Hoàng Đế Là Đồng Hương Của Ta - Chương 61

Cập nhật lúc: 2025-02-26 14:33:06
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày cuối năm, hoàng cung Đại Ngụy náo nhiệt. Theo như thường lệ, hoàng đế thiết yến, triệu tập bộ phi tần và các đại thần cùng chúc mừng. Yến tiệc linh đình, ca múa rộn ràng, khí hết sức hài hòa.

Sau khi yến kết thúc, các đại thần lượt về nhà, còn hoàng đế thì cùng hoàng hậu đến Trường Thu Cung. Theo quy định thì bọn họ cùng đón giao thừa, cho đến khi tiếng pháo mừng năm mới vang lên.

Đêm nay Thương Lâm uống một chút rượu, hưng phấn, khung cảnh náo nhiệt ở xung quanh thì càng thêm vui vẻ. Cô cầm cái ly, uống rượu nho cảm thán: “Thật quá, nhiều năm em hưởng khí .” Rượu nho là do Dịch Dương cố ý sai chuẩn cho cô, bởi vì tưởulượng của cô cứ thích nhào vô uống vài chén giúp vui, cho nên liền lôi loại rượu độ cồn thấp , thể cô vui vẻ, say.

“Đều là ăn tết thôi, gì khác ?” Dịch Dương nhàn nhã chống cằm, thuận miệng hỏi.

“Đương nhiên là khác chứ.” Thương Lâm . “Ở hiện đại, khí mừng năm mới càng ngày càng ảm đạm, đêm giao thừa chẳng qua là một nhà tụ tập đánh bài ngắm đêm xuân, thú vị gì hết. Em còn nhớ lúc nhỏ, mỗi năm ăn tết đều vui, đám trẻ con tụi em tập trung một chỗ đốt pháo và ngắm pháo hoa, tới nhà hàng xóm vòi thức ăn ngon, mồng một tết còn tiền lì xì, thật là vui.”

Lúc cô chuyện trông vẻ trẻ con, Dịch Dương mà tức . “Nói tới đốt pháo, hình như mấy năm cấm đốt pháo thì ?”

, điều mấy năm nay cho đốt , nhưng thêm ít quy định. Anh đốt ở nơi quy định, mỗi thành phố đều khác .” Thương Lâm nghi hoặc: “Anh ?”

“Đã bảy năm ăn tết ở ngoài.” Dịch Dương bâng quơ . “Ở căn cứ dễ cho nghỉ phép, lười tranh với các em.”

Thương Lâm ngẩn , lòng lập tức cảm thấy xốn xang. Tuy Dịch Dương ít khi nhắc đến nhưng từ trong lời của , cô thể nhận cảnh gia đình phức tạp, khả năng là một công tử quý tộc thời thơ ấu từng tổn thương như trong phim truyền hình.

Nếu là thế thật thì trở thành một vị tổng giám đốc cộc cằn ngang tàng như trong phim thì đúng là cảm ơn trời đất !

“Vậy căn cứ của các đốt pháo hoa ?” Thương Lâm quyết định chọn một đề tài mà sẽ cảm thấy hứng thú.

“Được chứ.” Dịch Dương . “Nhiều khi ở căn cứ còn tự do hơn ở ngoài nhiều, việc nhỏ thế sẽ ai quản tới. Có điều một đống đàn ông tụ đốt pháo hoa thì cứ cảm thấy lạ lạ thế nào …”

Thương Lâm ‘xùy’ một tiếng. “ , nhất là cảnh xã hội ở hiện đại phức tạp như , hai điển trai bạn với chịu áp lực lớn , nếu còn cùng đốt pháo hoa thì…”

Dịch Dương thấy cô kỳ quái thì bình tĩnh hỏi. “Em là hủ nữ?”

Thương Lâm ngờ sẽ đến từ , ngạc nhiên hỏi. “Anh cũng ?” Chẳng lẽ là một học sinh ngoan EQ thấp, ngăn cách với thế giới ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoang-de-la-dong-huong-cua-ta/chuong-61.html.]

Ánh mắt của Dịch Dương như là một kẻ ngốc. “Trong căn cứ cũng vài cô gái máy tính.”

Thương Lâm hổ.

Dịch Dương đợi trong chốc lát, thấy cô ý trả lời, vì thế lập nữa. “Cho nên, em thế ?”

“Em? Đương nhiên .” Cô xong liền cảm giác chột , yếu ớt bổ sung thêm một câu. “Nhiều nhất em chỉ là lệch lạc một chút thôi…”

Dịch Dương cô một cái đầy ẩn ý.

Thương Lâm như , tự nhiên cảm thấy hổ, vội vàng níu tay áo : “Từ bây giờ đến giờ tí còn một thời gian nữa, chúng tìm chuyện gì đó . Hay là đốt pháo ?”

Vân Mộng Hạ Vũ

Dịch Dương những ngón tay thon dài trắng nõn của cô níu ở tay áo , đôi mắt đen láy của cô, thủng thẳng : “Ừ.”

***

Trong sân trống phía Tiêu Phòng Điện đặt vài cọc pháo hoa, Thương Lâm cầm ngọn đuốc nhỏ, cẩn thận đến gần, châm là lập tức né ngay. Để tiện hành động, cô mặc áo choàng, chỉ mặc một chiếc áo ba lớp màu đỏ, làn váy nhẹ nhàng phất phơ trông hết sức cao quý. Dịch Dương thì mặc một chiếc áo choàng màu đen, cô châm lửa xong là lập tức kéo cô qua, choàng áo lên cô. Hai dựa , Thương Lâm ôm cánh tay , cùng ngẩng đầu ngắm những hoa văn rực rỡ đang nở tung bầu trời.

Bởi vì là năm mới nên cung nữ thái giám trong Tiêu Phòng Điện cũng cần thận trọng giữ phép tắc như thường ngày, hai ba chụm , ở trong vườn đốt pháo hoa. Thương Lâm cảnh náo nhiệt , mơ hồ như trở với khu phố nhỏ thời thơ ấu, xung quanh đều là hàng xóm của cô, vui vẻ, cùng đón năm mới.

Cô nhớ tới giao thừa năm , cô từ trong nhà chạy , băng qua nửa thành phố tới khu nhà của Mạc Đình Hiên. Gió đêm lạnh thấu xương tấp mặt cô đau rát, nhưng nghĩ đến chuyện thể lập tức thấy thì cô để ý chuyện gì nữa. khi cô chạy tới nơi thì thấy đang ôm Tô Bắc Bắc, hai cùng nắm một cây pháo hoa lớn, vui vẻ. Cô lặng lẽ họ, ở đó thật lâu, cuối cùng rời khỏi đó khi họ phát hiện cô.

Dịch Dương cô bạn gái bên cạnh , tâm trạng cô đang vui vẻ nhưng tại tự nhiên mắt đỏ lên. Hắn ngạc nhiên, đưa tay nâng mặt cô lên. “Sao thế? Em nhớ nhà ?”

“Không… .” Thương Lâm mỉm , : “Em chỉ cảm thấy vui vẻ thôi. Có nhiều chuyện vẫn cứ vướng mắc trong lòng em, chỉ cần nhớ tới là buồn bã. em phát hiện dù nhớ tới những chuyện thì cũng đau lòng nữa. Thì đúng là như , chỉ cần bắt đầu một cuộc tình mới thì thể quên những hồi ức đau lòng .”

tới đây, chỉ cảm thấy tình cảm dâng tràn trong lòng , bất chấp xung quanh còn liền nhào lòng . Vóc của cao, cô chỉ tới vai . Lúc cô ôm eo , ngửa đầu . “Dịch Dương, em từng , nhưng thật sự là thể gặp , em cảm thấy vui mừng…”

Trong mắt cô vẫn còn ráo nước, phản chiếu ánh pháo hoa rực rỡ, lấp lánh mê như hai viên ngọc quý. Cô nghiêm túc , dường như chỉ thổ lộ với vài câu mà cần hồi đáp. nhận rõ ràng trong đôi mắt to tròn thấp thoáng vẻ chờ mong.

 

Loading...