Lâm Kiều quyết tâm  tránh , cũng   khó, cô chạy trốn nhanh,  tiên gặp   liền xa né tránh từ xa, căn bản  cho cơ hội gặp mặt.
Hoắc Ngập mỗi  đều  cô tránh  từ xa, cuối cùng cũng  tiếp tục đến tìm cô.
Lâm Kiều thở phào nhẹ nhõm một , miễn cưỡng kéo tâm tư về  việc học tập.
Phòng học lớn  xây dựng nhằm cho lớp 12 ôn thi tập trung.
Lâm Kiều ôm trong tay một đống tài liệu  đến phòng học lớn,  lên lầu  gặp Triệu Ánh Kỳ nghênh diện  đến.
Cô   tới mang theo tư thế của bạn gái chính quy, “Đàn chị,  hy vọng chị  thể  tự trọng,  nên tiếp tục quấn lấy bạn trai của  khác!”
Bước chân Lâm Kiều dừng , “Lời  em hẳn  nên  với bạn trai của em, mà    với .”
Triệu Ánh Kỳ  một câu của cô  cứng họng  trả lời , cô  là do  nín  mới đến tìm Lâm Kiều, ý  chính là cảnh cáo chị  một câu, bởi vì cô  căn bản  dám  quản lý Hoắc Ngập.
Tuy rằng Hoắc Ngập  là đang yêu đương với cô , nhưng như  bây giờ,  chỗ nào gọi là đang yêu đương, gọi điện thoại    hai câu  ngắt máy, căn bản  kiên nhẫn nhận điện thoại của cô .
Yêu đương đến bây giờ, đến tay cũng  từng nắm,  một  cô  đánh bạo chủ động  nắm tay,   rút tay về, lạnh lùng  , sợ tới mức cô  cũng  dám chủ động nắm tiếp.
 cô   chủ động, thì chắc chắn  vĩnh viễn cũng sẽ  chủ động, cô   từng  thấy Hoắc Ngập hôn Lâm Kiều, thật sự  dịu dàng chút nào, cái tư thế kịch liệt    khác cho rằng ngay  đó bọn họ sẽ  lăn giường.
Chỉ là đến lượt cô , liền biến thành tính cách lãnh đạm, đây còn gọi là yêu đương gì nữa?
Tuy rằng cô   cam lòng, nhưng vẫn thấy tiếc, đây chính là Hoắc Ngập đó, nếu bắt  thì   thể dễ dàng buông tay!
Triệu Ánh Kỳ tuy rằng hư, nhưng  mặt vẫn giả bộ đầy đủ khí thế, “Chỉ cần chị   quyến rũ  ,    sẽ  tới tìm chị!”
Học sinh xung quanh sôi nổi  sang.
“Phiền em nên  tìm hiểu tình huống rõ ràng , đừng tiếp tục đến  mặt   hươu  vượn, đừng trách   khách khí.” Lâm Kiều tiến lên một bước, giống như  động thủ.
Triệu Ánh Kỳ theo bản năng lui  phía  một bước, suýt chút nữa thì quên chị   đánh .
Lâm Kiều  để ý tới cô  nữa, vòng qua cô    phòng học lớn,  xuống bên cạnh Cố Ngữ Chân, tiếp tục ôn tập tài liệu.
Người trong phòng học thấy Lâm Kiều  , đều nhịn    sang, chuyện mới qua   mấy ngày,  thảo luận là   khả năng, việc  đến trường khác cũng   .
Lâm Kiều  để ý đến ánh mắt đánh giá của  khác, chỉ  chuyện cùng Cố Ngữ Chân, trong phòng học lớn  đầy , sắp bắt đầu học,   đều  yên tĩnh, chỉ  một ít đang khe khẽ  nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua/chuong-163-hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua.html.]
Cửa lớn phía  đột nhiên  đẩy , Hoắc Ngập  từ bên ngoài , trong phòng học đột nhiên yên tĩnh hơn  nhiều.
Lâm Kiều thấy   , bình tĩnh thu hồi tầm mắt, mở túi đựng bút lấy bút, chuẩn  học, còn  ngẩng đầu, phía  một bóng  chụp xuống, khóe mắt còn  thể thấy ống quần đồng phục sạch sẽ ở bên cạnh bàn.
Cô chậm rãi ngẩng đầu  , Hoắc Ngập đang   bàn cô.
“  lời   với .”
Lâm Kiều nắm chặt bút trong tay, “Sắp  học ,  chuyện gì tan học  .”
“Tan học  sẽ  chạy chứ?” Hoắc Ngập trào phúng .
Mê Truyện Dịch
Lâm Kiều cụp mắt,    thấu, cô định khi chuẩn  tan học sẽ trăm mét lao …
Hoắc Ngập liếc mắt một cái   , rõ ràng   kiên nhẫn chờ tan học, “Đừng chia tay.”
Lâm Kiều    dừng, vội vàng mở miệng, “Hoắc Ngập, nên  học.”
Hoắc Ngập  cô thật lâu, “Cậu  thể yêu đương cùng Trần Tuyên Trùng, nhưng chúng  đừng chia tay.”
Xung quanh nháy mắt yên tĩnh, lặng ngắt như tờ.
Lâm Kiều ngẩng đầu  , dường nhưnói   lời, “Cậu  ý gì?”
Hoắc Ngập  cô,  thẳng : “Cậu  thể đồng thời yêu đương với hai  bạn trai,  mặc kệ , chỉ cần  chia tay là .”
Người xung quanh  đến lời , mắt nhanh chóng trừng lớn, đầy mắt đều là vẻ khϊếp sợ,    nghĩ tới, Hoắc Ngập sẽ   những lời như .
Người như    thể cam tâm tình nguyện, nhưng  cố tình   như .
Lâm Kiều  thể tưởng tượng , trong lòng đột nhiên bùng lên lửa giận, “Hoắc Ngập,    bạn gái,   ?”
Hoắc Ngập  dừng, giống như mới nhớ tới chuyện , “  thể chia tay ngay bây giờ.”
Lâm Kiều thật sự  thoải mái, nhớ tới Triệu Ánh Kỳ, cảm xúc nháy mắt tăng lên, giọng điệu cũng khó khống chế, “Cậu cũng   bạn gái, còn  chơi loại xiếc   gì,  cảm thấy cảm tình là  thể tùy tiện chơi đùa ? Hoắc Ngập,     nhiều , chúng   hề hợp ! Hiện tại hẳn   rõ,   thể tùy tiện chơi đùa  khác, nhưng   !”
Cô  đỏ hốc mắt, mặc cho ai  cũng đều  cô  bao nhiêu tủi .
Hoắc Ngập  tại chỗ thật lâu,  cô khó  khi  giải thích , “…    ý  chơi.”