Hoắc Ngập dựa  lưng ghế,  chút để ý, "Yêu trộm thì   sẽ để  khác thấy?"
"Cậu càng  ,  càng tò mò, rốt cuộc là  nào, yêu đương với  còn  cất giấu, gương mặt  của  còn  đủ để cô gái đó khoe  ?" Lý Thiệp một vạn  cũng  thể nghĩ , tiểu tử     hồ ly tinh lừa ?
 mà nghĩ ,   cảm thấy  chắc là đồ ngốc , hồ ly tinh chơi thì chơi , nhưng cũng  thể chơi qua  cái thứ hỗn trướng  !
Lâm Kiều thấy Lý Thiệp càng  càng nhiều, vội vàng cầm thực đơn, xuyên qua Hoắc Ngập đưa cho  , "Lý Thiêp,   món nào  ăn ?"
Hoắc Ngập  cô gái nhỏ tiến đến gần,  khuôn mặt nhỏ trắng nõn  chút hoảng loạn, khóe môi  nhẹ công một chút,  nghiền ngẫm.
Lý Thiệp  sang thực đơn, "Tùy , ăn cái gì cũng , để họ mau mang đồ ăn lên , đói quá ."
"Vậy , chúng  lấy lẩu uyên ương nhé?" Lâm Kiều  về phía   .
Mọi  đều chú ý đến nồi lẩu, Lục Y Y lập tức mở miệng, "Được,  ăn lẩu uyên ương , lẩu uyên ương của quán   hương vị đặc biệt ngon."
Sau khi gọi xong đồ ăn,   bỗng nhiên đều im lặng,  khi Lâm Kiều dời   đề tài liền thở phào nhẹ nhõm một ,  nghĩ đến nước chấm, "Tớ sẽ  điều chỉnh nguyên liệu chấm cho các ,  một  nguyên liệu phối với  sẽ  ngon."
Vài  sôi nổi gật đầu, Lâm Kiều  dậy  đến chỗ tự  nước chấm, chỗ    nhiều , cô đợi trong chốc lát mới   đến chỗ .
Mê Truyện Dịch
Nam sinh  bên cạnh bàn nguyên liệu  chút  trai,   vẫn liếc mắt đánh giá Lâm Kiều, chờ khi cô đến gần, duỗi tay chỉ nguyên liệu trong bát của cô, "Nguyên liệu  phối   qua khá ngon,   thể học  ?"
Lâm Kiều thấy nam sinh nghiêm túc hỏi, gật gật đầu, mở miệng dạy  , "Cậu lấy nước tương ,  đó múc một thìa giấm.."
Nam sinh theo  học hỏi,  đường đột nhiên hỏi một câu, "Cùng bạn trai tới ăn lẩu ?"
Lâm Kiều lắc đầu, thành thật trả lời, "Không ,  tới cùng bạn học."
"Vậy  thể thêm Wechat ?  học ở trường gần đó, thường xuyên đến đây ăn, về  mấy  chúng   thể hẹn   ăn."
Lâm Kiều  chút sửng sốt,  về phía   nghiêm túc trả lời, "Xin ,    điện thoại."
Nam sinh  hổ  một cái, "Cậu nghĩ  ,  bây giờ      điện thoại chứ?" Nam sinh , lấy điện thoại từ túi quần , "Chị gái nhỏ, thêm một cái thôi mà,  chơi đại mạo hiểm nên thua, coi như là giúp đỡ ."
" thật sự  , xin ." Lâm Kiều  nhiều lời bưng bát  ,    liền đ.â.m  l*иg n.g.ự.c của một .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua/chuong-70-hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua.html.]
Lâm Kiều thiếu chút nữa   vững, vội vàng duỗi tay bắt ống tay áo   mặt,  thấy là đồng phục của Nhất Trung, ngẩng đầu   quả nhiên là Hoắc Ngập.
Hoắc Ngập duỗi tay đỡ cô, quét mắt  nam sinh đang cầm điện thoại, thu hồi tầm mắt  với cô, "Xong  ?"
Nam sinh thấy Hoắc Ngập, nháy mắt liền hiểu,    thấy chính là vẻ mặt tai họa mà nữ sinh thích,  qua thì chắc chắn  nữ sinh nào lọt lưới.
Nam sinh tự    thắng,  cam lòng bưng bát nước chấm rời .
Hoắc Ngập    đem nam sinh  để trong lòng,  qua nước chấm trong tay Lâm Kiều một chút, "Chị  nước chấm thơm quá."
Lâm Kiều   xưng hô  , im lặng trong chốc lát vẫn  mở miệng : "Hoắc Ngập, về    thể gọi tên của  ?"
Hoắc Ngập giương mắt  sang, "Vì ?"
Lâm Kiều nắm chặt lòng bàn tay của chính , kiếm câu mở miệng, "Chúng    chị em ruột,  gọi  là chị, nếu như   khác  thấy sẽ  hiểu lầm."
Hoắc Ngập   cúi   cô,  rộ lên  chút   khác hoảng hốt, câu ngứa tâm  đối diện, "  chỉ thích gọi là chị thôi."
Lâm Kiều chớp mắt,  chút ngây ,   nên trả lời như thế nào.
Hoắc Ngập thấy cô   lời nào,   rũ mắt, tựa hồ  chút thất vọng,  chậm rãi  thẳng lên, lời  dịu dàng như cũ, "Nếu chị  thích, về   sẽ  gọi."
Lâm Kiều ý thức  sự im lặng của chính     thương tâm, vội vàng lắc đầu, "Không ,  cứ gọi ,     thích, chỉ là sợ  khác  thấy."
Khóe môi Hoắc Ngập   cong lên, tới gần bên tai cô  khẽ , "Về   sẽ ngầm gọi chị như ,  để  khác  thấy."
"Được." Lỗ tai Lâm Kiều  nóng lên, gật gật đầu, như là trong lúc vô tình cùng  đạt thành một khế ước nhỏ.
Lý Thiệp ăn cái gì cũng như gió cuốn mây tan,  cho Lục Y Y cùng Đường Văn Toàn   từ bỏ rụt rè, cầm đũa đoạt thịt ăn, dựa  tay mắt lanh lẹ của chính !
Cố Ngữ Chân  thể nào ăn như thế, nhớ tới sự việc  ,  chút ngượng ngùng đối mặt với Lý Thiệp,  nâng mắt liền thấy Mạnh Thành cách đó  xa, còn  mấy tên nam sinh mặc đồng phục của Cửu Trung,  thấy chính là những tên chuyên gây chuyện thị phi.
Cố Ngữ Chân vội vàng  đầu trốn, nghĩ đến Lâm Kiều còn  trở về,  chút sốt ruột.
Lục Y Y đang ăn thịt, hỏi một câu, "Ngữ Chân,    đấy?"