Hoàng Đế Là Đồng Hương Của Ta - Chương 34

Cập nhật lúc: 2025-02-25 13:59:32
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tối hôm tổ chức yến hội, cô ăn vận lộng lẫy, sánh vai Dịch Dương cùng vị trí chủ tọa. Sau những bức rèm châu ở hai bên là phi tần của lục cung, phía chín bậc thang là bốn vị sứ thần của Yến Quốc và các vị đại thần Ngụy Quốc.

Từ lúc khai tiệc, Cao Trầm vẫn luôn lời nào, chỉ im lặng uống rượu, giống như là chuốc cho say . Thương Lâm để ý thấy một của Yến Quốc đến gần vài câu gì đó thì mới chậm rãi đặt cái chén ngọc xuống.

Vân Mộng Hạ Vũ

Hắn đầu qua, đúng lúc bắt gặp ánh mắt của cô. Gương mặt quá đỗi quen thuộc cùng sự dịu dàng xa lạ trong đôi mắt đang thử thách sức chịu đựng của Thương Lâm. Cô bỗng nhiên nhớ tới gặp của bọn họ là ở tại khách điếm trong thành Hạ Đinh. Dưới ánh trăng vằng vặc, hai , nâng ly chạm cốc, ước hẹn những ngày tháng sẽ luôn ở bên . Cô còn nhận lời cùng ngao du thiên hạ, ngắm cảnh Mạc Bắc đến Gian Nam, ngắm tuyết rơi ngoài quan tái.

Sau đó, cô liền chạy trốn.

Tuy cần thiết, nhưng Thương Lâm vẫn cảm thấy áy náy gần chết.

“Ngụy Hoàng.” Một sứ thần tóc bác phơ của Yến Quốc lên, tay cầm chén ngọc, cung kinh : “Lần chúng thần đến phía nam, chịu ân Ngụy Hoàng tiếp đãi, lòng chúng thần hết sức cảm kích. Xin cho thần kính ngài một ly, cầu cho Ngụy Hoàng long thể an khang, Đại Ngụy quốc thái dân an.”

Ông mở màn, mấy sứ thần khác cũng lên, đồng thanh kính rượu.

Ánh mắt của Dịch Dương rơi trai xuất sắc nhất , nhớ tới ánh mắt của Thương Lâm , bỗng nhếch môi , từ từ uống cạn rượu trong chén.

“Hoàng hậu nương nương uống với Cao đô úy một chén ?” Hoắc Tử Nhiêu ung dung lên tiếng. “Cao đô úy là biểu ca của nương nương, bây giờ chia xa đến khi nào mới gặp , nên vài câu tiễn biệt mới chứ.”

Những trong điện đều qua lời đồn đãi rằng hoàng hậu và Cao đô úy tình cũ khó quên, bây giờ Hoắc quý phi thế thì khỏi nghĩ tới chuyện , trong nhất thời mặt ai nấy cũng vẻ sượng sùng.

Thương Lâm liếc Hoắc Tử Nhiêu một cái, mỉm : “Đương nhiên .” Bàn tay ngọc ngà nâng chén rượu lên. “Chén rượu là bổn cung kính Cao đô úy, đa tạ ơn cứu mạng của Cao đô úy ở hành cung, bổn cung sẽ suốt đời quên.”

Thái độ của cô hết sức bình thản, quang chính đại nhắc tới chuyện ở Nam Sơn, như tạo nên cảm giác lạc, khiến những ở đây khỏi suy đoán, lẽ lời đồn là vô căn cứ, thật hai gì hết.

“Nương nương quá lời .” Vẻ mặt Cao Trầm cũng hết sức bình thản.

Thương Lâm uống vội vàng, nhịn mà ho vài tiếng, Dịch Dương đang gì đó với Tạ chiêu nghi, cô ho thì đầu qua, thiết dặn dò: “Uống chậm thôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoang-de-la-dong-huong-cua-ta/chuong-34.html.]

Nghe thấy giọng của , kiềm mà cứng đờ, một lúc mới gật đầu : “Dạ…”

***

Không khí trong điện ngột ngạt, thêm một lát, Thương Lâm lấy cớ là trang điểm để rời khỏi đại điện. Cô chạy hành lang bên cánh trái để hóng gió cho bớt say.

“Thế nào, thấy tình cũ sắp nên trong lòng khó chịu, dám ?” Gióng châm chọc khiến cô bừng tỉnh khỏi cơn trầm tư, đầu qua thì bắt gặp dung nhan kiều diễm như hoa tường vi của Hoắc Tử Nhiêu.

“Bổn cung hiểu Hoắc quý phi đang gì.” Cô thản nhiên đáp.

“Giả ngốc gì chứ, rõ những chuyện của ngươi.” Hoắc Tử Nhiêu nhạo. “Thật ngươi cũng đáng thương, biểu ca ưu tú thế nhưng ở bên rời xa quê hương đến nơi xa xôi , về e là thể gặp cha nào nữa.” Trong mắt nàng đầy vẻ đồng cảm và xót thương, cao cao tại thượng Thương Lâm.

Thương Lâm nàng một lát, bật . “ , nếu đến Ngụy Quốc thì ngươi là hoàng hậu , chứ tiếp tục một thất kém một bậc.” Cô đưa tay nghịch tóc . “Quý phi nương nương thì chứ, chung quy vẫn là .”

“Ngươi…” Hoắc Tử Nhiêu cô chọc vết thương lòng, tay lập tức giơ lên, giáng thẳng xuống. Thương Lâm lập tức nắm chặt cổ tay nàng , chế giễu. “Quý phi nương nương, ngươi chắc là động tay động chân với ở ngay chỗ ?”

Trước mắt bao , mặt hoàng hậu nương nương một dấu tay, gây chuyện lớn mới là lạ đó.

Hoắc Tử Nhiêu vung tay Thương Lâm , căm hận cô một lát bỗng nhiên khẩy. “Ngươi đắc ý gì chứ? Bệ hạ đến chỗ ngươi bảy tám ngày , thấy ngày tháng sủng ái của ngươi cũng lâu nữa .” Nàng đến gần, với âm lượng chỉ đủ hai . “Đợi ngươi mất sự sủng ái của bệ hạ, ngày tháng khó lắm.”

Thương Lâm bình tĩnh ngước mắt lên thì thấy đôi môi đỏ mọng đang mấp máy của Hoắc Tử Nhiêu, trong mắt nàng đầy vẻ lạnh lùng trào phúng.

là gần đây Dịch Dương đến chỗ cô. Vì dạo cô cứ né tránh nên thấy thế thì còn lấy mừng, nhưng ngờ khác nghĩ là cô thất sủng. Quả nhiên, trong hậu cung, nhất cử nhất động của hoàng đế đều ảnh hướng đến sức phán đoán của nhiều .

Thấy Thương Lâm chuyện, Hoắc Tử Nhiêu nghĩ là chọc trúng nỗi đau của cô nên trong lòng đắc ý. Lần nàng đây chính là vì nhân lúc ai mà chọc tức Thương Lâm, lúc đạt mục đích nên lưu luyến gì nữa mà trong điện, để Thương Lâm tiếp tục đó suy tư.

 

Loading...