HOA VĂN QUỶ DỊ ( Thuật Xăm Sinh Tử) - Chương 1134: Không cam lòng thì sao

Cập nhật lúc: 2025-12-08 07:29:56
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bây giờ gì cũng vô dụng, việc duy nhất là nhanh chóng nghĩ cách đối phó đám mắt.

Mười mấy bất ngờ lao , sát khí ngút trời, đều là âm nhân. Mục đích quá rõ ràng: giao nộp năm bọn họ để đổi lấy đường sống.

“Xin , chúng chuyện … cũng chẳng tiện báo danh. Dùng các ngươi để đổi cơ hội sống, là bất đắc dĩ. Đắc tội , xuống Hoàng Tuyền sẽ bồi tội. Còn bây giờ… buộc tay.” Trong đám kẻ lớn tiếng , giọng vang dội. Lời dứt, hơn mười âm nhân đồng loạt xông lên.

Đám âm nhân bình thường, bất kể thủ thuật pháp đều thuộc dạng hạ phẩm. Nếu trong tình trạng bình thường, năm thể tự bảo hoặc thậm chí diệt hết bọn chúng. hiện tại hai thương nặng và đang bất động, ba còn cũng mang thương tích. Nếu thật sự đánh, đối thủ.

Đinh Nhất vội vã vung thương giữ mạng, An Hinh cũng bảo vệ Vương Kiều và Mạc Viễn. Một thời gian ngắn đao kiếm bay đầy trời, nhưng họ tuyệt đối thể chống đỡ lâu. Thương lành, đ.á.n.h bao lâu; hơn nữa đối phương đông.

Bây giờ chiếc “cọng rơm cứu mạng” duy nhất, chính là Tống Tổ An. Chỉ cần tay, bọn họ mới đường sống. Nếu … chỉ chờ c.h.ế.t.

lúc , Tống Tổ An chẳng chạy . Đến khi Tống Gia Kỳ phản ứng thì cũng sợ đến ngây . Vừa còn ở ngay bên cạnh, cô  còn đang chờ Tống Tổ An tay thể hiện bản lĩnh, mà chớp mắt chẳng thấy bóng dáng.

Tống Tổ An ?

Đương nhiên là chạy !

Lợi dụng đêm tối, kỹ năng bỏ trốn cao siêu, mà đám nhằm chạy thì còn đợi đến bao giờ?

“Tống đại ca, đừng đùa nữa, mau đây! Ta ngươi trốn để chờ thời điểm đ.á.n.h lén họ!”

Tống Gia Kỳ gào lên đầy cam lòng. Vừa mới dâng hiến thể, bán ngay lập tức?

Không, cô   chấp nhận! Không thể nào!

chạy thì cũng đưa cô  theo!

chuyện đó dĩ nhiên là thể. Tống Tổ An ngu như . Mang cô  theo thì chạy nổi. Ngủ một thì ngủ một , cần thiết vì thế mà vứt luôn cái mạng ? Nực !

Đám cỏ lúa dán mặt bọn họ lên mấy con bù rơm. Năm bọn họ, một ai chạy thoát.  Tống Tổ An chẳng ai quản, ung dung chuồn mất, thoải mái vô cùng, còn lời một cô gái — quá sướng!

“Không thể nào… Tống đại ca ? Đi ? Quay !!”

Không chỉ Tống Gia Kỳ, ngay cả Đinh Nhất cũng chấp nhận nổi sự thật . Người từng quỳ xuống mà nịnh bợ như thần, thể bỏ chạy?

“Đừng quan tâm nữa, giữ mạng quan trọng hơn!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-van-quy-di-thuat-xam-sinh-tu/chuong-1134-khong-cam-long-thi-sao.html.]

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

An Hinh chấp nhận hiện thực. Với cô , dù Tống Tổ An lợi hại, nhưng   nghĩa vụ  bảo vệ họ mãi. Lúc nguy hiểm đến , ai cũng tự lo cho .

“Ha ha ha, đừng kêu nữa. Thằng đó nãy chạy nhanh hơn cả thỏ.”

Đám âm nhân đối diện phá lên , giọng mỉa mai dứt. Trong mắt họ, năm chính là dê chờ thịt. Còn giãy giụa gì? Còn mơ ai tới cứu? Thật buồn đến đáng thương.

“Ta liều với các ngươi!”

Đinh Nhất múa thương điên cuồng. Phù hỏa thương nở rộ, x.é to.ạc màn đêm.

Ầm! Ầm! Ầm!

lá bùa nổ tung . Pháp khí bay tới tấp, ép bật lùi.

Đinh Nhất chống đỡ nổi, thương nặng, cuối cùng chỉ kêu t.h.ả.m một tiếng ngã xuống. Lập tức mấy cánh tay lao đến, bóp chặt cổ , khiến thể động đậy.

“Buông , mấy tên rác rưởi! Các ngươi là ai ? Ta là t.ử của Tam Trưởng lão Thanh Hải! Động đến là các ngươi c.h.ế.t chắc!”

Đinh Nhất gào lên đầy bất phục. Với phận cao quý của , ngoài ai chẳng nịnh bợ? Vậy mà ở đây dám đ.á.n.h ?!

“Ha! Nhóc con, đừng ngươi là t.ử Tam Trưởng lão, dù là con ruột Như Lai Phật tổ thì ở đây cũng vô dụng!

Nhìn một cái là ngươi loại xã hội vả mặt bao giờ. Ở đây, chúng sắp sống nổi, còn ai rảnh quan tâm phận? Sói đói thì cái gì cũng ăn.”

Một đàn ông cao lớn bước — chính là kẻ nãy lên tiếng. Hắn bình thường, nhưng sát khí cực nặng. Thực lực mạnh nhất, nhưng dựa đông , pháp khí phù chú ít, mà nhóm Đinh Nhất thương tích đầy — dĩ nhiên đ.á.n.h là thắng.

“Ta  phục! Có gan đợi hồi phục, một đ.á.n.h một trăm tên các ngươi!”

Đinh Nhất vẫn gào lên, nhưng tổn thương do Cô Dâu Không Đầu và Lão Tam gây quá nặng.

“Câm miệng , thằng ngu! Còn chơi trò đó?”

Người đàn ông chịu nổi nữa, giẫm mạnh một chân lên n.g.ự.c Đinh Nhất.

Đinh Nhất hét thảm, phun một ngụm m.á.u lớn.

“Đến lượt hai cô gái các ngươi . Đầu hàng thì đỡ đau.”

Loading...