HOA VĂN QUỶ DỊ ( Thuật Xăm Sinh Tử) - Chương 1163: Vậy ta vào nhé

Cập nhật lúc: 2025-12-09 04:43:51
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong Quỷ Thành, một con quỷ nào địch . Ta một đ.á.n.h thẳng trong, bây giờ chẳng còn con quỷ nào dám tới gần. Thế mà lúc một con quỷ từ trong chạy , mặc đồ hí kịch, nam chẳng nam, nữ chẳng nữ.

“Gọi kẻ mạnh nhất Quỷ Thành đây!” với con ác quỷ.

“Hừ! Lá gan ngươi lớn thật. Ngươi ai đang che chở Quỷ Thành ? Thập Điện Ác Quỷ Tu La! Sợ ? Còn đại ca —Thảo Kị, đầu Tứ Quỷ Tương Tây! Nếu ngươi điều thì mau cút , bằng , ngươi sẽ tay bọn .” Ác quỷ .

thì hùng hổ, nhưng rõ ràng đủ tự tin. Nếu Tu La thật sự ở đây thì lẽ xuất hiện từ lâu, để khác đ.á.n.h thẳng thành mà núp như rùa.

“Vậy ? Ta xem các ngươi tay’ thế nào.”

Ta lạnh lùng , Kiếm Tiền Đồng lập tức xuất thủ, vẽ một đường cong mắt. Con quỷ gầy bên cạnh lập tức c.h.é.m thành hai nửa— kịp phản ứng ngã xuống. Con dẫn đầu thì né .

“Á ya ya! Đồ âm nhân đáng c.h.ế.t, xem xử lý ngươi thế nào!” Ác quỷ dùng giọng hát hí kịch mà mắng , âm sắc chói tai vô cùng. Trời đất xoay chuyển, một luồng hắc quang bao lấy .

“Giở trò gì đây?” Ta nhíu mày xung quanh, thấy thứ như thủy triều rút lui biến mất. Hắc quang dựng thành một sân khấu hí kịch, bốn phía chìm bóng tối, ánh đèn sân khấu chiếu thẳng lên .

Đây là năng lực của ác quỷ ? Tất cả quỷ và cả Quỷ Thành đều biến mất.

Trống chiêng vang lên, tiếng hát hí kịch nổi lên, một mỹ nữ từ trời đáp xuống, ngã lòng .

Mỹ nữ mềm mại như ngọc, như tiên nữ, mặc trang phục hí kịch, môi đỏ răng trắng, ôm một trận bắt đầu cất tiếng hát. Ta rõ cô  hát gì, nhưng ý thức bắt đầu mơ hồ, như thứ gì đó khống chế tâm thần, khiến thể cử động.

Bất ngờ—phụt—một tiếng. Bàn tay mỹ nữ biến thành móng thép, đ.â.m thẳng tim .

“Hê hê hê…”

Mỹ nữ quỷ dị, gương mặt liên tục biến hóa. Mắt bắt đầu mờ , phân biệt nổi nam nữ nữa.

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

“Trên sân khấu , mới là nhân vật chính— ngươi!”

Giọng sắc nhọn dần biến thành giọng đàn ông. Bàn tay lạnh lẽo đ.â.m sâu thêm ba tấc, xuyên thẳng qua .

“Vậy ? trò của ngươi quá xoàng. Ta cho ngươi xem một trò cao cấp hơn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-van-quy-di-thuat-xam-sinh-tu/chuong-1163-vay-ta-vao-nhe.html.]

“Đại Ảo Chú — Chư Tiên Hí Pháp!”

Rắc!—một tiếng.

Cơ thể đột nhiên vỡ , như một bộ ghép hình tháo tung. Tay, chân, đầu, ngũ quan… tất cả rơi đầy đất.

Con quỷ hoảng hốt, khuôn mặt trắng bệch như bột càng trắng hơn.

“Sao… ? Ngươi ư? Tại cơ thể ngươi…” Nó còn xong thì chợt nhận điều bất thường: móng vuốt đang đ.â.m lúc nãy—giờ đ.â.m xuyên  chính cơ thể nó. Cơn đau khiến nó nghiến răng trợn mắt, ói mấy lạng huyết đen.

“Không thể nào, cái… cái gì ?”

Con ác quỷ vẫn rằng nó sớm trúng huyễn chú của !

Lúc , thể rời rã của phát những tiếng quỷ dị, cả sân khấu hí kịch xoay chuyển trời đất ngừng vặn vẹo, sụp đổ. Thân thể của ác quỷ cũng bắt đầu biến dạng, như một tờ giấy vò nát, từ từ dúm thành một cục, giống hệt cái sân khấu đang sụp xuống .

“Đừng mà! Cứu mạng… rốt cuộc đây là chuyện gì? Có ai cứu ?” Ác quỷ hoảng hốt kêu gào, nhưng vô ích. Sự kinh hoàng tột độ khiến nó mất hết lý trí, đồng t.ử giãn to đến mức đáng sợ.

Đột nhiên, một luồng kiếm quang xẹt qua, c.h.é.m thẳng thể nó. Mười tám đạo kim quang lập tức lóe lên, hồn thể của nó xé thành mười tám phần. Đến khi c.h.ế.t, nó vẫn mắc kẹt trong ảo giác đáng sợ , tất cả mắt nó chẳng hề đổi, như thể chẳng gì xảy . Đám quỷ xem chỉ thấy nó dần dần c.h.ế.t , hóa thành tro bụi— con quỷ nào hiểu chuyện gì xảy , bởi từ đầu đến cuối, tên ác quỷ chẳng hề động đậy, như khúc gỗ để mặc sức chém. Chúng hiểu là chuyện gì.

“Ngươi chủ diễn, thành cái gì?”

Ta khẽ thổi một . Những tàn hồn vụn vỡ lập tức tan thành tro bụi, bay lả tả giữa trung, chẳng để chút dấu tích.

“Còn đứa nào đ.á.n.h ? Chẳng Thập điện ác quỷ ? Gọi đây!” Ta lạnh lùng quát, thành quỷ trống rỗng. Số quỷ trong và ngoài đây, ít cũng tám trăm, nhiều thì cả ngàn, mà giờ chẳng một tên nào dám lên. Trong thành cũng chẳng thứ gì to lớn hơn, vì chẳng cảm nhận khí tức mạnh hơn.

Lẽ nào tên quỷ chỉ phét? Không thể, bởi với bản lĩnh của nó, tuyệt đối thể thắng Quỷ Vương, chắc chắn trong còn kẻ lợi hại hơn.

ngoài nỗi sợ hãi đến cực điểm, lũ quỷ bất kỳ động tác nào, cũng chẳng dám gọi “lão đại” nữa.

“Không còn ai ? Vậy đó nhé. Kẻ nào phục, bước thử xem.” Ta chỉ kiếm về phía . Không một con quỷ dám tiến lên, cả bầy lùi mấy bước, chẳng con nào dám cản .

Ta xoay bên trong, lũ quỷ run rẩy bám theo phía nhưng dám đến gần.

Loading...