Có lẽ là vì tránh điều tiếng nên Thương Lâm tới lâu thì Tô Kị liền dậy cáo lui, tế nhị cho bọn họ gian để ở bên .
Hắn , Dịch Dương liền bật khúc khích, Thương Lâm từ xuống một lượt, nhưng gì. Thương Lâm thái độ kỳ lạ của Tô Kị ảnh hưởng nên cũng quên e thẹn, bạo dạn hỏi: “Đẹp ?”
Dịch Dương nghiêm túc gật đầu. “Váy , cắt may khéo léo, màu sắc cũng ok.” Chỗ nào cũng khen, nhưng chịu tới mặc váy.
Thương Lâm đang cố ý nên tức giận cầm một quả táo lên ném về phía . Với bản lĩnh của Dịch Dương, cô thể ném trúng , quơ tay một cái là bắt quả táo, ung dung cho miệng. “Khách sáo quá . Lần em đút ăn thì cứ , đừng vội vàng như thế.”
Thương Lâm lườm một cái, lười so đo với . Cô nhớ tới cảm giác khi nãy, nhịn mà hỏi . “Cái gã Tô Kị sẽ ở Cận Dương bao lâu?”
“Chắc một thời gian nữa.” Dịch Dương : “Hắn xong một việc mới .”
“Vậy tính trong thời gian sẽ moi bí mật giữa Tô gia và Hoắc Hoằng hả?” Trước Dịch Dương từng với cô nghi ngờ Tô gia và Hoắc Hoằng dây mơ rễ má gì đó. Lần tính nhân cơ hội để điều tra , nhưng tìm tới tìm lui mà vẫn thấy chút sơ hở nào, rơi đường cùng nên tạm thời bỏ qua một bên.
“Xem tình hình .” Dịch Dương thản nhiên . “Bây giờ Tô Kị bảo vệ của Tô gia, hình như còn định dẫn họ Lĩnh Nam.” Hắn khẽ một tiếng. “Lĩnh Nam hiện giờ là một vùng duyên hải phát triển như thời của chúng , nó hoang dã lạc hậu, rừng thiêng nước độc, khó mà sinh sống. Bọn họ chịu trốn đến đó cũng coi như là thông suốt.”
“À…” Thương Lâm chống cằm, nên gì.
Dịch Dương cô một lát, bỗng nhiên hỏi: “Nói tới Tô Kị, em phát hiện chuyện gì khác thường ?”
Thương Lâm thế thì mặt đổi sắc, như là tìm tri kỷ. “Anh cũng cảm thấy như ? Em thấy ánh mắt em cứ là lạ, giống như là… hình như ghét em …”
Lẽ nên như , cô và Tô Kị quen gì , dựa mà ghét cô?
Dường như Dịch Dương hiểu cô đang nghĩ gì nên thủng thẳng : “ là em và từng quen , nhưng nghĩa là Hạ Lan Tích …”
Khóe môi Thương Lâm giần giật một chút. “Ý là kẻ thù của Hạ Lan Tích?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoang-de-la-dong-huong-cua-ta/chuong-51.html.]
Cmn! Cái cô công chúa Hạ Lan Tích nuôi dưỡng trong thâm cung chăng quen rộng rãi quá ? Tình cũ, kẻ thù đều cả, bây giờ đến tìm cô thôi!
“Đừng vội hạ kết luận, chỉ đoán mà thôi!” Dịch Dương . “Dù thì hôm ở biệt viện, khi thấy em sắc mặt của cũng gì khác thường. Nếu là quen cũ của Hạ Lan Tích thì đêm đó giả vờ cũng quá chứ. Anh cho rằng diễn giỏi như thế…”
Thương Lâm gật đầu đồng ý. “ . Em chỉ quen là nam diễn viên chính xuất sắc nhất của giải Oscar, so về diễn xuất thì tuyệt đối qua .”
Dịch Dương: “….. cảm ơn khen ngợi.”
Có lẽ là gần đây tiếp xúc với quá nhiều họ Tô nên Thương Lâm bỗng nghĩ một ý tưởng. “Tô Kị, Tô Cẩm, xem hai quan hệ gì ?”
Nếu Tô Kị là của Tô Cẩm thì thích nàng cũng là chuyện dễ hiểu. Tình địch của nhà mà!
Dịch Dương im lặng một lát phản bác cô một cách vô tình. “Tô Cẩm là cung nữ nhà lành do Kỳ Xuyên tiến cử, mười lăm tuổi từng rời khỏi quê nhà. Còn Tô Kị thì thời niên thiếu ở Đinh Châu, trưởng thành thì Lĩnh Nam, hơn hai mươi năm nay từng bước chân Kỳ Xuyên một bước. Hai bọn họ… thể quan hệ gì …”
Bởi vì tự chủ trương tạo cho Tô Cẩm một vị ca ca nên khi gặp nàng , Thương Lâm tự nhiên lắm. Thế nhưng Tô Cẩm còn tự nhiên hơn cả cô, mặt cô ấp a ấp úng cả buổi trời mà vẫn câu nào hồn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hôm nay Thương Lâm hẹn với Dịch Dương, bây giờ nàng chặn nửa đường thì kiên nhẫn lắm. “Tô bảo lâm chuyện gì gấp ? Nếu gấp thì lát nữa bổn cung sẽ Hàm Thúy Các tìm ngươi, lúc đó chúng từ từ chuyện ?” Cô vốn hỏi suy nghĩ của Tô Cẩm nhưng vẫn tìm cơ hội, nếu hôm nay thể rõ thì quá. Cô cho nàng cô hề hứng thú gì với chuyện giành con của nàng . Có Dịch Dương cha là , cô kế .
Giọng của cô thiết, ai ngờ Tô Cẩm thế thì mắt đỏ lên. “Hoàng hậu nương nương, thần sai , tha thứ cho thần … thần ma xui quỷ khiến nên mới tranh sủng với …”
Không ngờ nàng còn tranh sủng với cô nữa, Thương Lâm hết gì. Hơn nữa rốt cuộc Tô Cẩm là khó lường quá ngây thơ mà câu mặt bao nhiêu , còn quỳ xuống nữa!
“Đừng chuyện , lát nữa , lát nữa sẽ tìm ngươi.” Cô lỡ hẹn với Dịch Dương chỉ vì cô gái , cố kiềm chế nỗi bực tức trong lòng, nhẹ nhàng . “Ngươi về , đây là nơi đông , thích hợp để chuyện.”
Cô cảm thấy cũng nhẹ nhàng, ôn hòa. Nếu vì nàng là phụ nữ thai thì cô sớm phủi tay bỏ . ngờ Tô Cẩm xong câu thì mặt trở nên trắng bệch, Thương Lâm còn kịp phản ứng thì nàng nắm chặt tay.
tay của nàng lạnh, lòng bàn tay còn nhiều mồ hôi khiến trơn, Thương Lâm thể nắm chặt . Mặt nàng trắng toát, sợ hãi Thương Lâm: “Bụng của … bụng của …”
Người Thương Lâm cứng đờ, nhất thời phản ứng thế nào.