Trần Tuần Lễ  thoáng qua ,  rõ là  cố ý, “Kiểu tóc mới   thích hợp với ,  lướt qua   ngay là  , tránh cho cô gái nhà    lừa.”
Hoắc Ngập nhẹ  một tiếng, “Anh  nếu  một nửa thông minh từ , cũng  đến mức   đánh  viện.”
Trần Tuần Lễ  về phía Trần Tuyên Trùng đang lắc lư ở sàn nhảy, hiển nhiên  quên chuyện ,   một  nữa  về phía Hoắc Ngập, vẻ mặt  chút nhạt .
Lý Thiệp nhân lúc   ai vây quanh chạy về phía bên  thì  thấy, lập tức thấy vô cùng đau đầu, hai tên   cùng một chỗ là sẽ hỏng chuyện, cũng     sinh   khắc    , trời sinh   dễ đối phó, khi còn nhỏ  mới gặp mặt  hung hăng lao  đánh  một trận, chỉ cần đυ.ng   chính là chuyên ngáng chân ,  từng ngừng.
Lý Thiệp vài bước  đến gần, “Hôm nay là sinh nhật  đấy nhé, hai  các  đừng  mà  hỏng chuyện  .”
Trần Tuần Lễ  Hoắc Ngập một lúc lâu mới chậm rãi thu hồi tầm mắt, nâng ly rượu ý bảo Lý Thiệp,   thoáng qua Hoắc Ngập, lúc xoay  rời  nhàn nhạt ném xuống một câu, “Ngày mai   kiểm tra.”
Lý Thiệp cũng thấy  thể tin , “Nhà   còn dám tìm Trần Tuần Lễ  giải phẫu cho ,  còn sợ tên  xuống tay  lưng, nhưng vẫn còn may, còn tính  chút chức nghiệp bác sĩ ngày thường.”
“Cậu chắc chắn?” Hoắc Ngập nghĩ đến kiểu tóc hiện tại liền  bực bội, cô gái nhỏ nhân lúc  ngủ, lén lút bò dậy, thở dài duỗi tay tới sờ sờ,  đầu của , ngày thường   chịu tới gần,  là  chút sợ.
Lý Thiệp rõ ràng  chắc chắn lắm,  Lâm Kiều ở cách đó  xa, “Kẹo sữa tới , riêng vì  mà sáng tạo cơ hội,  thử thêm  cuối , nhớ  rõ với  .” Lý Thiệp  xong còn cảm khái, “ còn  từng gặp  loại tình cảm  rõ  thích hợp những vẫn  lao  như .”
Hoắc Ngập  Lâm Kiều ở cách đó  xa, thong thả ung dung uống một ngụm rượu, “Sẽ    cuối, với  mà  vĩnh viễn là bắt đầu,   kết thúc.”
Còn bắt đầu?
Lần bắt đầu   bao nhiêu năm…
Lý Thiệp   một cái, thật sự phục, đây  nó thật là lì lợm la liếʍ  nuôi  , lăn qua lộn  như  cũng  dễ dàng chút nào, Tống Phục Hành bên  cũng sắp đắc thủ ,   còn dậm chân tại chỗ, thật là khó khăn của đời  mà…
Quan Chí ở cách đó  xa vẫy tay, Hoắc Ngập cũng  nhiều lời, buông ly rượu  đến bên .
Lý Thiệp lắc lắc đầu, vẻ mặt đồng tình, dàn nhạc bên cạnh bỗng đột nhiên ồn ào,   chạy lên đoạt microphone của  dẫn chương trình.
Lý Thiệp  sang, mới phát hiện là Cố Ngữ Chân.
Cố Ngữ Chân  say, say rượu tăng can đảm, thấy microphone liền xông lên cướp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua/chuong-215-hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua.html.]
Cô  nghẹn  lâu,   nhiều lời  ,    dám trực tiếp một   .
Mê Truyện Dịch
“Chào  , xin ,   ít lời   , khả năng   sẽ cảm thấy    mặt, nhưng   thèm để ý,   nghẹn  sắp tám năm, cũng thích   tám năm, từ lớp 10  thích  , nhưng    luôn  .”
“     hợp với , nhưng   chỉ thích  , tựa như thiêu  lao đầu  lửa,  thích  , mặc kệ    thích   ;  thích  , mặc kệ   hợp với   . Đây là  cuối cùng  gặp  , cũng là  cuối cùng nhắc tới  .    tình cảm của  đối với   xuất hiện từ khi nào  sẽ biến mất lúc nào, cũng  lẽ là vĩnh viễn sẽ  biến mất, nhưng  hy vọng    thể hạnh phúc, hy vọng   gặp  một  cũng  thể thích   nhiều như  bây giờ, nếu  thể, đem hạnh phúc của  cho  , cũng  thành vấn đề.”
Người xung quanh  xong cuối cùng đều vỗ tay, tám năm quá dài, đôi câu vài lời  là cả thanh xuân của một cô gái.
Yêu thầm là chuyện   nhất, do cô  bắt đầu, cũng do cô  kết thúc, sẽ  quấy nhiễu đến bất cứ một ai.
Người bên cạnh tới đây chúc mừng sinh nhật Lý Thiệp  đó là bạn học của Lý Thiệp, thuận miệng hỏi một câu, “Cô gái đó thích ai , thích lâu như ,  cho tới bây giờ còn  gặp  một cô gái nào thích  như ?”
Lý Thiệp ngây   lâu,  một lúc lâu mới thu hồi tầm mắt, nhẹ , “Ai  ?”
Lâm Kiều  Cố Ngữ Chân , trong lòng chấn động.
Vì  cô  do dự kết hôn với  cơ chứ, ngoại trừ , chẳng lẽ cô còn nguyện ý kết hôn với  khác ?
Nếu cô thích , dứt khoát  do dự, đồng ý kết hôn với , hình như cũng  hề khó như .
Bởi vì chỉ cần là , cô liền nguyện ý.
Lâm Kiều nghĩ xong  đầu  về phía vị trí của Hoắc Ngập,  phát hiện   ở đó.
Cô  quanh khắp nơi, đều  thấy , ngược  đυ.ng  Hứa Niệm chậm rãi đến gần.
Cô  vẫn  như cũ, trong mắt   áp lực xua  tan, “Tìm Hoắc Ngập  ?”
Lâm Kiều  để ý, lướt qua cô   về phía .
Hứa Niệm gọi cô , “Tốt  gì chúng  cũng từng là bạn học, giờ gặp  cũng  chào hỏi một tiếng ?”