Hoàng Đế Là Đồng Hương Của Ta - Chương 73
Cập nhật lúc: 2025-02-26 14:36:09
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tuy lúc đau đớn nhưng vết thương chân cũng nghiêm trọng lắm, thoa thuốc và nghỉ ngơi một đêm là đỡ ngay. Ưu điểm duy nhất của tai nạn bất ngờ là rốt cuộc Tô Kị cũng ý thức hành vi ức h.i.ế.p con tin đáng hổ của tử . Không gì mà hôm , khi gặp , A Nguyễn ngoan ngoãn hơn nhiều.
Trải qua việc , sự kiên nhẫn của Thương Lâm cũng còn bao nhiêu nữa, cô quyết định chủ động phản kích. Hôm , khi ăn sáng xong, cô khoác áo choàng ngẩn hành lang, gió rét ùa mặt khiến cho hai má cô lạnh băng. A Nguyễn chuyện với cô, dám ép cô về phòng như đây nữa nên đành bên cạnh, im lặng .
Khi Tô Kị tin và chạy tới thì hai cô gái trong gió rét một lúc. A Nguyễn từ nhỏ luyện võ, cơ thể khỏe mạnh, cho nên cả. Thương Lâm thì…
Ánh mắt của Tô Kị rơi gương mặt tái nhợt của cô, trong mắt hiện lên vẻ bực , nhưng ngay đó, chút lo lắng. Tóm là một cảm giác kỳ lạ nên lời.
“Sư phụ.” A Nguyễn gọi . “Cô cứ khăng khăng hóng gió, con khuyên thế nào cũng .” Thật thì nàng từng khuyên Thương Lâm, nhưng lúc đổ trách nhiệm lên cô.
Tô Kị hiệu cho nàng , đó đến mặt Thương Lâm, từ cao cúi xuống cô. “Hạ Lan Tích.”
Thương Lâm thèm để ý đến , tiếp tục ngây chiếc ly bằng men xanh tay, nước bên trong trở nên nguội lạnh.
“Cô thế?” Tô Kị nén sự nghi hoặc. Tuy Hạ Lan Tích xuất cao quý nhưng trong quá trình ở chung mấy ngày nay, cô từng cáu kỉnh tỏ vẻ đại tiểu thư. Hắn hiểu tự nhiên cô như trở thành khác thế.
Thương Lâm im lặng một lúc mới khẽ. “Tối qua mơ thấy .”
Tô Kị ngẩn .
“Bà qua đời khi chỉ mới 10 tuổi, lúc bà còn trẻ, . Ta phụ hoàng từng thích bà, điều đó thì dần chán ngán.” Cô thở dài một , tỏ vẻ vô cùng thờ thẫn. “Có đôi khi sẽ tự hỏi, nếu còn sống thì chăng phụ hoàng sẽ nỡ gả đến Ngụy Quốc…”
Lúc , khi tiếp đãi sứ thần Yến Quốc, Thương Lâm tìm hiểu kỹ về thế của Hạ Lan Tích, bây giờ đến lúc phát huy tác dụng.
“Cô… thích gả đến Ngụy Quốc ?” Tô Kị chậm rãi hỏi.
“Ta thích thì quan trọng ?” Cô thờ ơ . “Hy sinh một cho xã tắc, như quân tướng để chi? Buồn là còn tưởng rằng bảo vệ quốc gia là trách nhiệm của đấng nam nhi.”
Trong nhất thời, Tô Kị gì. Trong lời của Thương Lâm ẩn chứa sự trách móc cùng trào phúng, khiến cũng cảm thấy hổ thẹn. Đặt một thiếu nữ nhu nhược yếu đuối giữa ván cờ đối địch của hai nước, đây vốn là hành động mà đại trượng phu nên . Trước nay vẫn căm hận chuyện hòa , nhưng vì sức hạn, thể đổi gì.
“… rõ ràng là cô thích Ngụy hoàng.” Thậm chí là cam tâm hy sinh tính mạng cho .
“Chàng là phu quân của , xuất giá tòng phu, đây chẳng là chuyện đương nhiên ?” Thương Lâm . “Ta Tô đại hiệp ngài vẫn luôn trách , cảm thấy chịu bỏ trốn theo biểu ca là phản bội lời thề với . Thế nhưng ngươi từng ở lập trường của mà nghĩ thử ? Khi biểu ca đến tìm chạy trốn thì là phu quân, cho nên bắt đầu từ ngày gả cho Ngụy hoàng thì trời định là cả đời đều là của .”
Cô ngừng một chút tiếp. “Đây chỉ là việc riêng. Quan trọng hơn là hôn sự là nhằm duy trị sự hòa hảo giữa hai quốc gia, nếu đồng ý với phụ hoàng gả đến Ngụy Quốc thì hết trách nhiệm của một công chúa hòa , trách nhiệm của một đứa con gái. Tuy biểu ca hứa là sẽ ai chuyện chúng bỏ trốn, nhưng khi Yến Quốc tin c.h.ế.t bất đắc kỳ tử thì phái một công chúa hòa khác qua ? Đời của thế , còn liên lụy đến các tỷ của nữa chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoang-de-la-dong-huong-cua-ta/chuong-73.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Sau khi một thật dài, Thương Lâm ngước mắt lên mắt Tô Kị, từ tốn . “Lẽ nào Tô đại hiệp cảm thấy lúc với biểu ca là tình nghĩa?”
Tô Kị ngẩng ngơ Thương Lâm với một ánh mắt từng . Trước nay bao giờ tưởng tưởng trong lòng cô nghĩ như thế. Hắn nhớ tới một ở hành cung Nam Sơn, cô thản nhiên với . “Thiện ác trong tâm tưởng của ngươi cũng chỉ là những thứ do nhận mà thôi. Dựa mà ngươi thể khẳng định nó là chính xác?”
Thì , đúng là như thế.
Hắn ở đỉnh cao của đạo đức để chỉ trích cô, cảm thấy cô dễ dàng đổi , bạc tình bạc nghĩa. Hắn cứ tường đúng, nhưng cuối cùng phát hiện sai lầm ngay từ đầu chính là .
Lần đầu tiên trong đời, cảm thấy bối rối như .
Hắn đầu sang chỗ khác để che giấu, bởi vì bỗng nhiên dám thẳng mắt cô.
“Ta với ngươi những lời đổi cách của ngươi về , chẳng qua là do hôm nay tâm trạng lắm, nghĩ gì thì nấy mà thôi.” Giọng của Thương Lâm bình thản. “ nếu ngươi hiểu thì cũng . Ta ngươi bắt đến đây là để gì, nhưng nếu ngươi đưa đến chỗ biểu ca thì nhất là hãy bỏ ý định . Đời và còn khả năng gì nữa. Nếu thể trở bên cạnh Ngụy hoàng thì thà bạn với đèn xanh và kinh phật cho đến cuối đời.”
Rất lâu , Thương Lâm thấy giọng trầm trầm của Tô Kị, giống như đang hứa hẹn. “Cô yên tâm, sẽ đưa cô về bên cạnh .”
***
Nhờ vở kịch diễn ban ngày mà thái độ của Tô Kị đối với cô cải thiện nhiều. Thương Lâm thế tác dụng gì nhưng chỉ cần Tô Kị ấn tượng về cô một chút, lỡ gặp chuyện gì thì cũng dễ chuyện hơn.
Cô ôm ý nghĩ lăn qua lộn giường, bỗng nhiên trợn to mắt đầy hoảng sợ.
Cách giường hai bước, A Nguyễn đang trong bóng tối với khuôn mặt chút biểu cảm, chỉ lẳng lặng cô.
“Cô… gì ?” Cảnh tượng quá kỳ quái khiến Thương Lâm lắp ba lắp bắp.
A Nguyễn tiếp tục cô, môi thì mím , cuối cùng nở một nụ vặn vẹo. “Đức Hinh công chúa, Hạ Lan hoàng hậu, cô quả là… bản lĩnh, chỉ vài câu dụ sư phụ. Ha ha, cô trở về bên cạnh Ngụy HSo? Ta e là cô mạng mà về!”
Vừa dứt lời, cô lập tức rút thanh kiếm , mũi kiếm sắc lạnh đ.â.m thẳng về phía Thương Lâm.
Trong lúc nước sôi lửa bỏng, Thương Lâm đành hét to lên. “Cô là của Yến Quốc, thể g.i.ế.c công chúa của Yến Quốc?”
Mũi kiếm của A Nguyễn dừng mặt cô chỉ cách ba tấc, nhúc nhích.
Trán Thương Lâm ướt đẫm mồ hôi lạnh. Xuyên tới đây hơn nửa năm, đây là đầu tiên cô cận kề cái c.h.ế.t đến thế.