HOẮC TIỂU TIỂU XUYÊN THÀNH NỮ PHỤ PHẢN DIỆN DẠY BA LÀM NGƯỜI - CHƯƠNG 9

Cập nhật lúc: 2024-10-02 13:23:24
Lượt xem: 298

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoắc Tùy Thành phản ứng chút vượt quá dự kiến của Hoắc Tiểu Tiểu.

Từ Mạn Nhân tướng mạo thanh thuần, dáng yểu điệu, là một mỹ nữ gặp một khó quên, nghiệp đường đường chính chính là con nhà danh giáo, hiểu dương cầm khiêu vũ.

Dựa theo phát triển, ba ba của cô gì cũng trầm mê sắc , chỉ tình yêu tiêu khiển một phen đó sẽ vứt bỏ ngay lập tức.

Làm nhanh như liền bóp c.h.ế.t từ trong nôi?

"Cô thấy con bé thích cô ?"

Hoắc Tiểu Tiểu khiếp sợ.

Vẻn vẹn chỉ ngủ một đêm, tình cảm cha con đột nhiên trở nên thâm hậu như ?

Thăng hoa đến nhanh như ?

Cưỡi tên lửa ?

Hoắc Tiểu Tiểu hoài nghi nhân sinh, tương tự, Từ Mạn Nhân cũng rõ ràng cho lắm.

mờ mịt thất thố Hoắc Tiểu Tiểu, hỏi: "Hoắc , ... ngài ý tứ gì, cái một năm qua, đều là chiếu cố cho Tiểu Tiểu, giữa chúng ở chung hòa hợp, chúng cùng chơi trò chơi, cùng một chỗ đánh đàn dương cầm, cũng cảm thấy Tiểu Tiểu thích ."

Hoắc Tùy Thành giương mắt, "Nếu như con bé thích, nó đẩy cô gì?"

Từ Mạn Nhân cắn môi, phản bác .

Chiếu cố Hoắc Tiểu Tiểu lâu như đến nay, cô kỳ thật thể cảm giác đứa trẻ cũng thích cô, một giây còn đang với khác, một giây cô tới, liền hờ hững lạnh lẽo đối với .

Từ Mạn Nhân cũng đến cùng chỗ nào để Hoắc Tiểu Tiểu thích, rõ ràng cùng nó ở chung dài nhất chính là .

Ngay tại lúc Từ Mạn Nhân chân tay luống cuống nên cái gì để cứu vãn, Hoắc Tùy Thành mang Hoắc Tiểu Tiểu ngoài.

"Hoắc !" Từ Mạn Nhân âm thanh hoảng hốt gọi , con mắt xinh mơ hồ thấy ánh lệ, ánh mắt cầu khẩn Hoắc Tùy Thành, "Tiểu Tiểu khả năng là đối vối hiểu lầm gì đó, Hoắc , ngài hẳn là rõ ràng năng lực của , nếu lúc cũng sẽ thuê đến dạy Tiểu Tiểu. Xin ngài cho một cơ hội nữa."

Lúc nữ nhân xinh rưng rưng một tiếng cầu khẩn, cơ hồ nam nhân nào có thể chống cự .

Hoắc Tùy Thành hiển nhiên là một đàn ông hiểu phong tình, mặt biểu tình Từ Mạn Nhân, một chút mềm lòng, thậm chí nhíu mày : "Nhỏ giọng một chút."

Hoắc Tùy Thành mang Hoắc Tiểu Tiểu khỏi cửa phòng, mơ hồ còn thể thấy thấy tiếng trầm thấp của Từ Mạn Nhân trong phòng.

Hoắc Tiểu Tiểu liếc mắt.

Thật với Từ Mạn Nhân đừng , mặc dù thể để cô cấu kết với Hoắc Tùy Thành, nhưng cũng cứu cho cô một mạng.

Sinh mệnh thành đáng ngưỡng mộ, dây dưa với Hoắc Tùy Thành cũng chỉ thể phong quang nhất thời, càng về Bạch Bạch đưa mạng nhỏ thua thiệt cànv lớn!

là từ chuyện xem , Hoắc Tùy Thành cũng là cái đàn ông gặp sắc vong nghĩa gì, giống như cũng hung tàn như trong tưởng tượng của coi.

Cô ngẩng đầu Hoắc Tùy Thành một chút.

Ánh mắt lên.

Lại hướng lên.

Tiếp tục lên.

Một mực lên.

Hoắc!

Khá lắm, tất cả đều là chân.

Hoắc Tiểu Tiểu ở nhà, trừ để cho chính cô luyện tập, bình thường là lúc nào tự đường, thứ nhất lấy loại tầm mắt , cô liền chỉ thấy chân của Hoắc Tùy Thành.

Hoắc Tùy Thành bình thường độc lai độc vãng quen, đường mang gió, quen thuộc nhanh chân dạo bước về phía , chú ý trong tay còn dắt một Hoắc Tiểu Tiểu.

Hoắc Tiểu Tiểu nện bước chân ngắn nhỏ gian nan đuổi theo kịp, còn nắm, hai chân cơn giống như cơn lốc nhỏ đuổi theo, nhưng vẫn đuổi kịp, giao thế trễ, chân trái đẩy chân , lảo đảo về phía , cả ngã nhào xuống đất.

Thế nhưng tay của cô còn đang Hoắc Tùy Thành nắm lấy.

Có thể tưởng tượng một cái một mét tám chín, từ cổ trở xuống tất cả đều là chân của đàn ông, nắm cả đứa bé cao tám mươi centimet ?

Nói dắt cũng đều là miễn cưỡng, Hoắc Tiểu Tiểu quả thực chính là Hoắc Tùy Thành cho dẫn theo .

Thình lình ném một cái, Hoắc Tiểu Tiểu mấy cân trực tiếp Hoắc Tùy Thành kéo .

Đến lúc Hoắc Tùy Thành các loại phản ứng kịp thời, Hoắc Tiểu Tiểu dắt lấy kéo bốn năm bước.

Hoắc Tiểu Tiểu một mặt mờ mịt: Ta là ai vì cái gì kéo lấy ?

Hoắc Tiểu Tiểu ngẩng đầu một lời khó hết .

Hoắc Tùy Thành cúi đầu thôi.

Sau khi đối mặt hai giây, đều thấy trong mắt đối phương khiếp sợ,

Hoắc Tùy Thành khiếp sợ Hoắc Tiểu Tiểu đất bằng cũng thể quẳng ngã .

Hoắc Tiểu Tiểu khiếp sợ còn dạng ngươig cha như thế ?

Thật sự ba ba mang bé con còn sống là ?

Cô quyết định về lúc , vẫn là cách Hoắc Tùy Thành xa một chút.

Đây cũng quá đem cô để trong lòng!!!

Bị bắt mấy bước, Hoắc Tiểu Tiểu cảm giác bắp chân đập đến chút đau, miệng nhỏ cong lên, há mồm liền .

Hoắc Tùy Thành một tay lấy Hoắc Tiểu Tiểu từ đất ôm lấy, thấp giọng : "Không cho phép !"

Có lẽ là phát giác giọng điệu quá cứng, Hoắc Tùy Thành hòa hoãn, "Ông nội con thể , ầm ĩ đến ông."

Hoắc Tiểu Tiểu: "..."

Vì che giấu "Việc ác" của , Hoắc Tùy Thành đưa cô giao cho dì Triệu chiếu cố, cũng thuyết minh sơ qua một chút liên quan tới nguyên nhân sa thải Từ Mạn Nhân.

Dì Triệu châm chước hỏi một câu: " Tiểu Tiểu sớm giờ học bài ?"

"Ta sẽ tìm đến."

Hoắc Tiểu Tiểu kéo tay dì Triệu, ủy khuất ba ba vén váy nhỏ của bản lên, chỉ một khối hồng hồng ở đầu gối, "Đau."

Cố Diệp Phi

Dì Triệu vội vàng xuống xem xét, quá mức sợ hãi, "Tiểu Tiểu, đây là chuyện gì? Đầu gối đỏ lên? Con ngã cái nào ?"

"Người hiềm nghi phạm tội" Hoắc Tùy Thành trầm thấp ho một tiếng, ý đồ dùng hình thức quăng nồi ( Đổ tội) che giấu tội của , "Vừa cẩn thận chạy nhảy lung tung một hồi, trẻ con va va chạm chạm là chuyện thường xảy , chớ khẩn trương, tìm một chút dầu thuốc lau một chút liền , cần với lão ."

Hoắc Tiểu Tiểu oán trách .

Dì Triệu nhíu mày.

Trừ Từ Mạn Nhân, bà chiếu cố Tiểu Tiểu thời gian dài nhất, bình thường cũng xem như cháu gái của mà chiếu cố, đập đụng đều đau lòng cực kì, lúc tìm đến dầu thuốc cho Hoắc Tiểu Tiểu xức thuốc.

Hoắc Tùy Thành tiếp điện thoại, thả bên tai hai câu, " Hội sởUng Phúc? Đi, đợi chút nữa gặp."

Hoắc Tiểu Tiểu thính tai, mấy chữ , ngẩng đầu một cái gặp thấy Hoắc Tùy Thành chạy lên lầu.

"Con đứa nhỏ , luôn thích nhảy nhảy nhót nhót, ngã ? Có đau ?"

Hoắc Tiểu Tiểu gật đầu.

"Về nghìn vạn chú ý ? Cái đau nha."

Ngay tại trong thời gian Hoắc Tiểu Tiểu thoa thuốc, Hoắc Tùy Thành đổi xong quần áo chuẩn ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoac-tieu-tieu-xuyen-thanh-nu-phu-phan-dien-day-ba-lam-nguoi/chuong-9.html.]

Âu phục màu xanh đậm cẩn thận tỉ mỉ, nơ chỉnh chỉnh tề tề thắt ở hầu kết, quần tây một tia nếp gấp, giày da sáng loáng nhuốm bụi trần.

Lúc Hoắc Tùy Thành mặc quần áo ở nhà mấy phần hiền hoà, mặc âu phục hiện một cỗ khí tức cấm dục lạnh lùng cách xa ngàn dặm.

Hoắc Tiểu Tiểu thấy một dáng vẻ Hoắc Tùy Thành Âu phục giày da dự định ngoài, vội vàng từ ghế salon nhảy xuống, chạy chậm đến mặt Hoắc Tùy Thành.

Trêu đến Triệu di một trận nhíu mày.

"Tiểu Tiểu, đừng chạy, chậm một chút!"

Hoắc Tùy Thành lên Hoắc Tiểu Tiểu ngăn mặt , "Thế nào?"

Hoắc Tiểu Tiểu há mồm cực lực hồi tưởng laki lời , mỗi chữ mỗi câu ở trong miệng gian nan thổ lộ, "Muốn... Muốn ... ... Ra ngoài... rời khỏi."Bả sai á

"..."

Cỏ (một loại thực vật).

Cái cái đồ chơi gì !

"Muốn... Ra... Đi... Chơi!"

Phí lão Đại kình, kìm nén đến gương mặt đỏ bừng, rốt cục từng chữ từng chữ đem lời rõ.

Cũng Hoắc lão tại tâm tư gì, cái một năm qua liền mang cô ngoài chơi một , cách xa nhất cũng chỉ là tản bộ ở trong khu cư xá, lớn như , cô còn xem thế giới phồn hoa bên ngoài cư xá!

Trường hợp Hoắc Tùy Thành mang theo đứa trẻ thích hợp, lúc : "Lần mang con ngoài chơi, ngày hôm nay con cùng Triệu di ở nhà chơi ."

Ở nhà chơi?

Nói đùa cái gì ?

Cô cũng ở nhà chơi một năm!

đừng tưởng rằng cô , hội sở Ung Phúc cũng là cái chỗ chuyện đắn gì.

Chỗ , cô cũng chơi.

Hoắc Tiểu Tiểu vén lên váy của , chỉ chỗ đầu gối đỏ bừng, dùng cách ngắn gọn nhất biểu đạt ý kiến của , "Đau, gia gia!"

Hoắc Tùy Thành thử phiên dịch nàng, "Không mang theo con ngoài chơi, ngươi liền cho gia gia con?"

Hoắc Tiểu Tiểu nặng nề gật đầu.

Hai cha con trầm mặc giằng co năm giây.

Hoắc Tùy Thành dẫn đầu cúi đầu, một tiếng ôm lấy Hoắc Tiểu Tiểu ngoài, cũng để một câu : "Cùng Lão gia tử một tiếng, mang Tiểu Tiểu ngoài chơi."

- -

Chỗ phía Bentley, Hoắc Tiểu Tiểu ghế của trẻ con, ghé cửa sổ xe tràn đầy phấn khởi xem thế giới bên ngoài, trong đôi mắt to giống như nho đen tràn đầy hiếm lạ như là thấy qua việc đời.

Một năm!

Hơn một chút một năm!

Một năm từng thấy qua dòng dòng xe cộ, phố xá ồn ào sầm uất càng ngăn cách với cô.

thể kích động!

Hoắc Tùy Thành ở bên hai mắt cô, đôi mắt nhắm , với Tiểu Tiểu: "Con so với trong tưởng tượng của còn thông minh hơn, lời con thể hiểu ."

Hoắc Tiểu Tiểu đầu .

"Đợi chút nữa chỗ con an tĩnh chút, tự chơi một , quấy cho phép náo cho phép , thấy ?"

Hoắc Tiểu Tiểu suy tư một lát.

Hoắc Tùy Thành giống như chút hoài nghi cô.

Cũng thế, ngày hôm nay biểu hiện quả thật chút quá mức .

Nghĩ nghĩ, cô mê mang Hoắc Tùy Thành, trong lúc nhất thời bất kỳ biểu thị gì.

Hoắc Tùy Thành lặp nữa, "Không cho phép cho phép náo, ngoan ngoãn lời, rõ ràng ?"

Hoắc Tiểu Tiểu nháy mắt mấy cái, lý do an , cho Hoắc Tùy Thành bất kỳ đáp nào, đem đầu chuyển hướng ngoài cửa sổ xe.

Hoắc Tùy Thành đáy mắt nghi hoặc chợt lóe lên, nhưng đợi suy nghĩ nhiều, đến hội sở Ung Phúc.

Hội sở Ung Phúc là lập tạo theo kiểu dáng Châu Âu phong cách kiến trúc của thế kỷ , từng là nước nào đó lãnh sự quán, cải tạo thành Hưu nhàn Club như bây giờ.

Người phục vụ của hội sở ở cửa tiến lên mở cửa xe, Hoắc Tùy Thành xuống xe, đu qua một bên khác, đem Hoắc Tiểu Tiểu từ ghế trẻ em ôm xuống, trong ánh mắt khiếp sợ của phục vụ̣ hội sở.

Cái mặc dù là hội sở, nhưng cũng là loại trường hợp chướng khí mù mịt , trang trí lịch sự tao nhã phong cách nào cũng , nhưng bước hội sở cửa, cũng cần nhất định tư cách, cũng là ai cũng thể .

Là lấy, tới cũng là mấy đám ô hợp.

Hoắc Tiểu Tiểu ghé đầu vai Hoắc Tùy Thành, say sưa ngon lành xem loại trang trí lịch sự tao nhã đường , xem nhẹ ánh mắt khiếp sợ của phục vụ gặp đường.

Tới đây mặc dù loại gì cũng , nhưng... Mang theo đứa bé tới , ít gặp.

Hoắc Tùy Thành quen thuộc ánh mắt từ bốn phương tám hướng, mặt đổi sắc sự hướng dẫn của phục vụ viên ôm Hoắc Tiểu Tiểu tiến phòng trung tâm.

Vừa đẩy cửa , trong khí lưu động mùi khói Hoắc Tiểu Tiểu ngửi , đem mặt vùi trong áo sơ mi của Hoắc Tùy Thành, ngửi cỗ tươi mát nhã nhạt chất gỗ hương .

Hoắc Tùy Thành tại cửa mi tâm nhíu chặt, khi dừng mấy giây, vòng qua bình phong, với mấy chơi bài trong phòng: "Dập t.h.u.ố.c lá . Đổi gian phòng."

Một hai ba trong phòng chơi bài ngẩng đầu, giữa ngón tay kẹp lấy khói lạch cạch mất.

Trận địa nhanh chuyển dời đến một gian phòng thuê khác.

Bốn nam nhân cao lớn Âu phục giày da tám đôi mắt đứa trẻ ghế sa lon, trong lúc nhất thời nghẹn lời.

"... Hoắc nhị, chúng là mấy đại nam nhân, mang theo đứa bé, lắm ?"

"Đây chính là đứa con gái trong truyền thuyết của ?"

Hoắc Tùy Thành cao lãnh ừ một tiếng.

Một trong đó tương đối trẻ tuổi nhéo nhéo khuôn mặt Hoắc Tiểu Tiểu, hỏi cô: "Con tên là gì?"

Hoắc Tiểu Tiểu ước chừng mấy mặt là ai, đập đập Phán Phán trả lời : "Hoắc... Tiểu Tiểu."

"Mấy tuổi?"

Hoắc Tiểu Tiểu dựng thẳng lên một đầu ngón tay.

Nam nhân , "Mới một tuổi hiểu ? Còn thật thông minh."

Người lớn trong khắp thiên hạ đều một cái dạng, thấy đứa trẻ luôn yêu thích đùa hai câu.

"Cha con từ lúc con đời liền xuất ngoại từ bỏ con, con gia gia nuôi nấng lâu như , thích ba ba là càng thích gia gia hơn?"

"..." Lại là cái vấn đề châm ngòi quan hệ chút dinh dưỡng nào .

Từ nhỏ đến lớn loại lời Hoắc Tiểu Tiểu hỏi qua bao nhiêu , nhưng trêu đùa cô mỗi đều chỉ một chút bởi vì cô chuyện mà chỉ tự chuốc nhục nhã.

Hiện tại thật vất vả học xong cách chuyện, hỏi một cái oán một cái, thật sự coi cô đứa trẻ !

Hoắc Tiểu Tiểu tốn sức mỗi chữ mỗi câu hỏi : "Thục Thử, ... Thích... Ba ba, là... Ông nội hơn?"

 

Loading...