Hoàng Đế Là Đồng Hương Của Ta - Chương 9

Cập nhật lúc: 2025-02-23 07:39:59
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hôm , khi Thương Lâm thức giấc thì Dịch Dương rời khỏi đó. Cô những nếp nhăn chăn đệm bên cạnh, thật sự tiếp nhận chuyện ‘chung chăn chung gối’ với một đàn ông quen tới một ngày, đó bình tĩnh gọi Nhập Họa tới.

“Nếu gì bất ngờ thì hôm nay sẽ nhiều đến đây, bảo bọn họ lát nữa lấy tinh thần, đừng để xảy sai lầm gì.”

Nhập Họa vẫn đắm chìm trong nỗi vui mừng vì công chúa nhà Ngụy Hoàng yêu thích, thì tích cực hỏi: “Vậy nô tì gì?”

“Một chuyện thôi.” Thương Lâm giơ một ngón tay lên với nàng . “Giúp trang điểm.”

“Trang điểm?” Nhập Họa nghi hoặc. “Trang điểm thế nào?”

“Em cứ trang điểm cho theo kiểu nào thịnh hành nhất bây giờ , càng rực rỡ càng , nhất là biến trở thành một hồng nhan họa thủy .”

Giờ thìn ba khắc, các vị phi tần trong hậu cung Ngụy Quốc lượt kéo đến Tiêu Phòng Điện. Thương Lâm ở ghế , mỹ nhân oanh oanh yến yến trong điện, nào nấy còn hơn hoa, nghĩ tới cơ thể suy nhược của Từ Triệt, cảm thấy trở nên như thế thì cũng thể hiểu . Không kiên định mà là do những cám dỗ mặt quá lớn…

Nhập Họa phổ cập giáo dục cho cô tình hình hậu cung của Ngụy Quốc. Hoắc Tử Nhiêu là chị hai trong đó, nhưng trừ nàng thì còn một cũng đáng chú ý.

Chính là con gái của thừa tướng Tạ Ngộ, chiêu nghi Tạ Trăn Ninh.

Nghe khi xuất giá, Tạ Trăn Ninh chính là tài nữ tiếng của Cận Dương, cung cùng lúc của Hoắc Tử Nhiêu nhưng cuối cùng bại trong tay nàng .

Nàng là kẻ địch của Hoắc Tử Nhiêu, thì đó chính là mà Thương Lâm thể tranh thủ sự giúp đỡ.

Đang nghĩ ngợi thì Tạ chiêu nghi – dung mạo thanh nhã mỉm lên tiếng: “Hoàng hậu nương nương đến Ngụy Quốc một thời gian mà trừ lúc bái kiến ngày tiến cung thì thần vẫn cơ hội trò chuyện với nương nương, thật là đáng tiếc.” Giọng vẻ thiết nhưng quá lố, chừng mực.

“Tạ chiêu nghi khách khí , bổn cung cũng thiết hơn với các tỷ , nhưng vì mới tới, trong nhiễm bệnh nên mới trì hoãn.” Thương Lâm . “Thế nhưng bây giờ thiết với thì cũng thôi.”

“Đương nhiên.” Tạ Trăn Ninh Thương Lâm, một lát che miệng . “Trước đây thần thấy trong sách nữ tử Yến Quốc da dẻ nõn nà, trắng trẻo như tuyết thì còn tưởng là quá. Bây giờ gặp nương nương thì mới vẻ của nữ tử phương bắc quả nhiên khác với nữ tử Giang Nam, đúng là diễm lệ vô song, thảo nào mà bệ hạ thể rời mắt khỏi nương nương như thế.”

Hôm nay Thương Lâm mặc một cái váy ngang n.g.ự.c màu đỏ hồng, bên ngoài thì khoác áo choàng bằng lụa mỏng. Mái tóc búi hình lưu vân kế, cài thêm chiếc trâm bằng vàng ròng nạm viên ngọc đỏ. Đôi môi đỏ mọng, giữa đôi mày còn vẽ thêm hình hoa mai đang thịnh hành lúc bấy giờ. Quần áo trang sức rực rỡ kết hợp với làn da mịn màng như sữa của cô, đúng là khiến thể rời mắt. Cơ thể của Hạ Lan Tích chỉ mới mười bảy tuổi nên trong vẻ rực rỡ còn vài phần ngây thơ tươi tắn, thuần khiết hơn vẻ lộng lẫy và trưởng thành của Hoắc Tử Nhiêu nhiều.

Thương Lâm đang đợi câu , khóe môi cô nhếch lên, mặt thì nở một nụ chút thẹn thùng chút đắc ý. “Chiêu nghi quá khen .” Ngập ngừng một chút, cô với vẻ lấy lòng Tạ Trăn Ninh. “Có điều tối qua bệ hạ cũng những lời tương tự như , xem Tạ chiêu nghi và bệ hạ cũng ăn ý với .”

Những cung tần thuộc phe Tạ Trăn Ninh cũng hùa theo. “Phải đấy! Trước giờ bệ hạ vẫn thích tài trí và sự nhạy bén của chiêu nghi nương nương, ngài nghĩ gì nương nương cũng thể đoán .”

“Chỉ đoán ý của bệ hạ thôi thì ích gì? Không thể hầu hạ bên cạnh quân vương thì mà thực hiện đạo phi tử?” Một phi tần mặc bộ váy màu vàng nhạt lạnh lùng . “Theo thần thì vất vả nhất trong cung chính là quý phi nương nương, hàng ngày ở bên bệ hạ, khiến cho chúng đều hưởng thanh nhàn.”

Nãy giờ Hoắc Tử Nhiêu vẫn im lặng Thương Lâm và Tạ Trăn Ninh ca tụng lẫn , bây giờ mới lơ đễnh nở nụ : “Ngọc Yên, bậy gì đó. Hầu hạ bệ hạ là phúc của bổn cung, nào dám là nhọc nhằn.”

Tiệp dư Tiết Ngọc Yên thế thì vội vàng nhận , nhưng môi là nụ thâm thúy. “Nương nương , thần hồ đồ .” Nàng ung dung : “Được hầu hạ bệ hạ chính là phần phước, nhưng ai cũng hưởng phần phước .”

Lời châm chọc thốt thì trong điện lập tức im phăng phắc, chỉ Tạ chiêu nghi châm chọc là vẫn cứ bình tĩnh . “Tiết tiệp dư đúng, chúng thần nào phúc khí như quý phi nương nương.” Nàng Thương Lâm, mỉm . “ may mà hoàng hậu nương nương cũng là phúc khí, thần bệ hạ thích nương nương, trong tương lai, phúc khí của sẽ bao trùm cả hậu cung cũng nên.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoang-de-la-dong-huong-cua-ta/chuong-9.html.]

Hoắc Tử Nhiêu thế thì mặt lập tức biến sắc.

Thương Lâm thấy Tạ Trăn Ninh dùng cô để châm chọc Hoắc Tử Nhiêu thì lòng thầm lấy tiếc nuối: còn tưởng nàng lương thiện, ngờ bụng cũng xa lắm!

Cô hít sâu một , giả tạo. “Chiêu nghi trêu đùa , bổn cung… mà bì với Hoắc quý phi.” Ba chữ cuối cùng chứa chút oán hận, đều thấy rõ ràng.

mượn sức của Tạ Trăn Ninh nên đương nhiên tỏ căm thù Hoắc Tử Nhiêu, chỉ như thế thì mới thể khiến Tạ Trăn Ninh yên tâm bạn với cô.

Hoắc Tử Nhiêu lạnh một tiếng. “Bổn cung mệt , về đây.” Nói xong liền dậy định .

“Quý phi nương nương đến là đến , như Tiêu Phòng Điện là nhà của .” Tạ Trăn Ninh nhướng mày. “Thần nhớ hôm nay khi bước cũng hành lễ vấn an với hoàng hậu nương nương thì ? Lễ nghĩa chu như thế, nhỡ khiến hoàng hậu nương nương hiểu lầm là hậu cung Đại Ngụy phép tắc thì ?”

Hoắc Tử Nhiêu , khinh khỉnh Tạ Trăn Ninh. “Khi nào thì đến phiên ngươi dạy bổn cung phép tắc hả chiêu nghi?”

Tạ Trăn Ninh khẽ mỉm . “Nương nương cần nhắc nhở, thần tự vai vế của bằng . lễ nghĩa là do các bậc thánh hiền đề , thần cũng chỉ theo đó, quen ai đó xem thường lời dạy của thánh hiền nên đành những lời lọt tai một chút…”

Hoắc Tử Nhiêu lạnh lùng Tạ Trăn Ninh, Tạ Trăn Ninh mỉm , chút e dè.

Hoàng hậu nương nương – chủ đề của câu chuyện – hai vị phi tần đối chọi gay gắt thì cảm thấy nhiệt huyết bốc lên phừng phừng. Kim chi dục nghiệt phiên bản trực tiếp , trong nụ của các mỹ nhân đều đao kiếm, tàn sát lẫn , gì thú vị hơn!

Hoắc Tử Nhiêu bỗng xì một tiếng, vẻ mặt ngạo mạn gì sánh nổi. “Đợi ngày nào phượng ấn của hoàng hậu đưa đến Tiêu Phòng Điện thì ngày bổn cung sẽ tự động hành lễ với hoàng hậu nương nương theo đúng lễ nghĩa.” Ngụ ý là bây giờ quản lý việc trong hậu cung vẫn là quý phi , hoàng hậu gì đó chẳng qua chỉ để trưng bày mà thôi!

Cực kỳ kiêu ngạo!

“Bệ hạ…” Tiết Ngọc Yên khẽ kêu lên một tiếng, ngơ ngác về một hướng. Những còn theo ánh mắt nàng , chỉ thấy Dịch Dương mặc một chiếc áo bào màu xanh lam thẫm, lãnh đạm cửa điện.

Thương Lâm dậy tiên, bước vài bước tới mặt , quỳ xuống hành lễ. “Thần tham kiến bệ hạ, bệ hạ cát tường.” Đại sự trọng, giữ mạng quan trọng hơn, tôn nghiêm danh dự gì đó quẳng sang một bên .

Những còn cũng quỳ xuống bên cạnh Thương Lâm để hành lễ. “Thần tham kiến bệ hạ, bệ hạ cát tường.”

Thương Lâm cúi đầu, nét mặt của Dịch Dương nhưng cô dám chắc rằng một tiếng khe khẽ.

Gã khốn !

Chắc chắn là đang nhạo cô đấu tranh tư tưởng cả ngày trời, cuối cùng vẫn quỳ mặt .

“Bình !”

Vân Mộng Hạ Vũ

Mọi dậy nhưng ai dám chuyện. Không ai ngờ rằng bệ hạ lặng lẽ xuất hiện cửa điện, lúc nãy Hoắc quý phi và Tạ chiêu nghi châm chọc lẫn , những gì…

“Trẫm Tạ thừa tướng gia giáo nghiêm ngặt, con gái ông dạy dỗ quả là đoan trang hiểu lễ.” Dịch Dương Tạ Trăn Ninh, ôn hòa . “Hôm khác rảnh sẽ đến Y Lan Điện nàng ngâm thơ.”

Loading...