Hoàng Đế Là Đồng Hương Của Ta - Chương 63

Cập nhật lúc: 2025-02-26 14:33:36
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Hương vẫn phát hiện , chỉ cúi đầu : “Nô tì vốn cũng , nhưng mấy ngày khi sắp xếp di vật của A Cẩm thì phát hiện một đơn thuốc kích thích trong một quyển sách. Vì thế nô tì liên tưởng tới sáng ngày hôm đó, bệ hạ và nương nương cùng rời khỏi Hàm Thúy Các, bộ dạng lo sợ bất an của A Cẩm. Còn nữa, mấy tháng đó, cô cứ luôn phạm sai lầm lớn. Lúc nô tì chỉ nghĩ là cô lo là nương nương sẽ trách tội cô tiếp cận bệ hạ, ngờ còn chuyện …”

Thương Lâm cảm thấy đầu óc trống rỗng, giống như là đang mây, cẩn thận một cái là sẽ rơi xuống đất. Cô cố hết sức để giữ bình tĩnh, nhưng bên tai vẫn ngừng vang vọng những lời của Thẩm Hương.

Sáng ngày hôm , cô và Dịch Dương cùng rời khỏi Hàm Thúy Các…

Cô tới nơi lâu như , chỉ một rời khỏi Hàm Thúy Các buổi sáng, đó chính là chạy tới tìm Dịch Dương để bày tỏ cuối cùng xảy quan hệ.

“Nương nương… ?” Cuối cùng Thẩm Hương cũng phát hiện điều khác thường, do dự Thương Lâm.

Thương Lâm khẽ mỉm , vờ như chuyện gì, : “À, đương nhiên là bổn cung , nhưng cho cùng thì chuyện sạch sẽ lắm, sẽ ảnh hưởng tới thanh danh của mất.” Thấy mặt Thẩm Hương đầy vẻ hổ thì cô thờ ơ . “ nếu ngươi nhắc đến thì bổn cung cũng hỏi cho lẽ.” Giọng cô vẻ thong dong nhưng thật ẩn chứa sự khẩn trương, giống như là đang cố kiềm nén thứ gì đó. “Đêm hôm đó… Uyển tiệp dư hạ dược rượu của bệ hạ, là thức ăn?”

“Đều .” Thẩm Hương tưởng là cô hỏi cho rõ ràng mới quyết định tha thứ cho Tô Cẩm nên dám giấu giếm. “Nô tì xem kỹ , loại thuốc hòa tan trong nước, lúc bệ hạ rửa tay thì thông qua lỗ chân lông tiến cơ thể, cho nên…”

Không ngờ biện pháp phức tạp như , thảo nào cảnh giác như Dịch Dương mà vẫn trúng bẫy.

Thương Lâm phát hiện rằng bất tri bất giác tin điều đó, cô chỉ cảm thấy đầu óc rã rời, thụ động Thẩm Hương tiếp tục phân tích. “Đây cũng là nguyên nhân khiến nô tì nghi ngờ. Nương nương cũng đó, lúc A Cẩm chẳng qua chỉ là một bảo lâm, phận thấp, chút thế lực gì, thể loại thuốc ? Nhất định là lừa cô , thuốc cũng là do khác đưa cho cô !” Giọng Thẩm Hương run run. “Cô thật là ngốc, lẽ cho rằng gần gũi bệ hạ một chút thì thể giữ trái tim ngài…”

Cuối cùng Thương Lâm cũng thể lên tiếng. “Vậy phương thuốc … ngươi mang theo ? Nếu mang theo thì về lấy, bổn cung xem xem.”

Thẩm Hương ngập ngừng. “Vậy chuyện của A cẩm…”

Thương Lâm nhạt. “Chuyện của nàng để hẵng , bổn cung rõ chuyện .”

***

Trong điện lên đèn, ánh sáng lờ mờ tạo nên một cảm giác đẽ kỳ lạ. Thương Lâm chiếc ghế dựa, tay thòng xuống giữa trung, ngón tay kẹp một tờ giấy mỏng, vẻ mặt bình tĩnh đống tuyết đọng bên ngoài trời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoang-de-la-dong-huong-cua-ta/chuong-63.html.]

Cận Dương ở phía nam, quanh năm suốt tháng hiếm khi tuyết rơi nên hôm qua khi thấy bông tuyết phủ khắp nơi thì cô kinh ngạc. Cảnh khó thấy, cho nên Dịch Dương dẫn cô vườn nặn tuyết, chơi đùa đến toát cả mồ hôi. À, đúng, Dịch Dương dẫn cô nặn tuyết mà là cô bắt Dịch Dương cùng nặn với . Nhiều lúc, cô tính khí trẻ con, thích những chuyện khiến cảm thấy ngây thơ, nhưng cho dù khi khịt mũi chê thì sự mè nheo của cô, vẫn miễn cưỡng chơi với cô.

, là miễn cưỡng. Sao lúc đó cô nhận chứ.

Môi cô bật lên một tiếng khổ. Cô đắp tờ giấy lên mặt, mũi vẫn còn mùi mực nước. Từ nhỏ cô thích ngửi mùi mực nước, mỗi khi ngửi thấy thì trong lòng cảm thấy bình yên, nhưng hôm nay cách mất công dụng.

Cuối cùng thì những lo lắng bất an thỉnh thoảng cứ hiện lên trong lòng mấy tháng nay chứng thực là do cô lo bóng lo gió. Mọi chuyện đều nguyên nhân của nó. Đêm hôm , cái đêm mà hai đều mê loạn, vượt qua nhiều giai đoạn để tiến hành đến bước cuối cùng, thì đơn giản như .

Không kiềm chế tình cảm, mà là do trúng bẫy, thế thôi!

Thật đó cô thấy là lạ, như Dịch Dương lý nào kiềm chế , chuyện như . Có điều cô nghĩ nguyên nhân, với cô là vì thích cô nên cô liền chấp nhận lời giải thích .

Bởi vì cô thích lý do .

nhưng lừa ai thì chứ lừa bản thì thể lâu dài.

***

“Sao em ở đây?” Dịch Dương bước điện thì thấy Thương Lâm chiếc dựa và thất thần. Trời lạnh thế mà cô cũng đắp thêm một chiếc chăn, tay đều lạnh ngắt hết kìa.

Vân Mộng Hạ Vũ

Hắn xuống bên cạnh chiếc ghế dựa, nắm lấy tay cô để sưởi ấm cho cô, mày nhíu . “Em khỏe chỗ nào ?”

Thương Lâm đầu qua, bình tĩnh .

“Sao thế?” Dịch Dương cô với vẻ dò xét.

Thương Lâm mím môi. “Không, em nghĩ đến một việc thôi.”

Loading...