Lâm Kiều  trong chốc lát, đành  đặt điện thoại bên gối đầu, xoay  chui  trong ổ chăn.
Trên đỉnh là xà gỗ của nhà cũ, dựng lên cột trụ,  một loại  thở của gỗ xưa,    an tâm.
Phòng ở tạm thời  thể  về, cô chỉ  thể dọn tới tứ hợp viện, hàng xóm bên cạnh, mỗi nhà mỗi hộ đều nuôi chó, chỉ cần    , theo  sẽ đủ loại tiếng chó sủa, động tĩnh  dậy cả một khu, an   cần lo lắng.
Chỉ là Hoắc Ngập hình như  tổn thương …
Lâm Kiều  trong ổ chăn, mím môi,  chút tự trách.
Suốt một tuần kế tiếp, Lâm Kiều cũng  tìm  cơ hội  thăm Hoắc Ngập, bên  trông chừng quá nghiêm, Quan Chí cũng   cách nào giúp cô.
Cô chỉ  thể thường thường gửi tin nhắn, quan tâm    hơn chút nào  ,  thể thế nào?
Cô hỏi, mỗi tin nhắn  cũng đều trả lời, chỉ là vẫn luôn lễ phép,  còn  cận như  .
Công ty vẫn bận rộn như cũ, sáng sớm   mở họp, Lâm Kiều cầm văn kiện trong tay, trực tiếp  lên phòng họp  lầu,  đẩy cửa  ,  thấy Hoắc Ngập  bên trong.
Lâm Kiều dừng tại chỗ,  đang  ở phía  cách đó  xa, cụp mắt an tĩnh chờ bọn họ đông đủ để mở họp.
Người trong phòng họp  hiểu  cũng an tĩnh theo,   đổi sang kiểu tóc khác,  thoải mái tươi sáng lưu loát, vốn dĩ cụp mắt   chút nhàn nhạt lạnh lùng, hiện tại thoạt  còn  thêm cảm giác  sống chớ gần.
Mọi  đều    từng  thương  nghiêm trọng, chỉ cho rằng  gáy là do   cẩn thận đập  .
Lâm Kiều  về chỗ, thấy  xuất viện sớm như ,  chút lo lắng.
Mê Truyện Dịch
Tiết Bối  tới từ phía , vỗ nhẹ lên vai, lấy  laptop  mặt cô, “Nội dung hôm nay tương đối nhiều, đều thuộc về vấn đề chuyên nghiệp, yêu cầu nhiều kinh nghiệm, khả năng cô sẽ  theo kịp, biên bản ghi chép trong cuộc họp vẫn để   .”
Lâm Kiều   gật đầu, “Được.”
Tiết Bối lấy máy tính ,  cũng  đến đông đủ, đồng nghiệp từng theo hạng mục bên khu du lịch tất cả đều ở đây, lúc   trì hoãn một đoạn thời gian, mặc dù  bản vẽ, nhưng khi thi công thì vẫn sẽ gặp  một  vấn đề tương đối khó giải quyết, đều cần  hỏi Hoắc Ngập.
Cả cuộc họp khẩn trương bận rộn, đến nỗi   thời gian nghỉ ngơi.
Lâm Kiều theo thói quen định ghi  trọng điểm ở  sổ, cho nên mặc dù Tiết Bối   như , cô cũng vẫn  nghiêm túc ghi chép .
Chờ đến khi nghỉ ngơi giữa giờ, Hoắc Ngập  nghỉ ngơi  bàn hội nghị, giơ tay đè đè huyệt thái dương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua/chuong-208-hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua.html.]
Lâm Kiều thấy   thoải mái, nhịn   đến gần hỏi, “Sao   xuất viện sớm như , vết thương thật sự  còn vấn đề gì ?”
“Không  , chị  cần lo lắng.” Hoắc Ngập ấn huyệt thái dương, nhắm mắt  thong thả ung dung .
Lâm Kiều thấy  khách sáo như , cũng     thêm gì, chỉ  thể cầm bút vẽ loạn  giấy.
Phương Tình Hữu ở bên cạnh quyến rũ  tới, dựa  cạnh bàn, đưa tới một ly cà phê, chính  cũng bưng một ly, “Tiện tay pha giúp  một ly,  đổi sang kiểu tóc mới  .”
Lâm Kiều  cà phê cô  đưa tới, “Anh  hiện tại  thể uống…”
Hoắc Ngập  duỗi tay nhận, “Cảm ơn.”
Lâm Kiều   nhận cà phê, tư vị trong lòng   nên lời.
Phương Tình Hữu   thấy ngoài ý ,   cô   nhận  hai  bọn họ  xa cách.
Yêu đương , chia tay là  bình thường, đặc biệt là đàn ông như Hoắc Ngập, nào  dễ dàng bắt về tay như , nếu    từng chia tay, giờ  chia tay  nữa cũng  bình thường.
Cô  thuận thế mở miệng hỏi, “Buổi tối  rảnh chứ,  tới liên hoan cùng chúng   ?”
Hoắc Ngập nâng mắt  về phía cô ,  trả lời, “Được thôi,  mời  .”
Lâm Kiều   lời ,  c*n m** d***, trong lòng rầu rĩ.
Nửa cuộc họp về , cô  chút mất tập trung, trọng điểm cần ghi nhớ cũng loạn  , chờ  về  bàn  việc, trong đầu vẫn là bộ dáng   với  khác.
Đồng nghiệp nữ trong văn phòng  chút kích động, “Vừa     bên cạnh  , tim cũng sắp nhảy  ngoài, quả nhiên đầu đinh là tiêu chuẩn kiểm nghiệm trai , hôm nay  xem như tin, lúc     lén,  cũng ngượng ngùng đối diện với  .”
“Nghe  về    sẽ thường xuyên tới, An tổng còn đưa văn phòng của  cho  .”
“Văn phòng của An tổng?” Nam đồng nghiệp  chút khinh thường, “Không thể nào, hạng mục khu du lịch cũng quan trọng thật đấy, nhưng cũng  cần khoa trương như  chứ, An tổng   nịnh nọt thế .”
“Người  là bạn của An tổng, gia cảnh giàu ,   thể tùy tiện sắp xếp một văn phòng khác, hơn nữa nếu     chịu hỗ trợ,  lẽ còn  vui  ở cái văn phòng  , dù  một tháng An tổng cũng chả tới  vài , còn  bằng để cho Hoắc .”
“Cô đây là thấy sắc nảy lòng tham,   An tổng  tới  vài , cô còn bảo  đau buồn, hiện tại   lòng đổi .”
Lâm Kiều  các cô   như , trong lòng càng lo lắng,  rõ ràng  xuất viện sớm, còn  tĩnh dưỡng ,   trực tiếp tới công tác?