Dựa vật mà Tống Gia Kỳ cung cấp, Thảo Kị lập tức cảm ứng khí tức của Tống Tổ An. Hắn nở một nụ lạnh:
“Hừ, đừng hòng ai chạy thoát. Còn dám uy h.i.ế.p .”
Thảo Kị vung hai tay, vô rơm từ trong khí phun trào , xen lẫn từng đàn quạ đen, lao thẳng về hướng đám Đinh Nhất bỏ chạy. Dám uy h.i.ế.p Thảo Kị, dù chạy đến cũng đừng mong sống sót.
Nghĩ rằng rời khỏi Rừng Quỷ là an ư? Ha, bọn trẻ đó đúng thật quá ngây thơ.
... ...
Lần theo mùi khí tức, Thảo Kị một mạch, cuối cùng cũng tìm Tống Tổ An gốc một cây đại thụ.
Tống Tổ An sợ đến mức mất hồn, định thi triển thuật đào thoát thì quá muộn. Thanh kiếm cỏ của Thảo Kị bổ xuống, luồng quỷ khí kinh khủng như vạn mã, trực tiếp đ.á.n.h Tống Tổ An bay văng ngoài.
Tống Tổ An chỉ là một kẻ đạo sĩ dỏm, pháp lực thấp kém, chấn bay mấy mét ngã trọng xuống đất, lập tức phun máu, ôm n.g.ự.c rên rỉ, nhúc nhích nổi.
Thảo Kị hạ sát , nếu , chỉ cần một chiêu là c.h.ế.t ngay. Căn bản cùng cấp bậc — trong mắt Thảo Kị, chẳng khác nào con kiến.
“Hừ, phế vật đến ? Không thể nào. Dựa thứ mà g.i.ế.c tam và tứ của ? Chẳng lẽ mấy gạt ?” Thảo Kị bắt đầu nghi ngờ.
“Ngươi mau— ngươi g.i.ế.c một con ác quỷ đầu và một con cầm kim thương ?” Thảo Kị giơ kiếm, vẫn nhịn mà hỏi.
“Quỷ đại ca, cái bộ dạng gà què của xem, gì bản lĩnh g.i.ế.c quỷ? Chắc chắn là hiểu lầm , hiểu lầm thôi!”
Tống Tổ An run lẩy bẩy, thậm chí quỳ rạp xuống đất cầu xin tha mạng, dập đầu liên tục mặt quỷ. Hắn vốn chẳng âm nhân thật sự, lấy gì mà giữ khí tiết? Mạng mới là quan trọng nhất.
lúc — ẦM — một tiếng nổ vang dậy. Đinh Nhất và bốn khác vô rơm bao vây ném xuống mặt Thảo Kị, lăn lộn mặt đất.
Bọn họ cứ tưởng thoát khỏi tay Thảo Kị, nhưng năng lực của đáng sợ đến mức nào. Khi họ đang trèo núi, vô rơm đáp xuống, bắt cả nhóm trở .
“Hừ, gặp đấy.” Thảo Kị sang An Hinh, lạnh lùng :
“ xem — hung thủ mà các ngươi khai, cái dạng phế vật ?”
An Hinh và cố gắng dậy, về phía Tống Tổ An đang quỳ rạp đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-van-quy-di-thuat-xam-sinh-tu/chuong-1139-rot-cuoc-ai-moi-la-hung-thu.html.]
Giờ đây Tống Tổ An vô cùng nhếch nhác, thậm chí còn quỳ lạy cầu xin mặt ác quỷ — so với hình tượng “Tống đại ca” ngày , khác như trời với đất.
“Nhìn cái dạng , thể g.i.ế.c tam và tứ ?”
Thảo Kị quét ánh mắt sắc lẻm về phía tất cả.
“Không thể nào, lợi hại chứ.” Tống Gia Kỳ dám tin mắt . Dù Tống Tổ An bội tín bạc nghĩa, cô thất vọng, nhưng thực lực của thì cô luôn tin tưởng.
“Hê hê, lợi hại?” Thảo Kị bật , nhẹ nhàng vung tay. Lập tức một trận âm phong nổi lên, thổi bay Tống Tổ An, khiến va mạnh cây, đó rơi bịch xuống đất.
“Ọe…” Tống Tổ An sức phản kháng, chỉ thể xổm đất phun máu. Chỉ một trận âm phong thôi đủ để nghiền nát .
An Hinh và hai còn kinh hãi. Tống Tổ An chẳng cao thủ ? Sao yếu kém đến mức ?
“Chỉ ? Cao nhân?” Thảo Kị nghiêng đầu bọn họ, như ba con hề. Biểu cảm rõ ràng giả vờ — mà là ba lừa thật.
Với thực lực như , đừng g.i.ế.c lão Tam lão Tứ, e là một con quỷ bình thường cũng thể bóp c.h.ế.t .
“Đồ lừa đảo, đồ lừa đảo!” Tống Gia Kỳ là đầu tiên sụp đổ. cô là tân tú của Âm Hành, tương lai sáng lạn, dung mạo cũng tệ, mà một tên thần côn lừa đến mất cả thể. Ai mà phát điên?
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
“Sư Gia Kỳ, , là do các tự tưởng tượng lung tung, từng lợi hại.”
“Con ngươi, đồ thần côn c.h.ế.t tiệt, đồ bịp bợm!” Tống Gia Kỳ thèm giải thích, lập tức giơ đầu gối thúc thẳng hạ Tống Tổ An. Chỉ một tiếng “rắc” bi thảm, Tống Tổ An gào lên t.h.ả.m thiết, quỳ rạp đất, co . Nỗi đau … chỉ đàn ông mới hiểu.
“Mẹ kiếp, rác rưởi, dám lừa , hóa chỉ là một tên thần côn hạng nặng.” Đinh Nhất cũng phẫn nộ kém, tung thêm một cú đá khiến Tống Tổ An lăn ba vòng mặt đất, m.á.u chảy ngừng. Lúc Tống Tổ An giống như kẻ mà ai thấy cũng đạp cho c.h.ế.t.
“Vậy… bây giờ ai cho , rốt cuộc hung thủ là ai?” Thảo Kị giơ thanh kiếm cỏ lên, chĩa Đinh Nhất và những còn : “Là các ngươi?”
“Không… !” Ba Đinh Nhất vội vàng lắc đầu như trống lắc.
“Không các ngươi, cũng , chẳng lẽ hai của tự sát chắc? Hả?” Thảo Kị nổi giận, phun một luồng quỷ khí.
Vù một cái, Vương Kiều và Mặc Viễn, đang hôn mê, lập tức biến thành hai bộ xương khô. Máu thịt tan chảy trong nháy mắt. Sức mạnh đáng sợ khiến tất cả run rẩy, Tống Tổ An sợ đến ngây dại.
Phịch một tiếng, An Hinh quỳ sụp xuống, hai bộ hài cốt, nước mắt đau thương chảy ngừng. Còn ba , ngoài sợ hãi và tuyệt vọng thì chẳng còn cảm xúc nào khác.
Loại ác quỷ khủng khiếp như thế , ai thể đối phó ? Chỉ chờ c.h.ế.t thôi ? Tuyệt vọng vô biên!