Hoàng Đế Là Đồng Hương Của Ta - Chương 41

Cập nhật lúc: 2025-02-25 14:05:43
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi Thương Lâm gặp Dịch Dương thì là năm ngày đó. Lúc , cô đang chán chường chiếc xích đu trong vườn. Chiếc xích đu là do Dịch Dương sai cho cô, chỉ vì một đêm trời nào đó, hai đang tán gẫu, cô lúc nhỏ trong khu nhà một cái chiếc đu, cô thích nó, nhưng trong khu quá nhiều con nít, nào cô cũng đợi lâu mới chơi một lát, đến nay vẫn còn hết sức bức bối. Lúc , vẻ mặt của lạ, giống như là thể nào hiểu tâm trạng . nhưng ngày hôm , lệnh cho cô một cái xích đu. Dưới ánh dương rực rỡ, nắm sợi dây thừng thô ráp, vẻ mặt khiêm tốn hòa nhã. “Việc nhỏ mà thôi, cô đừng đấy.”

Có nhiều lúc, cô cảm thấy với . bây giờ nghĩ , như lẽ chỉ vì coi cô như em gái mà thôi. Giống như dùng giá trời để mua cặp bình hoa cổ cho em họ . Làm cho cô cái xích đu chẳng qua là thuận miệng sai khiến một tiếng mà thôi.

Vân Mộng Hạ Vũ

“Chơi vui ?” Một giọng nhẹ nhàng vang lên đánh thức Thương Lâm khỏi dòng suy tư. Cô ngẩng đầu lên thì thấy Dịch Dương bên cạnh tự bao giờ, đang cúi đầu cô. “Chẳng khi thứ ấu trĩ ? thấy cô thích đấy chứ.”

Khi cô thấy chiếc xích đu, mặc dù cảm động nhưng vẫn quen thói mạnh miệng, đúng là một câu “ấu trĩ”, ngờ đến nay vẫn còn nhớ.

Thương Lâm lờ đờ liếc một cái, trả lời.

Dịch Dương ngớ , vung tay hiệu cho Nhập Họa thối lui, đó tự đẩy xích đu cho cô. Thương Lâm kịp chuẩn , mãi đến khi đẩy lên thật cao thì mới nhịn mà hét lên. “Này, đừng giỡn nữa! Cho … cho xuống! Á…”

Hắn giữ dây thừng , cuối cùng thì hai chân cô cũng chạm đến đất. Kinh hồn một lúc liền vội vàng nhảy xuống chiếc xích đu.

“Cái … trêu cợt khác như vui lắm ?” Cô thở hổn hển, .

Dịch Dương khẽ vài tiếng. “ thấy bộ dạng nặng nề của cô là lòng cũng phát bực theo, thế thì sức sống hơn.”

sức sống thì là chuyện của , cần lo!” Thương Lâm nổi sung.

Dịch Dương nghiêm túc . “ thể lo. Cô ? Cô buồn bực chán chường như , thấy cũng bực bội theo. Vì sự vui vẻ thoải mái của , cô cũng sức sống mới .”

Cmn! Logic gì thế !

Thương Lâm lười cãi với , trong điện. Một lát , Dịch Dương mới theo, từ tốn hỏi: “Cô đang giận ?”

“Không !”

“Cô giận vì những đại thần mắng cô ?”

“Không !”

“Nếu thì cô cảm thấy đủ nghĩa khí, mặc cho cô bọn đại thần mắng?”

!”

“Tóm đến nỗi…” Hắn một cách quái lạ. “Bởi vì đến thăm cô nên cô nhớ hả?”

Câu cuối cùng là một câu đùa, nhưng Thương Lâm chọc đúng bí mật trong lòng, lập tức im lặng.

Dịch Dương mỉm cô.

“Anh… từng thích ai đúng ?” Thương Lâm nhẹ giọng hỏi. “Vậy thì chắc chắn sẽ thể nào hiểu tâm trạng của , cho nên đừng đoán bậy đoán bạ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoang-de-la-dong-huong-cua-ta/chuong-41.html.]

Dịch Dương đôi mày khẽ cau của cô, nhớ tới tâm trạng của cô trở nên thất thường thế là từ khi Cao Trầm , nụ mặt tắt dần.

“Thế .” Hắn bình thản . “Nếu nỡ thì lúc theo ?”

Thương Lâm ngạc nhiên đầu .

“Nói cái gì mà là quá khứ chứ, thật là đang cố tỏ mạnh mẽ đúng ?” Hắn tiếp tục . “Nghĩ một đằng một nẻo…. thật là chả mạnh mẽ chút nào.”

đang hiểu lầm nhưng mở miệng giải thích, bởi vì thật sự nên giải thích thế nào. Lẽ nào với là ‘Không , thích Cao Trầm, thích… thật ?

chuyện thì cho là cô đang cam chịu. Mặt trở nên lạnh hơn, khí trong điện nhất thời trở nên ngột ngạt.

“Ừm, chuyện của xử lý thế nào ?” Cô chịu nữa, chủ động tìm kiếm đề tài để . “Tô gia…”

Cô nghĩ, nếu chịu tiết lộ một chút gì đó thì cô sẽ tha thứ cho , so đo chuyện lợi dụng cô. Cô thật sự thích cảm giác loại ngoài, cô hy vọng thể giúp đỡ .

“Rất , đều trong kế hoạch.” Dịch Dương thản nhiên .

Vẻ mong đợi trong mắt Thương Lâm tắt dần. Cô bốc một miếng điểm tâm lên ăn bảo Nhập Họa chuẩn nước để tắm rửa.

***

Vài ngày , Thương Lâm ngóng tin tức mới từ trong miệng của mấy trong cung. Bệ hạ bắt Tô Kị, trong cơn giận dữ đích thẩm vấn của Tô gia và trong quá trình thẩm vấn phát hiện điểm đáng ngờ. Gia chủ của Tô gia luôn miệng là oan ức, hề hành thích quân vương, đại tư mã bắt nhầm .

Triều đình cũng xôn xao hẳn lên.

Hoàng đế quan tâm chuyện chính sự lâu, hiếm khi nghiêm túc một nên hết sức kiên trì, trịnh trọng giao chuyện cho thừa tướng Tạ Ngộ, lệnh tra cho chân tướng. Mọi đều Tạ ngộ và Hoắc Hoằng bất hòa, đoán rằng bệ hạ hành động là do tín nhiệm Hoắc Hoằng nữa, ai nấy đều chờ tình thế đổi.

Thương Lâm vo vê một đồng tiền, cứ ném lên ném xuống trong tay, cảm thán chiêu ‘Minh tu sạn đạo, ám độ Trần Thương[1]’ của Dịch Dương đúng là tồi. Trước đó nhiều hành động lót đường, chẳng qua là gây phiền toái cho Hoắc Hoằng một cách tự nhiên nhất, còn giao phiền toái cho kẻ đối đầu với Hoắc Hoằng. Cho dù là vì chính , Tạ Ngộ cũng sẽ bọn họ thất vọng.

Vừa cảm thán xong chuyện , Nhập Họa bước bẩm báo nửa canh giờ bệ hạ đến hậu cung, lúc đang ở Hàm Thúy Các.

“Người ở đó gì?” Thương Lâm ngạc nhiên.

“Hình như là Tô Bảo Lâm khỏe, sai mời bệ hạ sang.” Nhập Họa . “Hoàng tự quan trọng, bệ hạ lập tức ngay…”

Đứa con trong bụng Tô Cẩm, hoàng hậu cô còn quan tâm hơn cả hoàng đế, chuyện gì cũng sang bẩm báo với cô nhưng Tô Cẩm lướt qua mà trực tiếp bẩm báo với hoàng đế. Phải chăng đây chính là hành động ý tự tách gầy dựng thế lực.

Thương Lâm nhớ gương mặt hoảng sợ, dám tranh giành của Tô Cẩm, trong lòng thầm suy đoán lẽ nào cô gái cũng nổi lên ý đồ tranh sủng với hoàng hậu?

thể trông mặt mà bắt hình dong.

***

Loading...