Nguyễn Tinh Trầm dừng bước.
Vấn đề , nãy Vương Tĩnh sân khấu cũng hỏi câu tương tự.
Lúc , cô trả lời chút do dự, tựa như một fan đang bộc lộ tình cảm với thần tượng, tiếng lòng.
giờ đây, chắc do nhận từ “thích” khác nghĩa, cô do dự lát mới đầu fan, nhẹ nhàng đáp: “Thích.”
Cô thích đó.
Thật sự thích.
đây là bí mật của cô. Một bí mật thể .
Cho nên, xong, cô chớp chớp mắt, : “Đây là bí mật giữa chúng . Hãy giữ bí mật nhé.”
Nhân viên công tác còn ở bên trong phòng thu dọn đồ đạc, ở đây mỗi Nguyễn Tinh Trầm cùng các fan thôi. Fan xong xôn xao nhưng hỏi , cô, thấp giọng : “Tinh Tinh, yên tâm , bọn em nhiều chuyện .” Dứt lời, bọn họ gửi tới cô lời chúc phúc nhất: “Không cần Tinh Tinh thích ai, bọn em đều theo chị.”
“Hi vọng một ngày nào đó, chị thể ở bên thích.”
Được ở bên chị thích thời niên thiếu, theo đó. Nguyễn Tinh Trầm , tiếp tục chủ đề đó: “Chúc cho các bạn cũng thể ở bên thích.” Dứt câu, cô nấn ná thêm nữa, gật đầu lời chào theo trợ lý ngoài.
Cô xa mà mấy bạn fan chịu rời , cứ rướn cổ ngóng theo, ngắm lâu hơn chút nữa. Chờ đến khi còn thấy bóng dáng, bọn họ mới cảm thán: “Tinh Tinh thật! Có thần tượng như thật hạnh phúc.”
“Tinh Tinh của chúng chắc chắn là nhất. đem chuyện chia sẻ cho các chị em mới , họ sẽ thét luôn!” Một bạn khác lôi di động , đăng chuyện hôm nay lên nhịn hỏi: “, Tinh Tinh là ai?”
“Người Tinh Tinh thích, chắc chắn là tuyệt vời!”
Mê Truyện Dịch
“Ừm!”
“Thế chuyện …” Có bạn chần chừ: “Không chia sẻ với các chị em khác ?”
“Bỏ qua . Tinh Tinh tin tưởng chúng nên mới đấy. Cứ để chị yên tĩnh đóng phim .” Đã thích Nguyễn Tinh Trầm nhiều năm, bọn họ hi vọng cô ngày một hơn chứ rước thêm phiền.
“Được.”
Thêm vài nữa đảm bảo, : “Chờ ngày nào đó Tinh Tinh công bố, chúng chuyện nha.”
“Được!”
Tác giả lời :
Ôi~
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi/chuong-89-hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi.html.]
Con gái mềm mại cách khác đau lòng.
Nguyễn Tinh Trầm đồ xong, cảm ơn nhân viên công tác một câu xuống .
Xuống tầng, cô gọi điện cho Thẩm Tinh Hà. Tiếng tút đầu vang lên, bên nhận: “Tiểu Trầm, em xong ? Anh đang chờ em ở chỗ cửa .”
“Được, chờ em thêm lúc nữa nhé. Giờ em đang xuống tầng.” Tuy giọng điệu Nguyễn Tinh Trầm quá xa cách nhưng vẫn sự khách sáo.
Dường như, Thẩm Tinh Hà quen nên phản ứng gì, dặn dò: “Không , em cứ từ từ, cần vội.”
Nguyễn Tinh Trầm thêm nữa.
Cô cúp điện thoại chỉnh khăn quàng cổ. Nhớ đến cái giá trời chuyên viên trang điểm lúc , bỗng thấy lúng túng.
Không ngờ, đầu tiên nhận đồ từ Cố Húc là món giá trị lên tới bảy chữ … Trả đồ về vẻ , vì cả khăn lẫn găng tay cô đều dùng .
Hơn nữa, cô tiếc trả.
Thôi thì tặng quà cho Cố Húc.
Nguyễn Tinh Trầm tính nhẩm tiền hiện trong thẻ ngân hàng cùng thù lao đóng phim, đại diện. Chắc chẳng bao lâu nữa tiền sẽ nhiều hơn thôi. Cô thầm thở hắt . Trước , cô quá để tâm đến vấn đề tiền nong, hiện tại tiêu nhiều tiền chút. Ít nhất, quà mua cho Cố Húc để mất mặt.
Nghĩ đến việc dùng chính đồng tiền kiếm mua quà cho Cố Húc, cô nhịn khẽ .
Trời tối thêm hôm nay là mùng một tết, đến kẻ ở đài truyền hình nhiều. Cả quãng đường xuống, cô chẳng gặp ai. Chờ đến cửa, cô mới thấy Thẩm Tinh Hà mặc áo lông vũ trắng cầm ô đen bên cạnh xe.
Thấy cô , .
Trời còn đổ tuyết, hơn nửa phần ô che nghiêng về phía Nguyễn Tinh Trầm, nên phần vai tuyết đọng. Bỗng, nụ của trở nên cứng ngắc khi thấy găng tay và khăn quàng cổ cô đang đeo.
“Ngại quá!”
“Mới nãy em gặp fan, để đợi lâu .”
Phát hiện Thẩm Tinh Hà khác thường, Nguyễn Tinh Trầm tới lời xin , bắt gặp vai đầy tuyết, vội : “Chúng mau lên xe thôi.”
Nghe thế, Thẩm Tinh Hà thu hồi tầm mắt, đáp: “Được.”
Sau đó, cầm ô mở cửa xe mới về vị trí của . Chiếc ô đen dài đặt về băng ghế . Anh vội lái xe ngay mà cởi áo khoác lông vũ , rút khăn giấy đưa qua cho Nguyễn Tinh Trầm lau mấy bông tuyết bám , : “Lau quần áo .”
“Cảm ơn.”
Nguyễn Tinh Trầm nhận lấy và bắt đầu lau tuyết dính quần áo.