Hoàng Đế Là Đồng Hương Của Ta - Chương 46

Cập nhật lúc: 2025-02-25 14:57:43
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Lâm Lâm…” Hắn bỗng nhiên lên tiếng, cách xưng hô mật khiến cô run lên. Trước đây luôn gọi cô là Thương Lâm, hoặc là bộ tịch gọi là Tích Nhi là hoàng hậu chứ từng gọi cô như .

“Nếu em đồng ý thì chúng thể bắt đầu bạn trai bạn gái.” Hắn : “Anh từng ở chung với con gái nhưng sẽ cố gắng để học. Anh tin là thể một bạn trai .” Hắn ngập ngừng. “Đương nhiên do em đồng ý mới .”

Thương Lâm quấn chăn, động , một lúc mới : “Anh chịu trách nhiệm ?”

Dường như trong nhất thời nên gì. Sắc trời dần sáng, thấy đôi mắt đen láy của cô, bên trong là sự ngơ ngác cùng sợ hãi. Hắn nghĩ chắc là cô lo sợ.

Hắn hy vọng lúc thể hồ đồ một chút, đừng nghĩ ngợi nhiều như . Thế nhưng hiểu thần trí của đặc biệt tỉnh táo, giống như là ai đả thông , bỗng nhiên hiểu thấu nhiều chuyện mà hiểu . Sự vui buồn bất chợt của cô, sự buồn phiền chán nản của cô đều là vì .

Cô thích .

“Không .” Hắn : “Em quên , đêm qua thích em. Anh nhanh nhưng chúng thế thì hãy ở với , ?”

Trong mắt của cô như ánh sáng lóe lên, giống như dám tin. “Anh thích em thật ?”

Hắn mỉm , sửa sang đầu tóc cho cô, động tác dịu dàng. “Đương nhiên, em tưởng là đang gạt em ?”

Cô cúi đầu, trong óc hiện lên hình ảnh đêm qua. Hắn ngậm lấy vành tai cô, mơ hồ nhưng nghiêm túc : “Anh thích em nhất…”

, chắc là cũng thích cô, nếu sẽ thế với cô.

Một giọt nước mắt bỗng rơi xuống, lòng cô tràn ngập vui sướng giống như là đang lơ lửng mây. “Được, chúng hãy ở bên .”

Hắn thở phào nhẹ nhõm, một chút, ôm cả cô và chăn lòng .

Hắn thể với cô rằng đêm qua thuốc khống chế, nhưng . Bởi vì còn nhớ rõ, giây phút cuối cùng tỉnh táo . Hắn hạ thuốc, thế nhưng để mặc cho thuốc khống chế , thì thể đẩy trách nhiệm cho khác.

Chiếm đầu tiên quý giá của một con gái, ngày đó với cô rằng tất cả đều là do tác dụng của thuốc. Hắn thể cái chuyện khốn nạn như thế.

“Em, em dậy…” Bị ôm cả lẫn chăn một lát, Thương Lâm khỏi đỏ mặt. Hôm qua giày vò một chặp, cả hai đều tắm rửa, thở còn sự sạch sẽ và mát mẻ như nữa mà thoáng chút ám .

Hắn thả cô . “Anh sai chuẩn nước tắm, em sửa sang một lát .” Cô đỏ mặt gật đầu.

Hắn hổ nên nhanh sang căn phòng khác. Cung nữ bưng nước nóng , tuy Thương Lâm đau nhức cả nhưng vẫn dùng tốc độ nhanh nhất để tắm rửa, đó quần áo sạch sẽ.

Mở cửa phòng liền thấy Dịch Dương cửa, lưng đưa về phía cô mà ngắm những cây tùng xanh ngắt trong vườn. Hắn bộ áo bào đen tuyền, eo đeo thắt lưng nạm ngọc, lộ vẻ khoan khoái, phong thái của một công tử nho nhã. Thương Lâm nhớ tới cảnh đêm qua mặc quần áo, đè cô lên giường tra tấn cả đêm thì liền cảm thấy bộ dáng áo mũ chính tề lúc quái dị.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoang-de-la-dong-huong-cua-ta/chuong-46.html.]

Mặt cô đỏ lên, cô định nhưng gọi . “Sáng nay việc gì, ăn sáng với em nhé.”

Thương Lâm nhạy bén phát hiện giọng của khác với . Không vẻ gọn gàng dứt khoát, thậm chí là hà khắc cay nghiệt mà giọng nhỏ nhẹ và ôn hòa hơn nhiều, dường như đang buộc đối xử dịu dàng với cô.

Vân Mộng Hạ Vũ

Cô nhớ rằng sẽ học cách một bạn trai , giờ phút , chắc đang cố gắng thử đối xử dịu dàng chu đáo với bạn gái đây.

Cô cảm thấy thể đả kích sự tích cực của nên gật đầu : “Được thôi.” Thế là hai cùng kiệu rời khỏi Hàm Thúy Các, về Trường Thu Cung.

Bởi vì lúc nãy Dịch Dương phái sang thông báo nên trong tiêu phòng điện tất cả đều bình thường, ai chạy khắp nơi và ‘hoàng hậu mất tích’, ngược còn chuẩn sẵn một bữa ăn thịnh soạn. Dịch Dương chủ động múc cho cô một chén cháo hải sản, gắp cho cô một cái trứng chiên. “Cái ngon lắm, em ăn thử xem.”

Thương Lâm cắn miếng trứng chiên, lòng thầm cảm thán quả nhiên là khác hẳn, như thế!

“Ăn cái bỗng em nhớ tới lúc còn học , ông chú ở trường món trứng cuộn cực ngon!” Cô . “Anh từng ăn ?”

“Món trứng cuộn ? Lúc Thiên Tân ăn vài .”

Cháo hải sản nóng, tôm bóng vỏ và đậu nành trong hầm kỹ, nếm miệng là tưởng chừng như nuốt luôn cả lưỡi. Thương Lâm vốn đang đói gần chết, bây giờ ăn thứ ngon thế thì mới cảm thấy sống .

“Có chuyện … hỏi ý kiến của em một chút.” Giọng Dịch Dương vẻ do dự.

Thương Lâm ngẩng đầu lên: “Chuyện gì?”

“Đêm qua chúng … đó là thời kỳ an của em, nếu mang thai thì…”

Hắn còn xong thì hai má Thương Lâm đỏ ửng lên. “Mang… mang thai? Sao mang thai ?”

Dịch Dương vẻ bất đắc dĩ. Nhìn vẻ mặt của cô kìa, lẽ nào tới phổ cập giáo dục giới tính cho một cô sinh viên thế kỷ 21 ?

“Em… em ý đó!” Thương Lâm vội vàng giải thích. “Sao mang thai , em chuẩn chút nào?”

“Anh cũng cảm thấy tình trạng của chúng bây giờ thích hợp để con, cho nên nếu em đồng ý thì sẽ sai sắc một chén thuốc tránh thai cho em, ?” Hắn dịu dàng hỏi.

Khi đề xuất ý kiến thật cũng thấp thỏm, bởi vì sợ cô sẽ hiểu lầm. Thậm chí còn nghĩ qua rằng nếu cô chịu uống thuốc, con thật thì xử lý thế nào đây? Cuối cùng kết luận là đành chịu trách nhiệm, giải quyết tất cả, chăm sóc hai con cô. Hắn chuẩn tâm lý cho tình huống nhưng ngờ thái độ của cô còn quyết đoán ngoài dự đoán của . Cô nhanh chóng cho câu trả lời đồng ý. “Được, bảo bọn họ sắc .”

cô cũng là cô gái đầu chuyện yêu đương, vẫn xa lạ với chuyện , cho dù là con với thích thì vẫn .

Vẫn nên ở chung với một thời gian nữa .

Thấy thái độ của cô giống như miễn cưỡng mà thật lòng thích con thì cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Loading...