Một nam sinh cao gầy trong đó, vẻ mặt nhất thời suy sụp: "Cô ,  thể đừng  chút là  gọi phụ    ạ, chúng em cũng  còn là học sinh tiểu học nữa, còn  dùng  dùng  cách ."
"Thành tích của em còn  bằng cả học sinh tiểu học, còn đòi  như .  sắp xếp em  gần Hoắc Ngập lâu như ,  vấn đề gì thì hỏi  ,   mỗi  đều  cuối sổ. Có   đó  êm ?"
Hoắc Ngập?
Chú Hoắc sắp xếp cho cô học chung lớp với Hoắc Ngập, xem  đây cũng là bạn học tương lai của cô.
Lâm Kiều nhịn    sang, lớp mới, bạn mới, chúng  nhất định  hòa hợp.
Lý Thiệp thấy bạn học mới đang tò mò xem trò  của bọn họ, nhịn    thầm: "Vậy cũng   cái tên khốn đó dạy bảo ."
Lưu Hữu Dung   rõ: "Nói cái gì?"
"Không  gì." Lý Thiệp   yên, tư thế uể oải, còn  chút  ngủ gật.
Lưu Hữu Dung mắt  thấy tâm  phiền, xua tay cho bọn họ   ngoài: "Đi  , về phòng mà học ."
Lý Thiệp cầm bài thi phe phẩy về phòng học,   theo  tiến sát  gần  : "Thiệp ca,  che chở cho  , lớp trưởng    dạy  thì  thể cho  chép với  ? Ba    tối hậu thư , nếu   vẫn còn từ  đếm ngược lên, chắc chắn sẽ coi  như đứa thiểu năng mà đưa  kiểm tra trí tuệ mất."
Lý Thiệp  bài thi cầm  tay, đập về phía trán  : "Sao   tự   mà chép bài của nó, lớn tướng như  , còn  dùng   tay sai?"
Vương Trạch Hào gãi gãi đầu: "Đây là lớp trưởng đấy,   dám."
Lý Thiệp  chút nghĩ ngợi mà từ chối: "Trông cậy    dạy, còn   sẽ chỉnh  như thế nào nữa, đừng   mơ."
Vương Trạch Hạo lập tức giơ lên vẻ mặt 'Anh ơi,  giúp em ' tươi : "Thiệp ca,  đừng  mà giấu chứ, lớp trưởng  như ,   thể chỉnh  chứ? Hơn nữa hai  còn  gần ,   vài câu nhỏ nhẹ   là  ?"
"Cậu thì  cái gì, đừng  bậy, hạ thấp chỉ  IQ của ." Lý Thiệp phiền vô cùng, lười  nhảm.
Vương Trạch Hạo đối với việc giảm thấp chỉ  IQ của Lý Thiệp   phục lắm,   đây chỉ tùy tiện  linh tinh còn  thể xếp  vị trí thứ hai ở phía ,   lợi hại hơn Lý Thiệp  nhiều ?
Lý Thiệp  thành tích  bài thi mà đau khổ, nếu như để mấy  chú trong nhà , khẳng định sẽ đánh gãy chân  .
Cậu    phòng học  về vị trí, nghĩ đến ý định của Vương Trạch Hào,  đầu  Hoắc Ngập phía .
Anh an tĩnh  đó,  ôn hòa,  qua tuyệt đối   là một tên khốn m.á.u lạnh vô tình.
Vương Trạch Hào dù   cũng  chút lý, chắc   khả năng thấy c.h.ế.t mà  cứu ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua/chuong-4-hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua.html.]
Lý Thiệp   chút lâu, Hoắc Ngập khẽ nâng mí mắt, khóe môi xinh  gợi lên nụ  giễu cợt vô tình: "Lại là trứng vịt?"
Lý Thiệp: "..."
Mẹ nó!
Lý Thiệp cảm thấy chính  chắc là điên , thế nhưng   bộ dáng bên ngoài của tên cặn bã  mê hoặc. Tên khốn kiếp   thể dùng tâm nhãn của Khổng Tử mà chọc thủng ống phổi, nếu   chịu dạy chính  thì  nó, bầu trời sẽ đổ mưa máu!
Lưu Hữu Dung  rõ tình huống của Lâm Kiều, mang theo cô  tới phòng học.
"Các bạn học, trong lớp chúng  hôm nay  bạn học mới, tên Lâm Kiều,   mau hoan nghênh."
Các bạn trong lớp  lên bục giảng, cô gái da trắng  ở  đó, lớn lên đặc biệt ngoan, đôi chân  váy  trắng  thẳng, nhưng  cảm thấy gầy,  qua  trắng xinh.
Vài nam sinh ở hàng phía  giơ ngón tay cái lên, ý tứ trong mắt  rõ ràng.
Lý Thiệp dựa  ghế đằng : "Ngoan ngoãn, còn  mềm, cảm giác khá giống con mèo mà  mua. Mèo con nhà  còn sống , chắc  vẫn  chơi đùa c.h.ế.t  nhỉ?"
Hoắc Ngập thu hồi ánh mắt, nở một nụ  mang theo vẻ bất hảo: "Cậu đoán xem?"
Đoán? Chắc chắn là đùa c.h.ế.t !
Lý Thiệp nhớ tới chuyện chế giễu  ,  thêm thù mới hận cũ,  đầu , từ trong nội tâm phát  tiếng phỉ nhổ: "Đồ cặn bã, đến cả một con mèo con cũng  buông tha, đồ bại hoại!"
Mê Truyện Dịch
Lâm Kiều liếc mắt  lớp học, thoáng  thấy Hoắc Ngập ở hàng cuối cùng,  rũ mắt, ngón tay thon dài nghịch cây bút, bút  xoay  xoay   trượt xuống .
Khi  rũ mắt    khác sẽ  cảm giác lạnh nhạt,  giống như vẻ ngoài ôn nhu, gần gũi.
Lâm Kiều thu hồi ánh mắt, cảm thấy  em  chắc sẽ  thích ăn đồ ngọt.
Lưu Hữu Dung  về phía Hoắc Ngập: "Lớp trưởng tan học hỗ trợ dọn bàn ghế, Lâm Kiều, em  tiên cứ  ở hàng phía , đến lúc đó sẽ sắp xếp vị trí."
Lý Thiệp lập tức tự tiến cử : "Cô giáo, để em để em, em dọn bàn học  giỏi."
Lưu Hữu Dung thấy  liền tức giận, giọng  nháy mắt lớn hơn: "Em  giỏi như     quét sân thể dục !"
Cả lớp  vang.
Hoắc Ngập  dậy trong tiếng  lớn,  giống như các bạn học khác đều mặc đồng phục, đồng phục của   sạch sẽ, chỉ là cách ăn mặc thông thường nhất nhưng  sạch sẽ và  đến mức nổi bật, thậm chí  tay áo cũng   dấu vết  bút quẹt qua.