Hoàng Đế Là Đồng Hương Của Ta - Chương 76

Cập nhật lúc: 2025-02-27 12:23:15
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Có lẽ vì rằng sẽ bao giờ gặp Dịch Dương nữa.

đầu , thông qua cửa sổ nhắm phong cảnh ngừng lướt qua bên đường.

Thôi , gặp thì gặp thôi. Dù bây giờ gặp thì cô cũng đối mặt với thế nào. Chỉ cần nghĩ đến những lúc cô vui vẻ trong lòng nũng, bất đắc dĩ khoan dung cô thì cô liền cảm thấy cực kỳ áy náy.

Cuối cùng cô bỗng phát hiện những giây phút tình tứ bên , ân ân ái ái chỉ là một quá khứ đen mà cô đơn phương tình nguyện. Đời quả là cô quạnh lạnh lẽo, bi thương đáng hận…

Tình cảnh bây giờ, đúng là gặp chi bằng nhớ trong truyền thuyết…

Xe ngựa bỗng dừng một cách đột ngột, Thương Lâm để ý thấy Tô Kị lập tức thẳng dậy, lạnh giọng hỏi: “Chuyện gì thế?”

“Chủ nhân…” Giọng trả lời căng thẳng. “Chúng bao vây .”

“Chủ nhân…” Giọng trả lời căng thẳng. “Chúng bao vây .”

Gân xanh trán Tô Kị nổi lên giần giật.

Cửa xe mở , Thương Lâm thấy bầu trời màu xám sẫm. Lúc trời tối, nơi là một cánh rừng nhỏ nhưng hề tối tăm, bởi vì nó những ngọn đuốc cháy rực ở xa xa chiếu sáng như ban ngày.

Thương Lâm dồn hết sức lực, cuối cùng thì cũng giãy giụa và lết tới bên cửa xe ngựa. Cô thấy xung quanh xe ngựa một đám vây quanh. Thuộc hạ của Tô Kị đang dàn thành vòng tròn để bảo vệ xe ngựa, nắm đao kiếm trong tay, về phía với vẻ phòng . Cách đó mười mấy bước là một đám quan binh dàn trận sẵn sàng. Trong đó một đội quân trông tinh nhuệ, đang vây quanh một con tuấn mã, cùng với… trai lưng con tuấn mã .

Áo đen chỉnh tề, tóc cài trâm ngọc, gương mặt tuấn vẫn là vẻ bình thản như thường ngày, đôi mắt đen bình tĩnh bọn họ.

Vừa mới đây thôi, Thương Lâm còn chuẩn tâm lý rằng từ nay xa cách góc bể chân trời, mãi mãi bao giờ gặp . Ai ngờ chớp mắt một cái thì thấy nên cô nhất thời ngẩn ngơ cả .

Thần sắc của Dịch Dương vẻ lắm, dường như gầy hơn mấy ngày một chút. Đôi mày rậm, ánh mắt như lửa cháy rực, khiến bình tĩnh như vẻ bề ngoài. Hắn Thương Lâm mà chỉ chăm chú Tô Kị, giống như đây chỉ để tìm Tô Kị .

“Công Tôn, mấy ngày gặp, khanh khỏe ?” Giọng của Dịch Dương ôn hòa, cảm xúc gì trong đó. “Theo như trẫm nhớ thì lẽ hôm qua khanh về Lĩnh Nam mới chứ? Sao tối nay còn xuất hiện ở đây?”

Thật mặt Tô Kị cũng đeo mặt nạ, nhưng Thương Lâm nhớ tới ‘lý thuyết hình dáng hộp sọ’ mà Dịch Dương từng thì ngay là trò mèo gạt .

“Vậy bệ hạ thì ?” Tô Kị chậm rãi cong môi lên, khẽ một tiếng. “Đêm thanh gió mát, bệ hạ ở trong cung đối ẩm với mỹ nhân mà chạy tới nơi hoang vu hóng gió, là vì ?”

“Đương nhiên là vì mỹ nhân để đối ẩm mất tích nên trẫm mới vất vả chạy tới đây.” Dịch Dương cũng nở nụ , rốt cuộc ánh mắt cũng liếc Thương Lâm, nhưng miệng thì vẫn chuyện với Tô Kị. “Thế nào? Có thể trả mỹ nhân của trẫm về bên trẫm ?’

Ánh mắt của hờ hững, khi liếc qua Thương Lâm thì cứ như là tơ liễu tháng ba, nhẹ nhàng đến nỗi khó nắm bắt. Thương Lâm đang nghĩ gì nhưng cô cực kỳ thích ánh mắt của lúc , vì thế cô liền xoay mặt .

Trong ánh lửa hừng hực, đôi mày của Dịch Dương khẽ chau .

Có trời mới kiếm chế như thế nào mới thể xông thẳng tới, giành cô về từ tay Tô Kị. Còn cô thì , một câu thì thôi , bây giờ còn đầu thèm .

“Bệ hạ ai?” Tô Kị ung dung hỏi. “Nơi mỹ nhân của bệ hạ, chỉ thảo dân và nương tử. Hay là ngài cưỡng đoạt?”

Hai chữ ‘nương tử’ thốt , Dịch Dương khẽ nheo mắt , tay bất giác nắm chặt dây cương.

Hắn bỗng nhiên mất kiên nhẫn, vẻ ôn hòa nhã nhặn nữa, giọng cũng cứng rắn hơn. “Không cần vòng vo tam quốc nữa. Công Tôn, ngươi mục đích của trẫm là gì mà, tiếp tục giả vờ cũng chẳng ý nghĩa gì nữa. Trả của trẫm đây thì trẫm sẽ suy nghĩ đến việc tha cho các ngươi một con đường sống.”

Tô Kị trả lời nhưng đàn ông bên cạnh thì lạnh, lên tiếng. “Bệ hạ lo nghĩ quá nhiều . Có hoàng hậu của Ngụy Quốc cùng c.h.ế.t với , bọn coi như là uổng kiếp , cần bệ hạ khai ân!”

“Thế ?” Dịch Dương thờ ơ hỏi ngược .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoang-de-la-dong-huong-cua-ta/chuong-76.html.]

Người đàn ông định lên tiếng gì đó thì bỗng một mũi tên xé gió mà lao tới, ghim thẳng n.g.ự.c . Hắn kinh ngạc cúi đầu, n.g.ự.c một lát, đó thì ngã xuống đất.

“Chết tên của nhất xạ thủ trong Vũ Lâm Doanh của Đại Ngụy, lẽ ngươi cũng sẽ cảm thấy uổng kiếp .” Dịch Dương thản nhiên , ánh mắt hết sức lãnh đạm. “Không cần cảm kích.”

Vân Mộng Hạ Vũ

Thấy đồng bọn bắt c.h.ế.t một cách nhanh gọn như thế, thuộc hạ của Tô Kị đầu tiên là kinh ngạc, đó là cực kỳ phẫn nộ. Thương Lâm thấy một đàn ông với Tô Kị bằng giọng dứt khoát. “Chủ nhân, chúng liều với bọn chúng!”

“Có ả ở đây, Ngụy Hoàng chắc chắn e ngại, tin chúng xông khỏi vòng vây .”

Đám trở nên kích động, còn Tô Kị thì vẫn lên tiếng. Dịch Dương lạnh lùng , với vẻ hết sức thờ ơ. “Đàn ông đánh g.i.ế.c với , lấy phụ nữ lá chắn thì hảo hán gì chứ? Chắc hẳn Công Tôn ngươi sẽ khinh thường những hành động tiểu nhân bỉ ổi , đúng ?” Hắn dừng , đó tiếp. “Đương nhiên, nếu ngươi giao một cách dễ dàng như thế thì cũng là chuyện thể. Chi bằng trẫm dùng một đến đổi?”

Hắn xong, đám phía lập tức rẽ thành một lối . Một cô gái tay trói quặp lưng, miệng nhét vải trắng, đẩy phía .

“Nguyễn cô nương!” Là giọng đầy kinh ngạc của một đàn ông.

Cô gái bắt con tin chính là Nguyễn Ngọc – hôm qua khỏi thành bọn họ một bước!

Sao nàng ở trong tay của Dịch Dương?

“Tuy tính mạng của cô đáng giá bằng mỹ nhân của trẫm nhưng dù cũng quan hệ sâu xa với Công Tôn ngươi. Ngươi cứ coi như chịu thiệt một chút, đổi với trẫm ?”

Tô Kị chằm chằm A Nguyễn một lúc thật lâu, đó mới nghiến răng thốt một câu. “Đương nhiên là .”

Nguyễn Ngọc ở đối diện lập tức tuôn trào nước mắt.

Tô Kị đầu qua Thương Lâm, mặt vẻ mâu thuẫn. cũng chỉ trong giây lát, liền từ từ nở một nụ . “Chúc mừng cô, cuối cùng thể trở về bên cạnh phu quân . Sau … tự lo cho …”

Hắn giải huyệt đạo cho cô. Cả Thương Lâm như thả lỏng, cô vịn cửa xe thở hổn hển vài cái.

“Cô… .” Tô Kị thấy Tô Kị với như thế.

***

Quá trình trao đổi con tin thực hiện theo quy tắc của giang hồ. Người của hai phe đều nhúc nhích, Thương Lâm và Nguyễn Ngọc tự về phía bên . Trong lúc lướt qua , mắt Nguyễn Ngọc đột nhiên ánh lên vẻ hung tàn. Hai cánh tay trói giãy thoát từ lúc nào, một bàn tay độc ác chộp về phía Thương Lâm. “Ta cùng c.h.ế.t với ngươi!”

Nàng còn kịp chạm cổ Thương Lâm thì một mũi tên xuyên qua nàng , ngăn cản hành động của nàng .

Thương Lâm Nguyễn Ngọc ngã xuống mặt , thậm chí m.á.u tươi còn văng lên mu bàn tay cô. Nàng đó, ánh mắt còn nhắm , vô vọng về phía xa xa.

Thương Lâm , nàng đang Tô Kị.

Thương Lâm nhớ tới mấy ngày ngắn ngủi bọn họ ở chung với , nhớ tới những hành vi độc ác mà Nguyễn Ngọc với . Cô là kẻ thích chịu ngược, thể sinh ấn tượng gì với như . kỳ lạ là, giờ phút thể hiểu tâm trạng của nàng .

Có lẽ bởi vì bọn họ đều thể bất chấp tất cả để yêu trong lòng.

Yêu đến nỗi cam tâm hy sinh tính mạng.

ôm lấy cô từ lưng, một bàn tay ấm áp che lên mắt cô. Giọng của còn vẻ cố tình thể hiện lãnh đạm như lúc nãy nữa mà dịu dàng như gió xuân. “Đừng .”

Bên tai Thương Lâm là tiếng c.h.é.m giết, la hét thảm thiết. Cô cảm nhận dòng m.á.u nóng còn dính tay , kiềm mà run lên.

Hắn phát hiện nên giọng càng dịu dàng. “Đừng sợ, ở đây.” Hắn dừng . “Anh sẽ để bất cứ ai tổn thương đến em nữa.”

Giọng của trịnh trọng như đang thực hiện một lời thề.

Loading...