Giọng  của  đàn ông du dương  thành thục.
Anh  nhanh chóng bước  khỏi tấm bình phong,  tới  mặt Nguyễn Tinh Trầm. Ngay lập tức,  mặt cô xuất hiện một  cao xấp xỉ 1m86, mặc áo len cao cổ màu trắng dễ chịu,  là quần bò thoải mái. Thậm chí ánh đèn phía    cũng gần như  che khuất.
Nguyễn Tinh Trầm  thấp nhưng lúc    vẫn  ngửa đầu. Lúc cô ngẩng đầu  Thẩm Tinh Hà,   mắt    còn dáng vẻ ngây ngô của  thiếu niên trong trí nhớ,   đó là hình tượng  đàn ông trưởng thành. Khoảng thời gian ba năm  khiến   rũ bỏ   vẻ ngây ngô non nớt. Năm tháng  biến   thành một  trầm  và chín chắn.
Trước đây,    đeo kính nhưng giờ  mang một chiếc kính gọng vàng.
Trên    thoang thoảng mùi thuốc lá.
Thẩm Tinh Hà mặc cho Nguyễn Tinh Trầm đánh giá , còn    cúi thấp đầu,  khóe môi còn vương nụ ,   thì thấy giống như là một  khiêm tốn.
“Có    đổi  nhiều ?”
Thẩm Tinh Hà  . Sau đó,   dẫn cô đến chỗ . Tuy  ba năm  gặp nhưng thái độ của    hề xa cách mà giống như bạn bè vẫn thường xuyên liên lạc với . Giọng điệu   vô cùng  thiết: “Anh còn lo là em  tìm  chỗ , định  xuống  đón em.”
“Biết em  thích ăn cay nên   gọi cho em món sườn xào chua ngọt, cá quế sốt hình con sóc, thêm một phần bít tết và rượu vang. Đồ tráng miệng là bánh ngọt vị matcha mà em thích. Anh xem phần đánh giá thấy mấy món   tệ.” Vừa ,    đưa menu cho cô,  mỉm: “Em xem thử xem   gọi thêm gì ?”
Nguyễn Tinh Trầm nhận lấy thực đơn nhưng  xem, lắc đầu : “Đồ  gọi  đủ .”
Mê Truyện Dịch
Nguyễn Tinh Trầm  tài nào tỏ  ung dung  như Thẩm Tinh Hà. Mãi mà cô  thể học nổi cách chung đụng hòa hợp với  khác. Mặc dù cô  ở trong giới giải trí phức tạp  ba năm nhưng vẫn  học  cách ứng xử khéo léo với  . Đối với  xa lạ, cô  thể biểu hiện thiện ý, đối với   thích, cô thường  quan tâm.
 cô  thể lờ   ,   thích  nhiều năm và còn đối xử với   .
Cô dùng hai tay ôm ly nước uống một ngụm. Hương vị chua chua của chanh  cô tỉnh táo hơn. Suy nghĩ một lát, cô miễn cưỡng mở lời: “Sao     về?”
“Lúc đầu  nước ngoài  cũng   ý định ở  đó. Vừa , đề tài nghiên cứu của    gần xong mà ở thành phố A  lời mời  tồi nên   về.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi/chuong-60-hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi.html.]
Thức ăn  đưa lên  nhanh. Thẩm Tinh Hà   xong    lục đục đưa đồ ăn . Anh    cách chăm sóc cô, giúp lau bát đũa   gắp đồ ăn cho cô.
Vừa ăn, Thẩm Tinh Hà  quan sát Nguyễn Tinh Trầm.
Cô giống hệt như  ,  chịu tiếp xúc với  khác, ngay cả tư thế  cũng  nghiêm chỉnh. Sau khi đánh giá  sơ bộ, Thẩm Tinh Hà giấu tâm tư trong lòng,  nhiều lời.
“Là bệnh viện bậc nhất ?” Nguyễn Tinh Trầm ngẩng đầu, nhẹ giọng hỏi.
Nguyễn Tinh Trầm  bất ngờ lắm khi thấy  gật đầu. Trước đây, lúc Thẩm Tinh Hà mới  nghiệp cũng  nhận  lời mời của bệnh viện bậc nhất. Bây giờ,       mạ thêm một lớp kim của nước ngoài,  thể tới bệnh viện bậc nhất cũng   gì lạ. Có lẽ là do  bạn cũ tìm  công việc  nên cô thấy  chuyện tự nhiên hơn nhiều. Cô , giọng cũng dịu dàng hơn: “Khoa ngoại của bệnh viện bậc nhất  , …”
“Anh  chọn khoa ngoại.” Thẩm Tinh Hà ngẩng đầu  Nguyễn Tinh Trầm, khẽ : “Anh chọn khoa tâm lý.”
“Hả?” Nguyễn Tinh Trầm kinh ngạc   , hình như   rõ “Anh…   gì?”
***
Phòng ăn bên cạnh.
Cố Húc mặc một  quần áo đen   ghế sofa. Anh cầm điện thoại trong tay, trông như thờ ơ  để ý tới nhưng nếu để ý kỹ  thể thấy   nhiều  mở wechat lên, đầu ngón tay cứ khựng   ảnh Nguyễn Tinh Trầm. Tin nhắn cuối cùng là câu “chúc ngủ ngon” của cô mấy hôm . Đã ba ngày nay, cô gái nhỏ  liên lạc với . Không hỏi  khỏe  cũng như  đang  gì. Không chào buổi sáng, buổi trưa, buổi tối, cái gì cũng .
Lần đầu tiên trong đời, Cố ảnh đế luôn tự thấy sức quyến rũ của   gì sánh   bắt đầu nghi ngờ sức quyến rũ , còn nghi    nghĩ sai  , cô gái nhỏ vốn  thích .
Thích  mà cư xử thế  ?
Trang Chu  cạnh Cố Húc,  biểu cảm “cả thế giới nợ  mấy trăm triệu” của  mà  sợ c.h.ế.t  gần bảo: “   lão Cố, dù  hôm nay cũng là sinh nhật Đông Tử,    đưa cô gái nhỏ qua đây? Vì  mà bọn   chọn chỗ  đấy.”