Bạn học trong lớp vốn dĩ đang cãi cọ ồn ào, nhanh chóng  yên tĩnh,  chút yên tĩnh    .
Hoắc Ngập về chỗ  xuống, vẻ mặt âm trầm đến đáng sợ.
Tiết  là tiết thể dục, Lâm Kiều sóng vai cùng    xuống  lầu,   một nửa thì dây buộc tóc đột nhiên  đứt.
Lâm Kiều duỗi tay nâng tóc lên, “Các   mang theo dây buộc tóc ?”
Cố Ngữ Chân cùng mấy nữ sinh khác sờ sờ túi quần, “Không , chỉ  mỗi cái  đầu thôi.”
Lâm Kiều chỉ  thể xoay   lên lầu, “Tớ về phòng học lấy, các   xuống  .”
“Vậy  nhanh lên, sắp  học .”
“Được.” Lâm Kiều nhanh chân chạy lên  lầu, còn   nhiều học sinh đang chơi ở lối  nhỏ.
Lâm Kiều chạy lên lầu, thấy phòng học gần trong gang tấc, vẫn còn kịp, bước chân của cô cũng chậm , thở mạnh mà  về phía .
Xa xa  thấy Hoắc Ngập đang  về phía bên , phòng học của  rõ ràng  ở tầng ,    gặp  ở chỗ ?
Bước chân cô  dừng, còn   nên nhận  với  thế nào, dù  cũng là cô đuối lý .
Mê Truyện Dịch
Lâm Kiều nghĩ,  cúi đầu  về phía , đang chuẩn   xin , Hoắc Ngập đột nhiên duỗi tay bắt lấy cô, tùy tay đẩy cửa bên cạnh cầu thang , túm cô kéo  bên trong.
Lâm Kiều  hoảng sợ,   trong lập tức lui về phía  một bước, tay đang nắm tóc cũng buông lỏng , “Cậu   gì?”
Hoắc Ngập từ  cao  xuống cô, cầu thang chỗ   yên tĩnh,  cơ bản   học sinh  qua.
Cửa  đẩy  chậm rãi tự động đóng , ngăn cách tiếng ồn ào của bạn học  hành lang.
Lâm Kiều thấy   chằm chằm  ,  chút  rõ nguyên do, “Hoắc Ngập?”
Hoắc Ngập nhẹ nhàng hỏi một câu, “ Đang yêu đương?”
Lâm Kiều   ngẩn , “Cái gì?”
“Bạn trai  hôn chị ?” Anh  cúi   xuống, “Chị là thích bạn trai hôn chị,  là thích  hôn chị?”
Lâm Kiều  thích    lời  như , cô  lui về , duỗi tay  nắm tay nắm cửa, “ còn   học,  .”
Hoắc Ngập   thẳng , lúc  sang, trong mắt vô cùng hờ hững, “Yêu đương với  ,  sẽ nghiêm túc.”
Tay Lâm Kiều đang kéo cửa  dừng ,  đầu  về phía , vẻ mặt ngẩn ngơ, “Cậu     bạn gái ?”
“Có bạn gái thì  ,   cô   là , đúng ?” Hoắc Ngập   chút để ý, rõ là đang yêu chơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua/chuong-129-hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua.html.]
Trong lòng Lâm Kiều đột nhiên thấy  buồn bực,   một lúc   gì,  ác liệt so với tưởng tượng của cô còn cao hơn nhiều!
Cô miễn cưỡng đè nén cảm xúc, “ nhớ kỹ lớp 10 chúng    rõ ràng.”
Hoắc Ngập  nghiêng đầu  về phía cô, dường như thấy khó hiểu, “Dù  cũng là yêu đương, vì    ở bên ”
“Bởi vì chúng   hợp.” Lâm Kiều   cảm xúc phập phồng trả lời.
“Sao   hợp?”
Lâm Kiều  về phía , nghiêm túc trả lời: “Bởi vì  thích, cho nên  hợp.”
“Hóa  là  thích?” Hoắc Ngập tới gần một bước, bức cho cô lui dựa lên cửa, “Vậy nếu   thích, vì  còn  lén lút  , vì  khi  hôn chị, chị   phản ứng lớn như ?”
Lâm Kiều hô hấp  dừng, mím môi, đó đều  là chuyện của lớp 10, việc  từng xảy   thể  đổi.
Tay nắm cửa bên cạnh  chuyển động, cửa ở phía    ngoài đẩy .
Lâm Kiều sợ tới mức n.g.ự.c hoảng hốt, nếu để  khác thấy cô cùng Hoắc Ngập đơn độc ở chỗ , tùy tiện nghĩ cũng  là tình huống như thế nào.
Cửa  lưng cô  đẩy ,       , đến trốn cũng   thời gian trốn.
Hoắc Ngập đột nhiên tới gần, duỗi tay ấn cửa phía  lưng cô, cửa mới   đẩy  một chút   đóng , ngoài cửa truyền đến một tiếng “cạch”.
Lâm Kiều  thở phào nhẹ nhõm một ,  về phía tay nắm cửa, Hoắc Ngập đột nhiên cúi đầu hôn cô.
Lâm Kiều  vặn   hôn, vội vàng  trốn,    gắt gao ấn ở  cửa.
“Quái lạ, bên trong   ?” Người ở bên ngoài thấy khó hiểu, xoay tay nắm cửa mấy , dùng sức đẩy  trong.
Lâm Kiều cảm giác thấy cửa  đẩy ,   thể  thấy tiếng ầm ĩ của bạn học ở bên ngoài, sợ tới mức tim cũng  nhảy  ngoài, vội vàng dùng sức dựa về , duỗi tay tì lưng, một chút âm thanh cũng  dám phát .
Hoắc Ngập   hề để ý tới, duỗi tay ôm lấy cô, càng thêm dùng sức áp lên chặn  cánh cửa đang  đẩy , trực tiếp cạy cánh môi cô , dò xét tiến .
“Ưm!” Lâm Kiều hoảng sợ đến phát  tiếng, vội vàng chạy  trong cổ họng,  đây cô  bao giờ chịu  nụ hôn uy hϊếp như , còn  thể  phát hiện bất cứ lúc nào, cô  một  mồ hôi, sợ tới mức tim đập cũng sắp ngừng.
Người bên ngoài hình như  thấy tiếng, động tác dừng một chút, chuông  học  lúc vang lên, động tĩnh mở cửa nháy mắt ngừng, bên ngoài  còn âm thanh, hẳn là  rời .
Tinh thần của Lâm Kiều vô cùng khẩn trương, buông lỏng , cả  đều như mất lực,  chút   vững.
Hoắc Ngập ôm cô nhẹ nhàng  rộ, thanh âm  khàn giống như trêu chọc, “Phản ứng lớn như  ?”
Dựa đến gần như , hô hấp của  đều phun ở  mặt cô, Lâm Kiều  lăn lộn mệt mỏi, mất lực , “Buông tay.”