Về cô?
Lâm Kiều  thẳng , cầm lấy điện thoại Lý Kỳ Kỳ đưa qua,  về phía màn hình.
[ Học sinh mới chuyển đến của lớp hai, chỉ trong vòng một ngày  đánh bại  đôi nam nữ giáo bá, buổi sáng đánh nữ giáo bá Trần Thi Nam, buổi trưa đánh lão đại Trần Tuyên Trùng!]
Lâm Kiều  thấy dòng chữ to , cả đầu đều ngốc , ngón tay  chút kỳ lạ lướt  màn hình.
"Trời đất, quá cường , Trần Tuyên Trùng mà cũng dám đánh!"
"Là Trần Thi Nam lớp ba ? Chính là Trần Thi Nam   phạt khi tụ tập   đánh  với nữ sinh cấp ba ?"
"Cậu  cũng   tự nhiên đánh .. Là Trần Tuyên Trùng chạy đến trêu chọc , cô gái  còn đang êm  phơi nắng,    lên một hai  lôi   ,  đó  quăng qua vai mà ngã  mặt đất, bò tới bò lui cũng   dậy ,  tận mắt  thấy cảnh đó, vô cùng soái."
"Tuyệt vời,     sẽ là lão đại mới, chắc  ai dị nghĩ chứ?"
"Một nữ sinh đánh Trần Tuyên Trùng? Không  lớn lên sẽ vô cùng hung tàn như cọp  ?"
"Hoàn  khác , lão đại mới  chính là mang khuôn mặt của mối tình đầu, vô cùng thanh thuần đấy!  giống như  thấy  tình yêu."
"Không  ảnh thì  tin, chẳng lẽ còn  thể  hơn cả Trần Thi Nam ?'
" Lầu   tin thì tự  đến lớp hai mà xem, học sinh chuyển trường cũng chỉ  mỗi  , lừa   gì. "
Tin  là  đăng hôm qua, bên trong thảo luận đủ thứ, lướt đến gần trăm trang, đem tin  nổi lên đầu, trực tiếp  hệ thống gặp sự cố.
Lý Kỳ Kỳ cũng  chút hưng phấn lên," Cậu  , diễn đàn trường chúng   quạnh quẽ  lâu,  bạo  đó là do trong trường đồng thời  thêm hai học thần, chính là lớp trưởng lớp chúng  cùng Tống Phục Hành lớp bên cạnh, xung quanh ai cũng chú ý tới việc , liền nâng lên nghìn trang, đây vẫn là  thứ hai bạo kể từ khi trường khai giảng, quá cường, thế mà  thể lấy chính thực lực của    một tin bạo!"
Đây là chuyện đáng giá để vui vẻ ?
Lâm Kiều cảm giác huyệt thái dương từng trận đau, thật là nhân tài xuất hiện lớp lớp,  việc học nặng nề áp lực mà tư duy vẫn còn  thể sinh động như , phòng vệ chính đáng cũng  thể   đóa hoa..
Hôm  Trần Tuyên Trùng đến lớp học, cả  hiện lên bốn chữ to 'Đừng động  '.
Có thể thấy  ngày hôm qua  trong nhà cũng  tin tưởng  , chó sói trong câu chuyện giờ đây thể hiện đầy đủ ngụ ý    .
Trần Tuyên Trùng một đường  , áo khoác đồng phục buộc lỏng lẻo bên eo, quần dài sắn lên mấy phân, mới  chính là thiếu niên hồn nhiên biến thành thiếu niên bất lương.
Mê Truyện Dịch
Cậu   vài bước, ngừng   bàn học của Lâm Kiều, đôi mắt liếc cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua/chuong-22-hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua.html.]
Trong phòng học im lặng, im đến mức kỳ quái.
Lâm Kiều  tại chỗ    .
Trần Tuyên Trùng  cô thật lâu, đột nhiên duỗi tay đập lên bàn học của cô: "Cậu ghê gớm đấy."
Lâm Kiều  để ý đên  , thậm chí cũng  thèm liếc một cái, Trần Tuyên Trùng vẫn luôn đúng đó cản trở tầm mắt của cô.
Không khí trong phòng học nhất thời yên tĩnh, yên tĩnh  lòng  run sợ, giống như đều sợ Trần Tuyên Trùng đột nhiên động thủ đánh .
"Tuyên Trùng,   bài ?" Phía  vang lên một giọng nam sinh, sạch sẽ thanh thúy   như một dễ , chính là Hoắc Ngập đang   cửa phòng học.
"Làm bài cái rắm, ông đây mỗi ngày đều  quấy rối, Lưu Hữu Dung  giống phụ nữ   thể quản  ?" Vẻ mặt Trần Tuyên Trùng hung dữ, giống như cắn  thuốc.
Các bạn trong lớp đều  Hoắc Ngập mà đổ mồ hôi, đến giáo viên cũng  quản  Trần Tuyên Trùng, huống chi Hoắc Ngập  là  hiền lành như .
"Bài tập  sẽ  tính  điểm thành tích, nếu như  , sẽ  tìm đến phụ ." Hoắc Ngập  một câu, cầm mấy cuốn vở của bạn học   bài, trả  từng cuốn.
Trần Tuyên Trùng  xong  còn khí thế, hôm qua chủ nhiệm giáo dục  đến nhà,    gọi phụ  tới thì  chuyện sẽ  còn đơn giản nữa.
Cho dù Trần Tuyên Trùng  gây chuyện, nhưng cũng  dám lên giọng với ba , trong lúc nhất thời   gì nữa.
Hoắc Ngập phát xong vở,  đến  mặt Trần Tuyên Trùng  suy nghĩ cẩn thận, duỗi tay đưa qua sách bài tập, "Mau  , hết tiết sẽ  nộp."
"Được ." Khí thế Trần Tuyên Trùng  xuống, lấy sách bài tập trong tay Hoắc Ngập  về chỗ ,  khi về chỗ còn liếc mắt  Lâm Kiều, nghiến răng  xuống .
Câu chuyện  xem như  hạ màn.
Thế nhưng Lâm Kiều    phản ứng gì, hiển nhiên  để Trần Tuyên Trùng  mắt, sắc mặt như thường ghi chép bài vở.
Bạn học trong lớp   bội phục, vị mới chuyển tới  thật sự quá mạnh mẽ, một chút cũng  cảm thấy sợ hãi, thật là ngạnh già gặp  ngạnh già*!
*Ngạnh già gặp  ngạnh già: Hai bên đều ngang 
Cuối tuần đầu tiên trọ ở trường, Lâm Kiều cầm theo bình nước nóng về phòng ngủ.
Để bình nước nóng xuống, đột nhiên cảm thấy kỳ quái,   dọc theo đường  luôn    cô, tốp năm tốp ba hạ giọng thảo luận, thậm chí  cảm giác sợ cô, chẳng lẽ thật sự coi cô là lão đại mà đối đãi?