Thật , cô dính tuyết mấy. Có điều, cô vẫn cẩn thận lau kỹ khăn quàng cổ và găng tay. Điều hòa xe để nhiệt độ cao, phần cổ hở cô thấy lạnh. Gấp đồ cất túi xong, cô sang hỏi: “Gần đây cô Lý với chú Thẩm khỏe ?”
Thẩm Tinh Hà chăm chú hành động của cô.
Anh thắt dây an , đánh tay lái trả lời: “Hai họ khỏe, thường xuyên nhắc tới em.”
Giọng Thẩm Tinh Hà luôn dịu dàng, tựa gió xuân tháng tư thoảng qua. Nét mặt dịu dàng đổi. Hôm nay đeo kính nên từ góc Nguyễn Tinh Trầm sang, bắt gặp ánh mặt tràn ngập ý rạng rỡ như thời niên thiếu.
Người đàn ông trẻ tuổi từng cực kỳ nổi tiếng ở đại học A.
Thậm chí, giờ vẫn ít bạn học nhắc đến Thẩm Tinh Hà, hoài niệm những năm tháng thanh xuân.
Tốt nghiệp, Thẩm Tinh Hà tỏ tình với Nguyễn Tinh Trầm mặt nhiều và họ đều kinh ngạc khi thấy cô từ chối. Có điều, đấy chẳng đầu cô từ chối . Hồi cấp ba, cô từng từ chối một . Cô quý Thẩm Tinh Hà, đáng tiếc, chỉ quý chứ yêu.
Cô sớm trong lòng.
Người chiếm trọn trái tim cô.
Từ đó, chẳng ai cô rung động nữa.
trong lòng vẫn hổ.
Bọn họ quen mười năm, từng là bạn cùng bàn. Huống hồ, còn là con cô Lý nữa. Năm đó, cô Lý giúp đỡ cô nhiều khi sự việc xảy . Mấy năm nay, Nguyễn Tinh Trầm vì ngại Thẩm Tinh Hà nên tới thăm hai . Nghĩ , giọng cô thấp thoáng ý xin : “Qua một thời gian nữa, em sẽ đến thăm cô chú.”
Thẩm Tinh Hà sớm phát hiện bên cạnh đang chằm chằm.
, cảm xúc ẩn chứa trong đôi mắt đó tình yêu, chút ngưỡng mộ, chỉ ý xin .
Thật , thấy vấn đề gì lớn. Anh còn là thiếu niên lúc , từ chối sẽ đau khổ. Ba năm trôi qua, bản trở nên thành thục và trầm hơn . Cho nên, Thẩm Tinh Hà vẫn , giọng ôn hòa: “Em đến, bọn họ sẽ vui.”
“Có điều, giờ hai đó lớn tuổi , khó tránh khỏi sẽ lải nhải.”
Nguyễn Tinh Trầm mỉm : “Trước , em cô Lý càm ràm ít .”
Chắc do nhớ đến chuyện , tâm trạng Nguyễn Tinh Trầm thả lỏng hơn. Cô tựa ghế, mắt thẳng phía . Cần gạt nước kính chắn gió hoạt động gạt phăng bông tuyết bám, đèn đường ấm áp soi sáng đường phố. Người đường bao nhiêu, xe qua cũng ít.
Thẩm Tinh Hà thấy cô thả lỏng, vặn nhạc nhỏ hơn: “Đồ ăn đặt ở phía , còn nóng đấy. Em đói cứ lấy mà ăn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi/chuong-90-hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi.html.]
“Không cần.” Nguyễn Tinh Trầm lắc đầu: “Em ăn một ít ở đài truyền hình.”
Dứt câu, màn hình điện thoại sáng lên. Đó là tiếng thông báo wechat cô cài riêng cho Cố Húc.
[Cố Húc: Em xong việc ?]
Mê Truyện Dịch
Tim đập thình thịch, kiềm nổi nụ bên môi. Nguyễn Tinh Trầm cúi đầu trả lời: [Em mới xong việc. Có bạn đến cho đồ ăn, hiện đang đường về nhà ạ.]
Trả lời xong, cô hỏi thêm một câu: [Anh đang ở nhà ?]
Khi sáng rời , Cố Húc với cô rằng hôm nay về nhà. Giờ chắc đang ở nhà nhỉ?
Cố Húc trả lời nhanh.
Chẳng mấy giây thấy tin nhắn: [ ở nhà. Nhiều họ hàng đến thăm lắm, ồn ào đau đầu.]
Nghĩ đến dáng vẻ mất kiên nhẫn, cau mày đưa tay day ấn đường của , Nguyễn Tinh Trầm nhịn bật nhẹ. Cố Húc thích yên tĩnh mà mấy ngày như , với kiểu như nhà họ Cố, chắc hẳn nhiều tới thăm.
Đang định trả lời thấy gửi thêm tin nữa: [Ngồi xe đừng chơi điện thoại, nghỉ ngơi . Về nhà nhớ báo với một tiếng.]
Lòng ngọt lịm như rót mật. Nguyễn Tinh Trầm nhếch môi, đáp: [Được.] Xong, cô tắt di động ngay mà cuộc trò chuyện giữa hai thêm một lúc, thấy gì nữa mới thôi, hạnh phúc dựa lưng ghế.
“Cố Húc hả?” Bên cạnh truyền tới giọng Thẩm Tinh Hà.
Nguyễn Tinh Trầm đầu , thấy đôi tay thon dài cầm vô lăng, mắt thẳng phía , gật đầu “ừm” một tiếng, ý giấu diếm.
“Em với …” Thẩm Tinh Hà siết c.h.ặ.t t.a.y lái mà tầm mắt đổi, tiếp tục hỏi: “Ở bên ?”
“Không.”
Tâm trạng vui sướng, kích động của Nguyễn Tinh Trầm vì câu hỏi mà trùng xuống. Có điều, nó thoáng qua nhanh. Cô cúi đầu điện thoại chăm chú, ngón tay miết nhẹ giao diện, nhẹ nhàng đáp: “Anh chỉ coi em như hậu bối mà thôi.”
Hậu bối?
Tuy Thẩm Tinh Hà trong giới giải trí nhưng vì Nguyễn Tinh Trầm, cũng tìm hiểu ít tin tức liên quan đến ngành . Về phần Cố Húc, hiểu đôi chút.
Giữa đàn ông luôn đấu tranh ngầm. Mặc dù ngày thường ung dung nhưng khi đối mặt với cô gái thích, vẫn bản thua ở chỗ nào.