giao diện game  chẳng  nhân vật của cô,   đó là một cái hộp lạnh như băng.
???
Hả?
Không  nam thần  sẽ canh hộ cô,  để cô xảy  chuyện gì ? Cô  đầu  Cố Húc nhưng  bắt gặp  nụ  ấm áp như , đổi  đôi môi mím chặt và đường cằm rõ nét.
Nam thần đang tức giận ?
Nghĩ tới lúc  trong lúc vô tình  đánh trúng Cố Húc, Nguyễn Tinh Trầm   gì, ngoan ngoãn  bên cạnh, cầm lấy cốc  dưỡng sinh Lâm Hạ mua để uống.
Vốn dĩ  tưởng khi thấy  “ hộp”(1), cô gái nhỏ sẽ tới hỏi nhưng  ngờ từ lúc tiến  tới giờ cô chỉ  đúng một câu, ngay cả khi thấy  tức giận cũng  hỏi… Ngón tay đang thao tác  màn hình khựng . Khuôn mặt vốn   sa sầm giờ  hiện rõ hẳn.
(1)Vào hộp  nghĩa là nhân vật  c.h.ế.t =)))
***
Ban đầu Nguyễn Tinh Trầm còn tưởng là Cố Húc tức vì chuyện trong trò chơi nhưng đến lúc   phim, cô mới nhận   chỗ  thích hợp. Đầu tiên là  chịu đối diễn, tiếp theo là  chịu  cạnh cô. Thậm chí, diễn xong   câu nào  bỏ .
Điểm khác thường   chỉ  Nguyễn Tinh Trầm phát hiện  mà Lâm Hạ và những nhân viên công tác khác cũng thấy.
“Chị Tinh,  chuyện gì xảy  giữa chị và Cố ảnh đế ạ?” Nhớ tới bầu  khí áp suất thấp trong lúc  phim, Lâm Hạ nhịn   nơm nớp lo sợ mở miệng.
“Chị…”
“Chị cũng  .”
So với  khác, Nguyễn Tinh Trầm còn buồn bực hơn. Cô  hiểu  ban ngày nam thần còn bình thường mà  khi cô nhận điện thoại xong    cứ như đổi thành một  khác? Vừa tủi   khó hiểu, nghĩ   hỏi nhưng  khuôn mặt lạnh như băng của Cố Húc, cô  dám.
Mới  nghĩ tới khả năng  khi  phim xong,  thứ sẽ trở  như lúc ban đầu, nhưng cô  ngờ còn   xong, quan hệ giữa  và Cố Húc  đóng băng. Nếu ngày  còn như ,  khả năng cô sẽ  phim  .
Thấy cô như , Lâm Hạ đành khuyên nhủ: “Có lẽ là do tâm trạng Cố ảnh đế  , chị đừng suy nghĩ nhiều quá.”
Nguyễn Tinh Trầm gật đầu, nhưng tâm trạng chẳng khá hơn là bao.
Vào phòng hóa trang đổi đồ xong, cô   phim trường đúng lúc Cố Húc cũng  . Cô dừng chân ,   đang  về phía . Do dự một hồi, cuối cùng cô vẫn nhẹ giọng chào một tiếng: “Thầy Cố.”
Cố Húc    , cũng chẳng lên tiếng chào , chỉ “ừ” một tiếng   lướt qua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi/chuong-50-hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi.html.]
Thái độ lạnh nhạt của Cố Húc  Nguyễn Tinh Trầm cực kỳ khó chịu. Cô cắn môi ,   đang một   bên đường, quần áo   cực ít, nhịn   hỏi: “Thầy Cố, xe của   tới ? Anh  …”
“Không cần.”
Lời ít ý nhiều, cực kỳ lạnh nhạt.
Nguyễn Tinh Trầm   xong   ngừng . Bên ngoài gió lớn, vốn cô  hỏi xem     xe bảo mẫu của cô  một lát ,  điều, dựa theo tính tình của nam thần, cô  hỏi  nữa. Ngẩng đầu lên  khuôn mặt lạnh như băng của . Khoảng cách của hai   tính là xa nhưng đem tới cho cô cảm giác hai  cách  cả một dải ngân hà.
Không thể bước qua  nó.
Càng lúc cô càng cảm thấy mất mát. Sợ ở  đây sẽ khiến Cố Húc thấy  phiền phức, cô  tiếp tục nữa, chỉ nhẹ  một câu: “Vậy   . Tạm biệt , thầy Cố.”
Nói xong, cô bước lên xe cùng với Lâm Hạ.
Nhìn cô rời khỏi, khuôn mặt Cố Húc bạnh  to hơn. Cô gái ngoan ngoãn mềm mại   chỉ cần  ho một tiếng là lo lắng      cảm   ?
Giờ thì ?
Người đó chắc chắn là kẻ lừa đảo. Trời lạnh thế , quần áo  mặc  đủ ấm nhưng   là  luôn.
Diễn xong   rời  ngay mà nấn ná ở  đây chờ  cùng xuất hiện với cô gái nhỏ.
 kẻ lừa đảo   …
Cố ảnh đế    từng  thử qua cảm giác tức tới bật .  giờ đây, chỉ trong vòng một ngày, cùng một   khiến  vinh quang trải nghiệm cảm giác  tới tận hai .
Chuông điện thoại vang lên.
Đầu bên  điện thoại truyền tới giọng  lười biếng của Ngô Nguyệt: “Anh Cố? Anh khỏe ? Có  em với ông Trương tới đón  ?”
“Nếu  cần thì bọn em   nhé.”
Chiếc xe   sớm biến mất  còn dấu vết. Cố Húc run tới mức răng môi va cầm cập  . Giọng   còn lạnh hơn cả trời đông giá rét: “Nếu  ngày mai  đuổi việc thì đừng tới.”
“Hả?”
Tiếng “tút tút tút”ở đầu bên   Ngô Nguyệt hoang mang.
Mê Truyện Dịch
Hôm nay tổ tông   thế? Mới nãy    bảo cô nàng và ông Trương đừng xuất hiện ? Có ý riêng ở  tới muộn như ,      về cùng chị Nguyễn ? Vừa  chẳng qua là cô nàng tùy tiện gọi thử một cuộc thôi, vì nghĩ lên xe  mà   còn gì phân phó nữa thì cô nàng và ông Trương sẽ  về.