“Diễn viên nam  định ai nhưng bên đó tính mời em đóng nữ chính. Thế nên, dựa theo suy nghĩ của chị, hiện chúng   trả lời vội. Đợi đến khi bộ phim tuyên truyền,  khi  nổi hơn chút.”
Maggie là  đại diện vàng, chỉ trong chốc lát  nghĩ  cách  lợi cho Nguyễn Tinh Trầm nhiều hơn: “Vừa ,  trong ảnh chụp là bạn em. Em thương lượng với  , nhờ   giúp chút . Dù  hiện hai  đều độc .”
“Tinh Trầm, em thấy ?”
Nguyễn Tinh Trầm vẫn đang lướt bình luận. Càng xem, cô càng cau mày chặt hơn. Chờ Maggie  xong, cô tắt loa ngoài,  dựa  sofa, nhắm mắt, quyết đoán từ chối: “Có thể nhận phim, nhưng scandal em cần công ty  mặt phủ nhận.”
Cô ,  mà tìm Thẩm Tinh Hà xin giúp đỡ,   sẽ đồng ý. , cô    phiền  .
Huống hồ…
Còn  Cố Húc nữa.
Tuy   và Cố Húc   khả năng ở bên  nhưng cô   phía  hỗn loạn vì scandal.
Nghe , Maggie   thêm.
Nhờ mấy sự kiện  liên quan đến Cố Húc, Maggie   thấu tính tình của Nguyễn Tinh Trầm. Ngày thường trông thì ngoan ngoãn nhưng  là  cực kỳ  chính kiến. Phàm chuyện  quyết định sẽ  sửa đổi. Mà cái  cũng chỉ là hứng khởi nhất thời của Maggie, nên  thấy  gì khó chịu. Có câu trả lời, cô   nhắc gì thêm, chỉ : “Được . Nếu em  thích, chị sẽ báo cho phía công ty  mặt.”
Nói xong, nghĩ đến việc cả ngày nay cô bận rộn, giọng Maggie nhẹ nhàng hơn: “Cả ngày mệt mỏi , em  ngủ sớm . Giờ chị sẽ liên lạc với công ty.”
“Cảm ơn chị Chu ạ. Vất vả cho chị .” Chờ đến khi đầu bên  cúp điện thoại, Nguyễn Tinh Trầm mới buông di động, hết xem lướt bình luận   thời gian, đoán Thẩm Tinh Hà  về nhà, cô trực tiếp gọi sang.
Điện thoại rung chuông   hai tiếng    nhận.
“Tiểu Trầm,  thế?” Giọng  dễ  của Thẩm Tinh Hà vang lên từ đầu bên ,   khác gì bình thường.
“Anh về đến nhà ?” Nguyễn Tinh Trầm  kỹ hơn chút thấy  tiếng xe, vội  thêm: “Nếu  còn lái xe,  chút nữa em gọi điện cho .”
“Không cần,  về đến nhà . Vừa dừng xe xong.”
Mê Truyện Dịch
Thẩm Tinh Hà  xong liền tắt máy. Bên ngoài tuyết còn rơi nên    vội  ngoài, điều chỉnh ghế  chút   chuyện với Nguyễn Tinh Trầm: “Được , em  . Có chuyện gì thế?”
Nếu Thẩm Tinh Hà  lái xe, cô  cúp điện thoại nữa, bắt đầu  việc  weibo với  .
“Anh xem weibo ?” Nguyễn Tinh Trầm  định quanh co lòng vòng,  giọng là thấy  ý xin ,  thẳng: “Em   weibo, thấy    lộ   phận của . Xin  , là em    ảnh hưởng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi/chuong-95-hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi.html.]
“Giờ em sẽ lên weibo phủ nhận.”
“ mà…”
Nguyễn Tinh Trầm chần chừ chút, ý xin  càng rõ ràng hơn: “Chắc  đó vẫn  ảnh hưởng chút ít. Xin   nhé!”
Giờ  weibo   quá sức nhàn rỗi. Mặc dù  trong cuộc    phủ nhận, đăng thông cáo nhưng vẫn còn  nhiều   chằm chằm  buông. Đã thế, giờ họ  cả Thẩm Tinh Hà là  thế nào.
Cô lo lắng nó sẽ  ảnh hưởng đến cuộc sống của Thẩm Tinh Hà.
Thật , lúc điện thoại  đổ chuông, Thẩm Tinh Hà  đoán  Nguyễn Tinh Trầm   gì.
Ban nãy lái xe,   bạn gọi cho    chuyện  nên   tiện tay lên weibo xem luôn,   chân tướng.
Thật ,    ngại gì khi  lên hot search thế , cũng  ngại việc   hỏi thăm   bằng ánh mắt khác thường. Ngược ,    vui, vì  cơ hội   cạnh cô.
Dù là giả,   vẫn thích.
Có điều.
Hình như cô  vui.
Bên trong xe  tối, Thẩm Tinh Hà  tựa lưng  ghế,  : “Anh  , em  cần  lo lắng cho . Ngược  là em đấy, đừng  vì chuyện  mà giữ  cách với .” Giọng điệu dịu dàng dừng chút  tiếp tục vang lên: “Trước , em còn gọi  là  trai cơ mà. Mặc dù chúng    cơ hội ở bên , nhưng Tinh Trầm , em nên  rằng,  luôn đối xử với em như  nhà.”
Nghe , Nguyễn Tinh Trầm  sửng sốt. Sau đó, cô nhớ đến  đầu tiên   cô Lý đưa về nhà.
Đó là  đầu tiên cô đến thành phố A, vứt bỏ tất cả để bước  một  cảnh lạ lẫm. Cô dùng vẻ mặt lạnh băng để ngụy trang thành bề ngoài bình tĩnh. Khi , cô quen Thẩm Tinh Hà.
Chàng thiếu niên đó nhiệt huyết, rạng rỡ như ánh mặt trời. Mặc dù  cô nhiều  lạnh nhạt nhưng  hề tức giận. Không chỉ , khi ở trường,   cũng   mặt bảo vệ cô.
“Em yên tâm,  sẽ bảo vệ em.”
“Đừng sợ, em cứ coi  như   của  .” Trong trí nhớ, Thẩm Tinh Hà từng  với cô như .
“Anh Tinh Hà.”