Hoàng Đế Là Đồng Hương Của Ta - Chương 68

Cập nhật lúc: 2025-02-26 14:34:45
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tay Dịch Dương chậm rãi nắm lấy tay cô, siết thật mạnh, giống như là cô đau. lúc chẳng còn bao nhiêu sức lực, cho dù cố hết sức thì cô vẫn thể nhẹ nhàng giãy .

Nhìn những ngón tay thon dài giãy khỏi bàn tay , lòng Dịch Dương bỗng cảm thấy hoảng loạn khó hiểu. Hắn từng cảm giác .

Hắn nhớ tới thái độ khác thường, như gần như xa của cô trong mấy ngày nay thì gần như là tin lời cô. Chỉ vì còn nhớ rõ, mấy thấy cô ngẩn với bộ mặt nhăn nhó, nhưng thấy giọng của thì lập tức tươi như là phản xạ điều kiện. Lúc nghĩ nhiều, nhưng kết hợp với những lời lúc thì lẽ… Đó chính là cái mặt nạ mà cô đeo cho xem.

Cho nên cô thích , chỉ như thế, mỗi ngày còn rối rắm suy nghĩ xem thế nào để chia tay với ?

Trong ánh sáng lờ mờ, sắc mặt tái nhợt, đôi mắt đen thì sâu đến nỗi như thấy đáy, khiến lo sợ là chỉ cần thì sẽ hút trong .

Thương Lâm bỗng nhiên dậy, Dịch Dương ngẩn , cô định gì. Hắn định lên tiếng thì thấy cô đưa ngón trỏ lên môi, ý bảo , đó thì từ từ, từ từ lùi .

cách ba bước, cong môi lên , như là ánh trăng khỏi áng mây đen. “Tạm biệt.” Sau đó xoay chút do dự, chạy về phía đầu bên của con hẻm.

Cô chạy nhanh, bởi vì sợ sẽ ngăn cô . Cô lúc trong lòng vẫn rối rắm, lẽ là vẫn còn tưởng rằng cô bỏ chạy một . Vì suy xét đến chuyện đó nên sẽ đuổi theo, sẽ cho phép trở thành gánh nặng của cô.

đương nhiên chạy trốn.

Cô nhớ tới lời của hai ban nãy, lòng nhanh chóng tính toán. Từ lời của bọn chúng, xem bọn chúng chỉ xác định là cô ở gần đây mà thể xác định ở cạnh cô . Cho nên khả năng cô chạy đánh lạc hướng bọn chúng là lớn. Hơn nữa cô chỉ là một cô gái, bọn chúng bắt chắc g.i.ế.c cô, bởi vì còn thể dùng cô con tin. nếu Dịch Dương bắt thì thứ đều xong, bọn họ còn con át chủ bài nữa, chắc chắn sẽ chết.

Thương Lâm chạy khỏi đó từ đầu bên của con hẻm chạy thật nhanh về phía . Hai bên trái của căn nhà là hai con hẻm, thông hai con phố lớn. Bọn họ nấp ở con đường bên , bây giờ cô chạy qua con đường khác.

Khoảng cách chỉ 30 mét, cô chạy một mạch là tới, đó nhắm trúng mục tiêu, chạy con hẻm bên thì thấy hai đàn ông đó đang tra xét khắp nơi. Thương Lâm nhắm mắt , thầm tự động viên tinh thần của , đó từ từ bịt miệng , phát một tiếng nức nở nghẹn ngào vì hoảng sợ.

Trên con đường yên tĩnh, âm thanh giống như một tiếng sấm vang giữa trời. Thương Lâm thấy hai đàn ông lập tức đầu , về phía của .

Sau khi chắc chắn bọn họ thấy , Thương Lâm đầu bỏ chạy. Cô cũng mục tiêu của , trong đầu chỉ một ý niệm duy nhât là chạy thật nhanh, chạy càng xa càng , dẫn dụ những đó rời xa chỗ của Dịch Dương, như thế sẽ chuyện may.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoang-de-la-dong-huong-cua-ta/chuong-68.html.]

Cô cảm thấy như quả thật là giống với những cô gái khổ mệnh, vì phu quân mà tiếc hy sinh thứ trong những câu chuyện truyền thuyết.

Vào thời khắc quan trọng nhất, cô chút do dự đặt vị trí của một vật hy sinh, còn bớt chút thời gian chia tay với . Cô gạt rằng hề thích , chỉ vì cô càm thấy nếu , cô mất mạng thật thì với phận bạn bè, sẽ tự trách bằng khi cô là bạn gái.

Thì yêu tới mức độ .

Bên tai là tiếng gió ào ào, cô cảm thấy phổi như kim châm , đau đến nỗi mặt cũng trở nên nhăn nhó. Cô chạy bao xa, cho đến khi vấp ngã xuống đất thì cảnh vật xung quanh khác với cảnh vật lúc nãy.

Một đôi giày màu đen dừng mặt cô, Thương Lâm sức thở hổn hển một lúc thì mới sức mà ngẩng đầu lên xem. Bầu trời nơi mây đen che kín, ánh trăng sáng tỏ nên Thương Lâm thể thưởng thức gương mặt cực kỳ u ám của Tô Kị ánh trăng rằm.

Sao ?

Vân Mộng Hạ Vũ

Dường như Tô Kị cũng bất ngờ vì gặp Thương Lâm ở đây, ánh mắt của cực kỳ quái lạ, thể là hết sức mâu thuẫn.

Thương Lâm nuốt một ngụm nước bọt. Cmn, chẳng lẽ truy sát bọn họ chính là Tô Kị?

Ý nghĩ trong đầu còn thành thì lưng vang lên tiếng bước chân. Thương Lâm đầu theo quán tính thì thấy hai đàn ông đang hồng hộc đuổi theo, một trong đó cô với vẻ dám tin, tức giận mắng. “Cái con mụ … cầm tinh thỏ chứ? Không ngờ chạy nhanh như !”

Thương Lâm dựng hết cả tóc gáy. Mẹ ơi, hai mới tới truy sát cô đây!

Thương Lâm lập tức túm lấy vạt áo của Tô Kị. “Tô… Tô đại hiệp, cứu mạng! Hai ý đồ xa, ngươi mau mau bắt bọn họ ! Ta bảo bệ hạ tăng lương cho ngươi, cho mười căn nhà cấp hai thật to trong nội thành, còn thu thuế nữa!”

Những lời nhăng cuội phía đương nhiên Tô Kị hiểu, điều cũng hứng thú để hiểu. Ánh mắt lạnh lùng đáng sợ liếc những ngón tay đang níu lấy vạt áo , đó ngẩng đầu hai đàn ông , cuối cùng lên tiếng. “Luyện võ nhiều năm mà ngay cả một thiếu nữ tay trói gà chặt cũng bắt , hai các ngươi quả là lợi hại.” Hắn ngừng một chút, tiếp. “Hoàng hậu nương nương, nửa tháng gặp vẫn khỏe chứ? Những ngày tiếp theo, e là phiền hợp tác với thảo dân một chút!”

Thương Lâm ngây gương mặt lạnh như băng một lúc dần dần hiểu tất cả.

Công an, cảnh sát của thành phố Cận Dương ơi, bảo vệ của hoàng cung Đại Nguy ơi, hoàng hậu nương nương của dân chúng trăm họ bắt cóc nè, mau tới cứu thôi!

Loading...