…
Mấy ngày nay Hoắc Ngập  việc ở Hội học sinh, khó  khi  nghỉ một ngày,   lo lắng hãi hùng sợ   kéo  rừng cây nhỏ.
Lâm Kiều mở nắp bút, chuẩn  bắt đầu  bài tập, nghĩ đến việc Hoắc Ngập  quan tâm đến vết thương  tay,  chú ý chút nào, vẫn nên  mượn  mấy quyển sách chăm sóc vết thương để xem.
Lâm Kiều đang chuẩn   dậy, liền  thấy tiếng thảo luận phía .
“Người đang yêu đương với học trưởng Hoắc Ngập chính là chị , tớ  một học tỷ ở Hội học sinh ,   còn thấy hai  bọn họ hôn môi,   khi yêu đương với học trưởng Hoắc Ngập sẽ  cảm giác gì?”
“Chắc chắn sẽ  ngọt , học trưởng Hoắc Ngập là  dịu dàng mà! Đối với bạn gái chắc chắn sẽ  .”
“Tớ   là vô cùng chiều chuộng, lúc  chuyện với bạn gái, cùng với lúc  chuyện với nữ sinh khác  hề giống .”
Lâm Kiều   như thế, động tác ngừng ,  về phía nhóm nữ sinh, ba nữ sinh thấy cô  , lúc  mới cúi đầu tiếp tục  bài tập.
Lâm Kiều  chút    yên,  nghĩ tới học sinh lớp mười cũng  ,  giáo viên  khi nào    ?
Cô im lặng một lát, nghĩ đến tình huống hiện tại giữa  và Hoắc Ngập, trong lòng trầm  một ít.
Cô thở dài,  dậy  đến giá sách, bắt đầu tìm sách ở từng hàng, tâm tư  chút tán loạn,    hề phát hiện Hoắc Ngập ở giá sách đối diện.
Anh  theo cô, cô gái nhỏ   chăm chú, ngẩng đầu xem từng hàng, chỉ là  hề phát hiện  .
Hoắc Ngập  nhíu mi, cũng  gọi cô, chỉ  mà  theo,  xem cô sẽ phát hiện lúc nào.
Lâm Kiều tìm nửa ngày, mới tìm  sách cần tìm, nhấc tay lấy sách,   thấy Hoắc Ngập  đối diện ở giá sách bên .
Anh  đeo kính, thấy cô  ,  khẽ  , trong lời  đều là sủng nịnh, “Lâu như  mới  thấy ?”
Đột nhiên cô  một loại cảm giác ngạc nhiên tràn lan lên,  khi phát giác, vội vàng áp chế.
Hoắc Ngập  vòng qua giá sách  sang phía bên cô, cầm lấy sách trong tay cô  qua, mặt mày khẽ cong, “Chị lo lắng  như  ?”
“ chỉ tiện tay cầm, vốn là  lấy sách khác.”
Lâm Kiều vội vã lấy  sách trong tay  trả về, len lén nhớ kỹ vị trí, tính đợi    lặng lẽ tới lấy.
Hoắc Ngập giả bộ    tâm tư của cô, ý   mặt   giấu .
Lâm Kiều thấy    , nhịn   ngầm liếc  , “Sao    ở chỗ ?”
“ tới phòng học tìm chị.”
Ngón tay Hoắc Ngập nhẹ lướt qua một hàng sách ở bên cạnh, khó  khi nhàn nhã.
“Cậu tìm ai hỏi?”
Lâm Kiều  thấy mà  chút gấp, nếu cứ tiếp tục như , chắc chắn giáo viên sẽ .
Mê Truyện Dịch
Ngón tay đang lướt của Hoắc Ngập dừng ,  đầu , “Cái  còn cần  hỏi ? Chị  ở phòng học, chắc chắn sẽ ở thư viện.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua/chuong-240-hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua.html.]
Anh  tay chống giá sách, cúi đầu  qua, “Chúng  mỗi ngày đều hôn ,   thể  đoán  ?”
Việc  thì  liên quan gì tới chuyện hôn .
Mặt Lâm Kiều  nhịn  đỏ tới mang tai, khi   chuyện với cô quả thực khác xa khi  với  khác, ngay cả ánh mắt  cô cũng  giống, mỗi  luôn  cảm giác    bậy.
Lâm Kiều  dám chống  tầm mắt của , xoay   tới bàn bên , một  nữa  xuống, chuẩn  tiếp tục  sách.
Một lát , Hoắc Ngập cũng cầm một quyển sách,  xuống bên cạnh cô.
Lâm Kiều ngẩng đầu  xung quanh, vò  mẻ  sứt, đành buông tha việc giải thích.
Hoắc Ngập  bên cạnh  sách một hồi, đột nhiên vươn tay tới cầm tay cô.
“Hoắc Ngập!”
Lâm Kiều vội vã hạ giọng nhắc nhở .
Hoắc Ngập  thèm để ý, lôi kéo tay cô nhẹ nhàng nắn, “Cũng  ở trong phòng học, sợ cái gì?”
Lâm Kiều vô lực phản bác, luôn cảm giác mấy nữ sinh phía  đang  bọn họ,  cô    yên.
Hoắc Ngập đột nhiên mở miệng hỏi, “Trong lớp chị   nữ sinh nào đang yêu đương ?”
Lâm Kiều  sửng sốt, đương nhiên là , can đảm của cô tăng lên, cúi đầu  về phía sách, “Có.”
Ngón tay Hoắc Ngập đè xuống trang sách, vờ như  quan tâm hỏi, “Sao chị     bạn trai?”
Lâm Kiều cầm bút tiếp tục  bài tập, “Mấy cô   chuyện, còn  ảnh chụp chung,   thấy  vòng bạn bè của họ.”
“Vậy còn chị,   chị cũng  bạn trai ,   công khai?”
Lâm Kiều ngẩng đầu  về phía , vẻ mặt kỳ quái, “Không  đa    đều  chúng  đang yêu đương ?”
Hoắc Ngập  đôi mắt nghiêm túc của cô, khó  khi nghẹn lời.
Lâm Kiều    đang suy nghĩ gì, thấy    lời nào, thu tầm mắt  tiếp tục  bài tập.
Hoắc Ngập  cô  bài tập, “Cuối tuần chúng    ngoài chơi.”
“Cuối tuần còn  nấu canh cho .”
Miệng Lâm Kiều nhanh hơn não, đến khi   , mới phát hiện   lộ.
Cô  đầu  , Hoắc Ngâp  cô , mặt cô nóng hết lên, “…  là …”
Hoắc Ngập vươn tới gần, “Thì  chị vẫn  nấu canh cho  ?”
Lâm Kiều  trả lời , nhẹ nhàng c*n m** d***.
Hoắc Ngập  cô, trong mắt đặc biệt sáng, “Vậy chờ uống xong canh chị nấu, chúng    hẹn hò.”