Hoàng Đế Là Đồng Hương Của Ta - Chương 10
Cập nhật lúc: 2025-02-23 07:40:02
Lượt xem: 46
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tạ Trăn Ninh thế thì vui mừng, mỉm : “Bệ hạ quá khen , thần xin đợi thánh giá của !”
Hoàng đế sang Hoắc Tử Nhiêu. Dưới ánh mắt lạnh lùng của , lúc đầu Hoắc Tử Nhiêu còn duy trì vẻ bướng bỉnh, nhưng đó mắt lập tức đỏ hoe, những giọt nước mắt bất ngờ trào . Nàng dường như ngẩn một lát xót xa che mắt : “Thần quầy rầy bệ hạ và các vị nữa, xin cáo lui .”
Nàng định thì Dịch Dương kéo . “Trẫm còn gì mà nàng .” Giọng vẻ bất đắc dĩ.
“Bệ hạ còn cần gì ?” Hoắc Tử Nhiêu giận dỗi đáp: “Người thần như thế thì thần …”
Dịch Dương im lặng một lát, đó thở dài thỏa hiệp. “Được , đừng buồn nữa, trẫm trách nàng.” Hắn khổ. “Trẫm nhớ đây tính tình của nàng bướng như thế.”
“Tính tình của thần giờ vẫn thế, là do bệ hạ nhớ thần là như thế nào thôi.”
“Được , đều là của trẫm.” Dịch Dương . “Thế , đừng tức giận nữa.”
Nghe những lời dỗ dành như thế, cuối cùng Hoắc Tử Nhiêu cũng chịu , còn ngượng ngùng đầu .
Thương Lâm Dịch Dương cửa là bắt đầu trình diễn, một cảm giác ‘sùng bái’ bỗng dâng trào trong cô, gần như là kiềm chế .
Nhìn lời thoại của mà xem! Nhìn cách đổi cảm xúc mà xem! Diễn xuất tự nhiên bao, để cho đạo diễn cơ hội hô ‘NG’.
Đang lúc cô hổ thẹn vì thua kém thì thấy ảnh đế Dịch Dương bệ hạ đưa tay với , dịu dàng. “Hôm qua nàng ngủ thế nào? Trẫm nàng cứ trở mãi, quen với giường trong Tiêu Phòng Điện ?”
Trước mắt bao nhiêu là , đầu tiên thái độ ám với Tạ Trăn Ninh, Hoắc Tử Nhiêu, đó thì thế với nàng, hổ là cao thủ tán tỉnh. Thương Lâm bội phục .
“Không .” Thương Lâm mỉm . “Có lẽ là bệnh của thần còn khỏi hẳn nên khó ở.”
Mặt Dịch Dương đầy vẻ quan tâm lo lắng. “Nếu là thế thì lát nữa bảo ngự y đến khám cho nàng thử xem.”
“Tạ ơn bệ hạ.”
Những trong điện tình cảnh thì dần hiểu . Hiện nay bệ hạ vẫn còn thích Hoắc quý phi, nhưng vị hoành hậu nương nương đến từ nơi xa cũng lòng . Tuy tạm thời còn bằng Hoắc quý phi nhưng khác cũng thể xem thường. Cho nên lúc nãy Tạ chiêu nghi chỉ trích Hoắc quý phi vô lễ với hoàng hậu, bệ hạ chẳng những trách tội nàng mà còn ‘ rảnh sẽ đến nàng ngâm thơ.”
Xem tình thế trong hậu cung sắp đổi!
“Hoàng hậu đến Ngụy Quốc, nhiều chuyện còn quen hết.” Dịch Dương nắm tay Thương Lâm, Hoắc Tử Nhiêu. “Chuyện trong cung nàng quản quen , cứ tiếp tục quản lý, vất vả cho nàng.”
Trái tim nãy giờ vẫn thấp thỏm của Hoắc Tử Nhiêu rốt cuộc cũng bình yên. Hoàng thượng đang tỏ rõ thái độ với nàng, cho dù hiện nay sủng ái hoàng hậu thì quyền quản lý hậu cung vẫn trong tay nàng.
Cho nên quả nhiên là bất chợt mê đắm một mỹ nhân chứ như cha lo lắng, phát hiện điều gì nên đang âm thầm tính kế.
“Dạ.” Nàng : “Đương nhiên thần sẽ cố gắng hết sức, san sẻ với bệ hạ và… hoàng hậu nương nương.”
Dịch Dương mỉm . “Trẫm là nàng sẽ để trẫm thất vọng mà.” Hắn những khác. “Được , nếu các nàng việc gì nữa thì lui .”
Mọi thấy hoàng thượng cầm tay hoàng hậu, mặt thật tươi thì là đang chìm trong giai đoạn lưu luyến mới rời nên thức thời cáo lui. Hoắc Tử Nhiêu bực bội trong lòng nhưng cũng gì. Trước đây thỉnh thoảng hoàng đế cũng khác quyến rũ, chỉ cần qua khỏi mấy ngày đầu nồng nhiệt là sẽ trở về bên cạnh nàng.
Đang định cáo lui thì hoàng đế chậm rãi . “ , trẫm sai điều tra chuyện con mèo của nàng, chắc qua vài ngày nữa là sẽ câu trả lời cho nàng.”
Hoắc Tử Nhiêu im lặng một lúc mỉm . “Vậy thì quá.”
Thấy hết, Thương Lâm cũng tháo bộ mặt tươi giả tạo của xuống, đầu chằm chằm Dịch Dương, dùng giọng điệu lẳng lơ và độc ác của dì Tuyết[1] để : “ là một vở kịch !”
Dịch Dương lườm cô một cái. “Nói chuyện đàng hoàng , đừng dọa .”
Thương Lâm ngừng ‘chậc chậc’ tán thưởng. “Bệ hạ ơi bệ hạ, hậu cung của đúng là muôn màu muôn vẻ, kiểu nào cũng . Bây giờ cảm giác như Giả Bảo Ngọc lạc cõi mộng Thái Hư ? Khắp nơi là thần tiên tỷ tỷ?”
Dịch Dương xùy một tiếng. “Cô gọi mấy mụ là thần tiên tỷ tỷ ? Xem mắt thẩm mỹ của cô kém hơn tưởng nhiều.”
Bị châm chọc như , Thương Lâm cũng hề thấy khó chịu, nghĩ ngợi một lát, cô gật đầu đồng ý: “Cũng , với diện mạo của , từ nhỏ tới lớn soi gương ngắm bao nhiêu , chắc là khó mà ngắm trúng một cô gái nào. Đời trừ gay thì chắc còn đường nào khác.” Cô đột nhiên cả kinh. “Lẽ nào vì lý do mà Chu Tuấn mới chia tay với Tiểu Thi? Thì mới là kẻ thứ ba!”
Dịch Dương cô bằng gương mặt chút biểu cảm, nhưng khi thấy Thương Lâm ôm ngực, giả vờ như kinh hãi thì thấy tức .
Hôm nay, cô xinh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoang-de-la-dong-huong-cua-ta/chuong-10.html.]
Hắn nhớ tình cảnh ngoài cửa điện thấy cô hôm nay. Cô mặc quần áo đỏ, da trắng như tuyết, thanh khiết mà nóng bỏng, giống như một đóa mai đỏ nở nền tuyết trắng. Đóa hoa vẽ giữa hai chân mày càng điểm xuyến thêm cho vẻ của cô. Đôi mắt cô đen sáng, hăm hở mấy cô gái mặt, trong đó pha thêm chút hồn nhiên đáng yêu.
Hắn tại cô ăn mặc trang điểm như , chỉ vì nghĩ cái cớ đắm chìm trong mỹ sắc nên cô liền phối hợp với , trang điểm thành một mỹ nhân tuyệt thế. Không cần nhắc nhở, cô cứ thế mà một cách tự nhiên, giống như hai thương lượng .
Sự ăn ý như , giống với những khi và các đồng đội cùng nhiệm vụ.
“Anh… gì?” Phát hiện vẻ khác thường của , Thương Lâm mất tự nhiên, cô vuốt mặt . “Co cảm thấy ăn mặc trang điểm thế kì cục lắm ? cũng thấy thế đấy, môi thì đỏ quá. Nhập Họa gần đây ở Cận Dương thịnh hành style , đành để cho cô .”
Dịch Dương dời mắt sang chỗ khác, bình tĩnh : “Cũng , còn hơn cái hôm cô tay với ở nhà A Tuấn.”
Hắn nhắc tới chuyện , sự áy náy trong lòng Thương Lâm dâng lên, cô vội vàng nghiêm túc : “Chúng bàn chuyện chính sự . Hôm nay thăm dò , cảm thấy cái cô Tạ chiêu nghi tiềm chất để lôi kéo về phe chúng , thể bỏ qua.”
Dịch Dương gật đầu. “Cha cô là thừa tướng Tạ Ngộ, vốn là đối thủ một mất một còn với Hoắc Hoằng. Có điều bây giờ Hoắc Hoằng nắm binh quyền trong tay, Tạ Ngộ áp chế, ngay cả con gái ở hậu cung cũng sủng. Nếu chúng chọn để đối kháng với Hoắc Hoằng thì Tạ Ngộ chính là thích hợp nhất.”
“ cũng thấy .” Thương Lâm . “Cho nên hôm nay cố ý thiết với Tạ chiêu nghi mặt mấy bà vợ bé của , còn giả vờ như hề tâm cơ, hoàng thượng trúng là liền đắc ý, còn ghi hận Hoắc Tử Nhiêu nữa, để cho cô buông lỏng sự cảnh giác.” Cô chống tay lên má. “Có thể thấy, cô cũng mượn tay để chèn ép Hoắc Tử Nhiêu, như thế bọn thể lợi dụng lẫn . Có điều so với Hoắc Tử Nhiêu thì cô còn yếu thế quá, nghĩ cách cất nhắc cô .”
“Chẳng đang cất nhắc đấy ?” Dịch Dương . Hắn thể lập tức đổi thái độ với Hoắc Tử Nhiêu và Tạ Trăn Ninh, như thì quá đột ngột, nên chỉ thể bắt đầu từ những việc nhỏ nhặt . Hậu cung loạn thành một đống, trong triều còn nhiều thứ quen. May mà Từ Triệt là một tên quan tâm đến triều chính, nếu bọn họ hỏi vài câu mà thì lộ mới lạ.
Nghĩ đến đây cảm thấy đau đầu. Nhìn sang Thương Lâm, hình như cô đang chìm trong suy tư, vẻ mặt buồn bã. Một lát , cô mới rầu rĩ : “Anh xem, chúng rơi đến nơi chứ? Nếu xảy chuyện , chắc chắn bây giờ đang vui vẻ truyện mạng chứ cần nghĩ mấy chuyện chẳng .” Cô úp mặt cánh tay. “Còn nữa, nếu bà xảy chuyện thì sẽ đau lòng bao…”
Vân Mộng Hạ Vũ
Cô cố kiềm nén cho suy nghĩ tới chuyện , tích cực đối mặt với tương lai. đó là quan trọng nhất trong cuộc đời của cô, mà nhớ cho ?
Dịch Dương im lặng một lát, đó đưa tay vỗ nhẹ vai cô. “Cho nên chúng sống sót. Chỉ cần còn sống thì sẽ cơ hội.”
Một lúc mới thấy giọng rầu rĩ của cô. “Ừ…”
Đêm hôm đó, hai quấn chăn, song song chiếc giường rộng lớn . Nữ quan ghi chép đuổi , Thương Lâm chằm chằm quả cầu xông hương bằng vàng chạm rỗng một lúc thật lâu, cuối cùng vẫn quyết định đưa vấn đề nghiêm túc dò hỏi một chút.
“Ừm, chuyện đó… tính bây giờ?” Cô cân nhắc chọn từ ngữ. “Anh thấy đó, đương nhiên là giữa chúng duy trì quan hệ hữu nghị cách mạng thuần khiết , nhưng và mấy cô phi tần như sói như… đúng, như hoa như ngọc thì đây?”
Dịch Dương vốn ngủ, thế thì mở mắt , bình tĩnh cô. “Cô xem?”
Thương Lâm giả vờ đau đớn . “ đối mặt với nhiều mỹ nhân như thế mà ăn chay hòa thượng thì tàn nhẫn quá. cũng suy nghĩ cho cơ thể của , nếu cứ đắm chìm trong tưởu sắc thì…”
“Nếu đắm chìm trong tưởu sắc thì cô sẽ thành tiểu quá phụ, đúng ?” Dịch Dương thản nhiên tiếp lời.
Thương Lâm lắc đầu, nghiêm túc : “Không, là đại quả phụ, bên còn một đám tiểu quả phụ. Sau đó, lỡ ngày nào cẩn thận, đại quả phụ sẽ nhị quả phụ và cha cô xử lý.”
Dịch Dương khẽ một tiếng. “Được , cứ yên tâm , hứng thú chiếm đoạt vợ của .”
Thật Thương Lâm sớm đoán sẽ trả lời như , lúc mới khéo léo hỏi vấn đề khác. “Vậy giải thích chuyện đột nhiên … ham nữa?”
Dịch Dương vuốt cằm, nghĩ ngợi một lát: “Cô cao kiến gì ?”
“Đề nghị hả? một cách .” Thương Lâm nhích gần . “ chịu mất mặt ?”
Dịch Dương ánh mắt sáng rực của cô, cẩn thận hỏi. “Cô cái .”
“Anh thấy đó, sức khỏe của Từ Triệt vốn , chúng hãy giả vờ suy yếu hơn nữa… Cứ là , ừm… suy nhược, tiết chế chuyện …” Cô lóng ngóng tới đây, cảm thấy hiểu thì lập tức liệt kê những lợi ích trong đó : “Như thế thể tránh sự quấy nhiễu của mấy bà vợ của Từ Triệt, còn thể khiến cha con họ Hoắc mất cảnh giác. Một công đôi việc, mấy!”
Dịch Dương cô chằm chằm, gì. Với trí thông minh của , đương nhiên ý tứ thật sự của Thương Lâm hề uyển chuyển như lời cô .
“Nếu cứ giả vờ như bất lực trong chuyện phòng the để Hoắc Hoằng khỏi lo nghĩ nữa, cô thấy thế ?” Hắn ôn hòa.
“Nếu bằng lòng thì quá !” Thương Lâm hưng phấn vỗ tay, nhưng khi bắt gặp ánh mắt lạnh nhạt của Dịch Dương thì lập tức thôi cợt. “Đương nhiên nếu thì chúng sẽ sẽ nghĩ cách khác…”
Tuy cô từng bạn trai nhưng cũng một đàn ông giả vờ bất lực thì sẽ mất mặt đến nhường nào. Chẳng từng , đa đàn ông thà nhận là tội phạm cưỡng dâm chứ cũng thừa nhận là kẻ bất lực đó .
Tuy rằng mất mặt là Từ Triệt, nhưng bây giờ Dịch Dương đang ở trong cơ thể , chắc sẽ bàn tán lưng như …
Dịch Dương thấy cô vẻ chột thì thầm trong bụng. Cô gái đúng là lạ, đôi khi nhe nhanh múa vuốt dữ dằn, nhưng đôi khi tế nhị đến khó tin. Lúc nào cũng quan tâm đến cảm xúc của khác, giống như là sợ tức giận .
Rốt cuộc thì cô lớn lên trong cảnh thế nào?