Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
 bắt máy, đầu bên  vang lên giọng  õng ẹo của Tô Hòa: A Triệt, em ngủ một   chút sợ hãi,   thể đến ngủ cùng em ?"
 
Tần Triệt   liều mạng lắc đầu,   dùng giọng điệu hờ hững trả lời Tô Hòa: "Được!"
 
Cúp điện thoại, Tần Triệt   chằm chặp : "Hứa Tư Tư em cố ý đúng !"
 
Không  cách nào, từ lúc   Tần Triệt vẫn còn nhớ nhung ánh trăng sáng của   thì  chính là cố ý đó thì .
 
Thế là  bỏ  một câu: "Có tiện nghi mà  chiếm thì chính là ngu ngốc. Vừa lúc em cũng   thử mùi vị khi  con trai."
 
Tần Triệt nắm c.h.ặ.t t.a.y : "Không  , tối nay dù  chuyện gì  nữa thì em cũng   ."
 
Trong lúc lôi kéo thế nào mà   đẩy Tần Triệt ngã  giường.
 
Nhìn khuôn mặt  gần sát thế  chính  cũng sắp  bản   mê hoặc.
 
Tần Triệt ngẩng đầu lên  , gương mặt càng ngày càng đỏ, lắp bắp hỏi : "Hứa Tư tư, em… em   gì?"
 
 chậm rãi cúi ,  nhỏ  tai Tần Triệt: "Em  nếm thử cảm giác khi là con trai  chuyện đó sẽ như thế nào,   cho em   ngoài thì đành  mang   để thử nghiệm ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoan-doi-than-xac-cho-chong-tu-nem-mui-tra-xanh/chuong-4.html.]
 
   xong, khuôn mặt Tần Triệt như  thấy quỷ, hai tay che  ngực.
 
"Hứa Tư Tư em    ẩu  đấy."
 
 sờ sờ cằm,  nữa   xa  : "Thế nào, chẳng nhẽ    trải nghiệm cảm giác đó khi là con gái  ?"
 
Tần Triệt xoay  từ  cánh tay  chui , miệng lẩm bẩm: "Anh  cần, sĩ khả sát bất khả nhục,  là thẳng nam."
 
 buông tay : " ,  là thẳng nam." Nói xong dứt khoát từ  giường  lên, chỉnh trang  áo sơ mi   ngoài phòng.
 
Tần Triệt  thấy     ngoài lập tức nhỏ giọng gọi  : "Hứa tư Tư, em định  gì?"
 
  Tần Triệt một chút  nhún vai : Anh quên  ? Tô Hòa  ở một   sợ, nên em qua an ủi cô ."
 
Tần Triệt   lời nào, chạy chân đất   chắn cửa ,  cho  .
 
 mỉm , đẩy  : "Ngoan, em  một chút  sẽ  ."
 
Nói xong   chút lưu luyến nào  về phía căn phòng của Tô Hòa.