Vu Huy Dương   nhận thua, “Được,     đạo lý,  xem xong, tớ cũng   thử xem .”
Không bao lâu , Cố Ngữ Chân liền từ bên ngoài  ,  xuống ghế trống bên cạnh cô.
Cô   tới cùng với Lý Thiệp, Lý Thiệp  mới tỉnh ngủ, mê mê mang mang mà  theo , cũng  theo  xuống bên cạnh Cố Ngữ Chân.
Sau khi Cố Ngữ Chân  xuống, thấy   cũng  xuống liền , “Lý Thiệp,  đừng   ở bên cạnh , nếu  ngủ gà ngủ gật,  cũng sẽ buồn ngủ theo.”
Lý Thiệp: “…”
Lý Thiệp nháy mắt   ghét bỏ mà tỉnh, “ phát hiện   thích nhằm   đấy nhé Cố Ngữ Chân,   gì cũng sắp  bạn học  hai năm ,   mượn vở bài tập một tí, cũng sống c.h.ế.t túm  bỏ, hôm nay đến chỗ cũng  cho  .”
“Đó là bởi vì thời gian  còn kịp nữa,   thời gian cho  chép, ai bảo  chọn khoa văn, chọn khoa tự nhiên thì    nhiều chuyện như .”
“Ai,  nếu chọn khoa tự nhiên, thành tích  thể   nữa , mấy ông chú trong nhà còn  đánh gãy chân  mới lạ đấy.”
“Chọn văn chọn lý đều giống ,  cũng chả tránh khỏi tình huống  đánh gãy chân.” Cố Ngữ Chân nhịn    thầm một câu.
“Làm  mà giống  ? Chữ tiếng Trung   hiểu, nhiều ít  thể đối phó  với mấy đề…” Lý Thiệp vốn đang   tiếp,  thấy Hoắc Ngập  phía ,  vươn  lên , “A Ngập, buổi chiều tan học  đánh bóng rổ .”
“Không .” Hoắc Ngập nhàn nhạt trả về hai chữ, dường như   tâm trạng.
“Mấy ngày nay    gì, kêu cái gì cũng  chịu, cứ như là dượng cả* tới ý.” Lý Thiệp cũng  hiểu  .
*Ở nữ sẽ là dì cả
Toạ đàm bắt đầu trong tiếng cãi cọ ồn ào, Lâm Kiều khép tài liệu lịch sử , chuyên tâm  giảng, nghiêm túc ghi nhớ điểm quan trọng, chờ khép  notebook, toạ đàm phía  cũng kết thúc.
Các bạn học đều lục tục  dậy rời , Lâm Kiều cũng  dậy cùng Cố Ngữ Chân  về hướng Vu Huy Dương để  ngoài, bởi vì Lý Thiệp căn bản gọi  tỉnh….
Cố Ngữ Chân  chút ảo não, Lý Thiệp quả thực chính là một con sâu ngủ,  cô  cũng nhịn   liên tục ngáp, “Toạ đàm thật buồn tẻ, tớ chả   chữ nào,   xong hết ?”
Lâm Kiều  đầu  với cô , “Ừ, tớ đều  hết, điều quan trọng đều nhớ kỹ, đợi lát nữa  về đưa  xem.”
“Có Lâm Kiều chúng  liền an tâm ,   tọa đàm cũng đều tập trung chú ý như , chúng   sánh .” Vu Huy Dương một bên  về phía , một bên  đầu  khen.
Lâm Kiều ,  khen đến  chút ngượng ngùng.
Ra khỏi hội trường, Cố Ngữ Chân khoác cánh tay cô, ở bên tai cô nhẹ giọng hỏi, “Lớp trưởng đang yêu đương với nữ sinh bên cạnh   ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua/chuong-119-hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua.html.]
Lâm Kiều nghĩ đến  , khẽ gật đầu, “Chắc .”
“Vậy …” Cố Ngữ Chân châm chước tìm câu, “Cậu đang  vui ?”
Lớp trưởng một   cạnh nữ sinh ,  qua  thấy quan hệ   mật,  còn  phía  Lâm Kiều, đừng  là Lâm Kiều, đến cả   ngoài xem như cô  cũng cảm thấy khó chịu, cũng   Lâm Kiều  khổ sở  .
Lâm Kiều  để ý, lời  đều  thản nhiên, “Sẽ , họ   xứng đôi.”
Cố Ngữ Chân lúc  mới yên tâm, Lâm Kiều chắc  thật sự buông.
 cô  thì … Thật là đời  chắc  thiếu nợ tên oan gia  mà, lớp 11  cùng một lớp còn  tính, còn thành bạn cùng bàn…
Cố Ngữ Chân đau đầu  chịu , nhớ tới ngày mai, “Ngày mai  còn  trung tâm thương mại  thêm ?”
Từ tuần  Cố Ngữ Chân bắt đầu  thể   nữa, áp lực học tập của lớp 11 cũng  lớn, trong nhà cũng  cho cô    thêm nữa.”
“Tớ vẫn .”
“Vậy  giúp tớ  với quản lí một tiếng nhé, tiếp theo  khi tớ  thể đến   nữa.”
Mê Truyện Dịch
Lâm Kiều gật đầu, “Được, đến lúc đó tớ sẽ  với chị .”
Ngày hôm , Lâm Kiều tự dưng  dậy sớm sửa soạn để   thêm,  nghĩ rằng ngày xưa tinh  vạn lí là thế, lúc chiều kết thúc buổi  thêm,  về  gặp mưa to.
Trời đen xì  bộ, mưa che trời lấp đất mà rơi xuống,  mơ hồ  bộ tầm mắt, chỉ cần chạy  ngoài một bước, chắc chắn ướt đẫm cả .
Hai nữ sinh cùng   thêm với cô cũng  mang theo ô, chỉ  thể mắc   cửa trung tâm.
“Mấy  định về như thế nào?” Trong đó  một nữ sinh mở miệng hỏi.
“Tớ sẽ gọi xe để về.” Nữ sinh  cạnh Lâm Kiều mở miệng trả lời.
Lâm Kiều suy nghĩ một chút  cách từ đây về trường, tiền  gọi xe chắc sẽ hơn cả tiền   thêm của buổi hôm nay.
Cô lắc đầu, “Tớ đợi mưa nhỏ hơn  về.”
Nữ sinh  thoáng qua Lâm Kiều,  đắc ý, mở miệng khoe khoang , “Thôi  , chốc lát bạn trai tớ sẽ  xe tới đón, thuận đường đưa các  về luôn.”
Lâm Kiều    phiền  ,  định mở miệng từ chối, phía   một chiếc màu đen chậm rãi  tới gần, rõ ràng   về phía bên , tinh tế đến nỗi  bánh xe cũng     sự chuyển động, giống như đang tự động trượt mà đến, hạt mưa lớn rơi ở  xe, quét qua  xe liếc mắt một cái là  thể   sự sang quý.