Ban đầu, Cố Húc chỉ  trêu cô chứ  nghĩ cô sẽ trả lời.
Giờ ngày nào cô gái nhỏ cũng gửi tin nhắn  wechat cho  nhưng khi ở đoàn  phim   kiêng dè  lúc ở chung với , trừ phi  diễn, như là sợ  khác thấy sẽ nghĩ .
Hiện tại, cô  mấy lời    sợ  khác miên man suy nghĩ ?
Cố Húc , ngả  về phía , đan tay để  bụng, ung dung  cô, trêu chọc: “ uống nhiều lúc nào?”
“Là  đó…”
Nguyễn Tinh Trầm   mất cảnh giác,  hỏi là ngây ngốc nhảy luôn xuống cái bẫy Cố Húc thiết kế sẵn: “Trên    mùi rượu  nồng.” Nếu   lúc đó  còn  chuyện tỉnh táo thì cô  nghĩ rằng  say khướt . Sợ  nào đó   uống say thật, cô cau mày: “Uống rượu  hại cho sức khỏe, hút t.h.u.ố.c lá cũng  .”
“Nếu    uống say, bên cạnh   ai thì   ?”
Đụng  mấy tay phóng viên chuyên  săn ảnh chẳng to tát lắm, dù   cũng     theo con đường lưu lượng.
, nhỡ  đụng  fan cuồng hoặc   ý  thì    ? Hình như, cô sợ  gặp chuyện như  thật nên cau chặt mày, sắc mặt u ám.
Cố Húc đang định trêu tiếp  thấy cô lo lắng, quan tâm quá mức nên tim mềm nhũn. Nụ  của  vui vẻ hơn ngày thường  nhiều. Khóe mắt chứa chan ý , bờ môi  nhếch lên, giọng  dịu dàng, trầm thấp như tiếng đàn cello: “Được,  em.”
“Về ,   uống rượu,  hút t.h.u.ố.c lá nữa. Cô gái nhỏ, thế   ? Hửm?”
Không  là do giọng  quá dịu dàng  câu   quá nhiều tầng nghĩa nên mặt Nguyễn Tinh Trầm đỏ ửng, giọng cũng nhỏ : “Em, em    quản  . Chỉ là, chỉ là lo lắng cho sức khỏe của  thôi.”
Cô   tư cách quản .
Chắc chắn là do gần đây cô quá  thiết với nam thần nên mới thế, càng ngày càng   quy củ. Cũng may, tính tình nam thần  nên  . Đổi  là  khác,  khi   cô thích xen  chuyện của   .
, nếu là  khác.
Cô sẽ  quan tâm.
Cô   quản niềm yêu thích của  khác .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi/chuong-73-hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi.html.]
Cuộc trò chuyện của hai   Hạ Hồng Phi nhăn mày, hỏi: “Hai  uống rượu cùng  lúc nào thế?” Quan hệ giữa bọn họ trở nên  hơn từ bao giờ? Với cả thái độ của Cố Húc, ông  thế nào cũng thấy  .
Nguyễn Tinh Trầm đỏ mặt.
Cô   để  khác   và Cố Húc từng ở chung với , cho dù  đó là Hạ Hồng Phi.
Thế nên, cô ấp úng mất một lúc vẫn   .
Cố Húc thấy cô khó xử liền  đỡ: “Người già như ông thì quan tâm tới mấy chuyện   gì chứ?”
Vốn dĩ, Hạ Hồng Phi chỉ thuận miệng hỏi nên câu    đổi đề tài, ung dung : “Tết    sắp xếp gì ? Ở nhà chăm sóc ông cụ hả?”
Ông  chút quan hệ riêng với nhà Cố Húc nên Tết mấy năm  cũng thường qua chơi, : “Nếu  nhớ  nhầm thì ông cụ  thích  Vũ Di Sơn(1). Mấy ngày    nhận  một hộp   tồi, đợi  dịp  bảo  mang sang tặng ông .”
(1)Vũ Di Sơn: Đây là loại  thuộc kiểu để  xanh lên men, cách chế tác giao thoa giữa việc sản xuất hồng  và  xanh. Món  Vũ Di Sơn nổi tiếng nhất  tên gọi là  Đại Hồng Bào.
Cố Húc  ham thích gì mấy ngày lễ tết.
Bố    việc trong giới nghệ thuật nên kể từ khi   ký ức  bắt đầu chạy khắp thế giới,  thường quây quầy ăn tết bên . Họ hàng thì nhiều mà  chẳng thích mấy nên  tạt qua cho .
Cho nên,  câu hỏi   cũng bâng quơ đáp luôn: “Mấy ngày  ông   gọi  về . Có điều,   ở cạnh ông   mấy ngày …” Anh đưa tay cầm lấy cốc café đặt ở bên, uống một ngụm. Mùi sữa thơm thơm đọng  trong khoang miệng. Anh : “Ông  nhiều bạn lắm nên  bận, trái   rảnh rỗi.”
Biết tính tình , Hạ Hồng Phi  phản ứng gì nữa,  sang  Nguyễn Tinh Trầm, hỏi: “Tiểu Nguyễn thì ? Cô  sắp xếp gì trong đợt Tết ?”
Ông hỏi xong, Nguyễn Tinh Trầm còn  trả lời, tay cầm cốc café của Cố Húc  khựng .
Vụ điều tra  phái Ngô Nguyệt     báo cáo nhưng vẫn   chút ít. Anh , bố  cô gái nhỏ  qua đời, 16 tuổi   viện phúc lợi. Sợ chuyện ăn Tết  cô đau lòng nên   đỡ. Mà  kịp   từ nào, Nguyễn Tinh Trầm   bảo: “Trong Tết  còn việc nên chắc chỉ bận rộn qua ngày thôi.”
Hạ Hồng Phi  xong nhíu mày.
Mê Truyện Dịch
Ngày thường, ông  thích quản chuyện của  khác nhưng  vài tháng  việc với Nguyễn Tinh Trầm, thấy cô luôn hết  vì công việc, tính cách cũng dễ chịu mới định mở miệng khuyên bảo vài câu. Đừng cậy bản  trẻ tuổi mà  việc tới cạn kiệt sức lực. Có điều, ông  kịp mở miệng, Cố Húc  tranh  , giọng điệu lạnh tanh, thiếu kiên nhẫn: “Được ! Sao hôm nay ông  nhiều thế?”