hàng lông mi dài che  những suy nghĩ ẩn giấu trong mắt. Thu bàn tay đang hứng mưa , từng giọt mưa nơi lòng bàn tay bắt đầu chảy dọc xuống đầu ngón tay  rơi xuống. Theo đó, giọng cô cũng trở nên thấp hơn: “Giống như mấy năm , chị sắp xếp công việc cho em .”
“Nếu em quyết định  thì để chị sắp xếp giúp em.” Maggie  khuyên nhiều, : “Chờ …”
Đầu  điện thoại vang lên tiếng lách cách gõ bàn phím: “Sang tháng giêng  talk show chế tác  tồi. Sau đó  một trang tạp chí  em chụp bìa. Em thấy thế nào,   vấn đề gì chứ?”
Nguyễn Tinh Trầm  cô   xong nội dung công việc, hỏi: “Có vấn đề gì ở mặt thời gian  ạ? Chắc  sang năm em mới  xong bộ phim của đạo diễn Hạ.”
Maggie: “Không  vấn đề gì. Nó sẽ diễn   khi phần công việc   thành.”
Nếu  ảnh hưởng tới đoàn  phim thì Nguyễn Tinh Trầm cũng  còn vấn đề gì nữa: “Được,  chị cứ sắp xếp cho em .”
Sau đó  còn lời nào để . Maggie bận, chỉ dặn dò cô vài câu như “Chú ý sức khoẻ”  cúp điện thoại.
Cúp điện thoại  Lâm Hạ vẫn   về.
Nguyễn Tinh Trầm  về phòng nghỉ,  màn mưa bụi bên ngoài, đột nhiên cô thở dài một … Sắp ăn tết  hả? Từ  15 tuổi, cô  chẳng cảm nhận  cảm giác đón tết nữa. Trước , khi còn  học, lúc  khác về nhà đón tết là lúc cô   ngoài  thêm.
Với công việc bây giờ, cô vẫn  thói quen sắp xếp lịch trình  những ngày đó.
Vào những ngày như  chỉ  bận rộn mới  cô quên   tất cả.
 mà…
Quay đầu   cửa phòng nghỉ  lưng,   Cố Húc sẽ đón tết ở  nhỉ? Cô  bố  Cố Húc đều là nhà nghệ thuật, suốt năm vi vu ở nước ngoài nhưng ông nội   đang ở thành phố A.
Nếu Cố Húc ở  thành phố A, cô…
“Mình đang suy nghĩ vớ vẩn cái gì thế?” Nguyễn Tinh Trầm lầm bầm.
Không  suy nghĩ miên man vì gần đây nam thần đối xử với  quá . Anh đối xử với cô  chẳng qua là xuất phát từ việc tiền bối chăm sóc hậu bối mà thôi. Ăn tết là hành động vô cùng  mật,  cô  thể đón nó cùng  ?  cũng   gì quá mất mát,  hợp tác với nam thần cô   vui .
Mấy ngày nay  ở cạnh  còn là niềm vui ngoài ý  nữa kìa. Dù  khi rời khỏi đoàn phim,  thứ  trở về nguyên dạng cũng   gì nuối tiếc.
Mê Truyện Dịch
Ừm…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi/chuong-49-hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi.html.]
Chắc là sẽ  tiếc nuối, so với một chút… thì nhiều hơn một tí.
Nguyễn Tinh Trầm cúi đầu, thở dài.
Không thể tự lừa  dối .
Nếu  thứ thật sự  trở  như lúc ban đầu, cô chắc chắn sẽ thấy tiếc nuối. Đã từng  Cố Húc đối xử dịu dàng, cô  thể nào chịu    Cố Húc sẽ đối xử với cô bằng thái độ lạnh như băng, cái cách như với  xa lạ.
Chênh lệch   cô  tiếp nhận nổi.
“Chị Tinh, chị gọi điện xong  ạ?” Lâm Hạ xách theo túi  tới: “Trà táo đỏ cẩu kỷ đây ạ, còn thêm cả cafe của Cố ảnh đế nữa. Dựa theo những gì chị dặn,  thêm sữa thêm đường.”
Nguyễn Tinh Trầm sốc  tinh thần,  đổi cảm xúc  mặt,  đầu  Lâm Hạ: “Ừm.”
Nhìn thoáng qua thấy bả vai và tóc cô nàng  nước mưa thấm ướt, cô lau bớt   trả  điện thoại,  với giọng đầy quan tâm: “Em mau về phòng hoá trang sấy tóc với  đồ , đừng để  cảm.”
Đã  nhiều  trong đoàn  phim  chấn thương .
Tính tình Lâm Hạ tuỳ tiện, nếu  nhắc nhở, chắc chắn cô nàng sẽ  chú ý.
“Vâng, chị mau   ạ.” Lâm Hạ , nhận lấy điện thoại  chỉnh  mái tóc của . Nghĩ đến việc  nãy  hai  dựa đầu   chơi game, cô nàng nhịn   đè thấp giọng  một câu: “Cố ảnh đế còn đang đợi chị đấy.”
Nguyễn Tinh Trầm đỏ mặt, đang định phản bác thì cô nàng   chạy  xa.
Cô   gì nữa, mang theo túi đồ uống  phòng nghỉ: “Thầy Cố,   bảo trợ lý  mua đồ uống. Đồ của   bỏ thêm sữa và ba mươi phần trăm đường.” Cô  khi uống cafe Cố Húc sẽ thêm sữa, thậm chí còn thêm cả một chút đường.
Cô luôn nhớ, nhớ  rõ  thêm bao nhiêu sữa, bao nhiêu đường.
 giọng  dịu dàng nhẹ nhàng  xuất hiện, ngược  chỉ  một tiếng “ừ” đầy lạnh lùng.
Bước chân của Nguyễn Tinh Trầm khựng .   cô cũng chẳng nghĩ nhiều,  tới bên cạnh bàn  đặt cốc cafe xuống. Vốn dĩ cô định hỏi  tết   dự định gì nhưng thấy Cố Húc cúi đầu nghiêm túc thực hiện thao tác trong trò chơi, nhất thời cô  mở miệng .
Thế nên, cô đành cầm điện thoại lên, tính chơi game .