mà…
Cô  đầu  Cố Húc.
Cố Húc còn đang tức giận với cô,  sẽ  cùng cô chứ?
Biết Quý Siêu âm mưu cái gì nên Cố Húc   chuyện, chỉ    một cái  nhấc chân dài   ngoài. Đi  một lúc,    thấy cô gái nhỏ vẫn  ngây ngốc một chỗ  theo. Anh bất đắc dĩ dừng chân ,  với cô: “Đi thôi.”
“Hả?”
“Vâng  .”
Nguyễn Tinh Trầm đáp xong định  ngoài luôn nhưng nhận  Quý Siêu vẫn còn  đó  theo hai , đành thấp giọng bảo đảm với  : “ sẽ đưa thầy Cố về nhà an .”
Nói xong, cô còn gật đầu với   một cái  mới rời .
Quý Siêu đẩy mắt kính,  theo hướng hai  họ rời . Anh  , lắc đầu, hình như    đoán   vì  lão Cố  coi trọng cô gái nhỏ  . Anh    thêm gì nữa, xoay   về phòng bao.
**
Trong xe.
Hỏi Cố Húc địa chỉ xong, cô mở bản đồ  điện thoại, nhập địa chỉ . Sau đó, cô  khởi động xe   với Cố Húc: “Thầy Cố, chắc   mất nửa tiếng. Nếu  mệt thì ngủ  , tới nơi em sẽ gọi.”
Cố Húc   gì dù   thấy.
Nguyễn Tinh Trầm   phiền , mở điều hòa cao hơn chút.
Tuy cô  lấy bằng lái, cũng tự  lái xe  vài  nhưng vì   cạnh hôm nay là Cố Húc nên từ lúc khởi động xe cô    cẩn thận, sợ  may xảy  chuyện.
Cô lái xe.
Còn Cố Húc thì im lặng  cô.
Anh thấy cơ thể cô gái nhỏ cứng đờ, con mắt gắt gao  thẳng con đường phía , tay nắm vô lăng cũng dùng sức.
Không  vì , khi thấy cô như , tim Cố Húc  mềm xèo.
Anh tức với cô gái nhỏ  gì chứ?
Lúc , do sợ  tức giận, cô thà nháo loạn với công ty chứ   những tin tức  đúng sự thật đó tuồn . Giờ cũng , là cô sợ   vui nên mới  thế.
Nghĩ , đột nhiên Cố Húc thấy cơn giận và tâm trạng phiền não của  mấy ngày nay  buồn .
Cô gái nhỏ    thích cô,  thế cũng chẳng  gì kỳ quái. Anh đổi sang một tư thế khác thoải mái hơn,  cô : “  tức giận vì mấy chuyện  weibo, em cũng  cần để ý.”
“Sau  đừng  cái gì mà em sợ   vui, sẽ cách  xa một chút.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi/chuong-65-hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi.html.]
Sợ cô  ,  thấp giọng hỏi thêm: “Biết ?”
Hả?
Nam thần  tức giận?
Nguyễn Tinh Trầm thấy  kỳ quái, lộn  vòng về, nam thần   tức giận là  tức giận thật ? Tuy   nguyên nhân là gì nhưng cô vẫn thấy dễ chịu hơn, nhẹ nhàng “ừm” một tiếng, dịu dàng : “Thầy Cố, em  .”
Cô cũng    cách xa nam thần.
Vì cô đang lái xe nên Cố Húc  tiếp tục  chuyện nữa. Vốn   ngắm cô gái nhỏ nhưng     ngủ   tới tận khi cô đánh thức. Anh thấy  lạ,  nhiều năm nay   cho  lạ   xe  chứ đừng  tới việc  còn ngủ  xe.
  cô gái nhỏ ở cạnh,   ngủ  say.
“Thầy Cố, tới nơi .” Nguyễn Tinh Trầm thấy  mở mắt, nhẹ nhàng  thêm.
Mê Truyện Dịch
“Ừm.”
Cố Húc hết  sắc trời   thời gian,  đó   với cô rằng: “Muộn lắm , hôm nay em  cần về .”
Hả?
Lúc đầu, Nguyễn Tinh Trầm   hiểu. Phải tới lúc  sang  Cố Húc, cô mới dần hiểu .
Cái, cái gì???
Có  cô  nhầm ? Nam thần  cô ngủ ?
“Thầy Cố,   …” Nguyễn Tinh Trầm  sang  Cố Húc, tay đang nắm vô lăng vô thức siết chặt , giọng  cũng trở nên khô khốc như là   nên mở miệng thế nào mới . Do dự một lúc, cô thấp giọng : “Vừa   bảo em ở  ạ?”
“Sao thế?”
Một tay Cố Húc cởi đai an , tay  day nhẹ ấn đường.
Vừa   uống hết ly  tới ly khác mà   cảm giác gì nhưng ngủ một giấc tỉnh dậy  thấy đầu  đau. Nghe  giọng của cô gái nhỏ mà  cũng  ngước mắt lên, chỉ  day ấn đường  : “Muộn quá , em một   về   yên tâm.”
Nói xong, đột nhiên nghĩ tới cái gì đó,  ngừng tay xoa ấn đường ,  đầu  .
Anh mở đèn trong xe lên.
Không  cô gái nhỏ đang khẩn trương  thẹn thùng mà khuôn mặt cực kỳ căng thẳng, chóp mũi còn đổ chút mồ hôi, môi đỏ mím chặt… Thấy cô như , Cố Húc bật . Anh thu  đôi tay đang đặt  đầu gối,    chớp mắt, đôi mắt phượng  nhướn lên,  bằng giọng trầm khàn mê : “Cô gái nhỏ, em đang suy nghĩ cái gì thế?”
“Hả?”
Khuôn mặt Nguyễn Tinh Trầm đỏ bừng dữ dội hơn, chẳng  là do đột nhiên     chăm chú  là do giọng  quyến rũ đó. Cô ấp úng: “Em, em   nghĩ gì .”
Miệng thì  thế nhưng ánh mắt cô   tự chủ  mà né tránh. Ngón tay đặt  vô lăng  giật, đến cả tai cũng  đỏ lên,  thế nào trông cũng giống “ tật giật ”.