Bên cạnh    tới mở vòi nước, đặt cây lau nhà  mang theo xuống  bồn rửa tay.
Lâm Kiều ngẩng đầu  sang  đang  bên cạnh, vẻ mặt hoảng hốt, bây giờ  thấy    chút  hổ, đặc biệt  ở nơi mang tính biểu tượng như cửa nhà vệ sinh.
Hoắc Ngập tùy ý để nước xối  cây lau nhà, thấy cô gái nhỏ bên cạnh một bên ngắm , một bên giặt khăn lau.
Mèo nhỏ  trốn ?
Khóe môi Hoắc Ngập  cong, giương mắt  về phía cô, "Cần  giúp gì ?"
Lâm Kiều nhanh chóng thu hồi tầm mắt, "Không  gì,  tự  ."
Hoắc Ngập cũng  hỏi tiếp, nhưng Lâm Kiều  đối mặt với một vấn đề trong khi giặt khăn lau, một tay giặt thì cũng , nhưng một tay vắt thì   .
Tay cô vặn vẹo,  khăn vẫn còn đầy nước, chuẩn  đổi tay sang đầu .
Hoắc Ngập duỗi tay lấy  khăn lau trong tay cô, giúp cô vắt khô, động tác của  lưu loát,  giống như trong tưởng tượng của cô rằng   nuông chiều từ bé.
Hoắc Ngập vắt khăn xong đưa qua, Lâm Kiều nhận lấy khăn   vắt sạch, "Cảm ơn."
"Không  gì." Hoâc Ngập , "Vừa    đập   ?"
"Không ." Lâm Kiều lắc đầu,  nhớ tới   khi  đỡ cô   đập  bàn, "Cậu    đập  bàn   ?"
Hoắc Ngập  dừng , tắt vòi nước  về phía cô, "Vừa  đập  góc bàn, phía   chút đau."
Mê Truyện Dịch
"Có nghiêm trọng ?" Lâm Kiều kinh ngạc, theo bản năng  tới  lưng   xem, mới nhớ cần  kéo áo đồng phục lên.
Hoắc Ngập   nghiêng , kéo vạt áo đồng phục lên, "Có đỏ ?"
Đồng phục  kéo lên, lộ  vòng eo gầy nhưng rắn chắc, theo đường cong cứng rắn hữu lực  xuống là quần đồng phục,   bất đồng với cảm nghĩ của các cô gái, ngày thường bởi vì đồng phục che  mà   .
Lâm Kiều nương theo vòng eo  qua,  thấy  phần eo của  quả nhiên xuất hiện một vết đỏ, xung quanh còn  trầy da.
Lúc đó đập  khẳng định là  đau,  mà    hề kêu  tiếng.
Hoắc Ngập cảm giác  đầu ngón tay  lạnh chạm  eo , đuôi lông mày khẽ nhếch lên, lộ  một tia khinh mạn*.
*Khinh mạn: Kiêu ngạo và ngỗ ngược.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua/chuong-33-hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua.html.]
Chờ khi đầu ngón tay Lâm Kiều chạm  eo , mới phản ứng  đây là một hành động quá  mật, cô thu ngón tay ,  còn  nữa, "Đã trầy da ,   đến phòng y tế xem ?"
"Cũng chỉ là thương ngoài da,  nghiêm trọng như ."
Lâm Kiều cũng  tiếp tục miễn cưỡng, mở miệng lời  giống như một đứa trẻ, "Vậy nếu như  đau, nên  với chị một tiếng."
Hoắc Ngập kéo vạt áo xuống,    đầu  cô một cái, thật lâu  mới  tản mạn, lời  ý vị  rõ trêu chọc, "Được nhé, chị gái."
Lâm Kiều đột nhiên thấy  hổ, đây là em trai , tuy rằng lời  lúc   khó  thể mở miệng, nhưng đây cũng    ngoài.
Lâm Kiều cầm theo khăn lau  về phòng học cùng Hoắc Ngập,  khi rời khỏi, nhà vệ sinh an tĩnh truyền tới tiếng vang, cửa   khác đẩy .
Người bên trong  ,  phương hướng họ rời  như  suy tư gì, thật lâu  mới đến bên bồn rửa tay.
Buổi tổng vệ sinh vẫn  kết thúc, đại bộ phận học sinh đều vùi đầu mà , một nhóm nhỏ thì   lười biếng, trong đó cũng bao gồm cả Lý Thiệp.
Cố Ngữ Chân  Lý Thiệp  chơi điện thoại  mặt, thời điểm yên lặng vô cùng nghiêm túc, lúc hoạt động  vô cùng tràn đầy năng lượng.
Cô  thường xuyên sẽ nhịn    trộm , từ  đó, thế nhưng  còn chủ động bắt chuyện với .
Thời điểm huấn luyện quân sự, ánh nắng phơi xuống  độc, huấn luyện viên gọi bọn họ dừng chân tại chỗ.
Cố Ngữ Chân tập  ,  huấn luyện viên điểm mặt gọi  ngoài luyện tập  mặt tất cả bạn học trong lớp, nhưng tay chân cô  đều  giống , khiến    vang.
Cô  hổ sắp , từ nhỏ  quen với việc   nhiều  chú ý,  bao giờ  hổ ở  mặt nhiều  như .
Tiếng  của các bạn học căn bản  áp xuống , một nam sinh mặt  hàng phía   một câu, "Có cái gì buồn  hả,  bản lĩnh thì tự  lên  ."
Các bạn nữ đang  vui vẻ nháy mắt thu liễm , dù  ai cũng    một nam sinh  trai như  chán ghét.
Từ ngày đó Cố Ngữ Chân liền nhớ kỹ ,      tên là Lý Thiệp, bởi vì điều kiện trong nhà , cho nên dù  cố gắng thì cũng  ảnh hưởng đến quỹ đạo cuộc sống.
Sau đó cô     bạn gái,     phát hiện     bạn gái, hết   đến  khác, tính cách vẻ  đều hơn cô, nếu so sánh cô với bọn họ, chính là con vịt  xí so với thiên nga.
Cậu ham chơi, cô , cũng  về  họ sẽ   liên quan gì đến , bọn họ chính là hai đường thẳng song song, ba năm cao trung chính là  cách gần nhất.
Lý Thiệp phía  đang yên tĩnh như gà đột nhiên chửi lớn, "Xuống đường   gì, tháp cũng  đẩy đến gần , bốn tên gác chúng mày xuống đường  gì, thiếu thẻ đúng ?"
Vừa  xong câu , nhà   công, điện thoại đúng lúc  gọi đến, tâm trạng Lý Thiệp   nhận điện thoại, "Bảo bối,  việc gì?"