Hoàng Đế Là Đồng Hương Của Ta - Chương 98
Cập nhật lúc: 2025-02-27 12:34:48
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoắc quý phi đoạt quyền hành quản lý hậu cung, trợ giúp hoàng hậu xử lý chuyện, trong cung thì đều lặng lẽ chờ đợi tình thế phát triển theo hướng nào. Có đoán là quý phi nương nương sẽ cam tâm buông xuôi quyền hành, cũng cho là hoàng hậu nương nương hề đơn giản. Bọn họ bàn tán xôn xao, ngừng suy đoán, chỉ thiếu mở sòng cá cược mà thôi.
Còn hai phụ nữ đang đóng vai nhân vật trung tâm thì như hề phát hiện chuyện , mỗi ngày đều trình diễn vở kịch thiết, hợp tác vui vẻ, cực kỳ hòa hợp. cục diện hài hòa chỉ duy trì bảy ngày. Sáng sớm ngày thứ tám, Hoắc quý phi đột nhiên cáo bệnh, là khỏe trong , thể lao lực nên xin thôi gánh vác những trọng trách vai.
Để chứng minh thể giải quyết chuyện hậu cung, thậm chí nàng còn giao phượng ấn mà nắm giữ, chịu buông tay lâu nay.
Tì nữ Bích Ti bên cạnh Hoắc quý phi đích mang phượng ấn đưa đên Trường Thu Cung của hoàng hậu, khi trở về thì thấy Hoắc Tử Nhiêu đang nhàn nhã chiếc sạp nhỏ để uống . Tóc như mây, môi như son, nàng ung dung bưng cái chén bằng sứ trắng lên hớp một ngụm, hình ảnh như một bức tranh thiếu nữ vẽ từ một bàn tay tỉ mỉ.
Cảnh là thế nhưng Bích Ti tâm trí mà thưởng thức, chỉ lo lắng hỏi. “Nương nương, nghĩ kỹ chứ? Lần buông tay thì khó cứu vãn lắm đấy.”
“Bổn cung ngươi đang gì. Tuy là bệ hạ quản lý chuyện hậu cung nữa nhưng vẫn cho quyền trợ giúp, lẽ nên cố gắng níu giữ chút quyền hành ?” Nàng xì. “ tại bổn cung trợ giúp cho ả ? Không thấy tức ?”
Bích Ti gì.
Hoắc Tử Nhiêu tiếp tục . “Gần đây ngươi cũng thấy đấy, Hạ Lan Tích chẳng việc gì nên hồn cả, hễ gặp chuyện khó khăn là ném cho , mà còn bộ lợi hại nọ, khiến thấy mà phát tởm. Được, nếu ả chứng tỏ năng lực của thì bổn cung sẽ cho ả một cơ hội.” Hoắc Tử Nhiêu gác chén lên bàn, thoải mái duỗi tay duỗi chân . “Hãy để cho hoàng hậu nương nương đích xử lý mớ hỗn độn . Ta xem nếu sự giúp đỡ của thì ả sẽ biến hậu cung thì cái gì?”
Đôi mắt khẽ đảo qua, liếc thấy vẻ mặt đồng ý lắm của thị nữ bên cạnh thì nàng khẽ. “Ngươi cứ yên tâm, một khi bệ hạ phát hiện hoàng hậu nương nương mà sủng ái chẳng qua chỉ là một kẻ bất tài vô dụng thì chắc chắn sẽ thấy ưu điểm của . Đến lúc đó, tự cách đoạt quyền hành.”
***
Cũng cùng lúc đó, kẻ bất tái vô dụng mà Hoắc Tử Nhiêu đang cầm phượng ấn bằng vàng lấp lánh ngắm nghía từ xuống , từ trong ngoài, miệng thì chậc chậc tán thưởng. “Đây chính là phượng ấn của hoàng hậu Ngụy Quốc ? Được đến nó thật là dễ dàng gì.”
Dịch Dương chống cằm hỏi. “Em đó?”
“Đương nhiên .” Thương Lâm tràn đầy tự tin. “Mấy ngày nay em cố ý tỏ vô dụng để Hoắc Tử Nhiêu cảm thấy em là một kẻ bất tài việc lớn. Bây giờ khó khăn lắm mới thực hiện gian kế, còn mau khen em thông minh mà còn ở đó nghi ngờ năng lực của em, đúng là mất hứng mà!”
Nói xong câu , thấy vẻ mặt tin tưởng của , cô tức giận . “Anh cứ yên tâm . Vì thể một bà vợ cả , em lén học suốt nửa năm trời, tuyệt đối thua cái cô tiểu tam Hoắc Tử Nhiêu !”
Dịch Dương khẽ nheo mắt , mỉm . “Được , sẽ chờ xem biểu hiện của em, vợ cả ạ.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Ba chữ cuối cùng nặng, khiến Thương Lâm lườm một cái.
***
Những ngày tháng đó, Hoắc Tử Nhiêu chờ đợi để chế giễu Thương Lâm nhưng vẫn như ý nguyện. Ngày hôm , khi nhận phượng ấn, Hạ Lan Tích bất tài vô dụng dùng danh nghĩa thăm bệnh để đến tìm Hoắc Tử Nhiêu, suốt buổi chuyện vẫn cứ giữ vẻ mặt phức tạp, ngập ngừng hỏi nàng khi nào thì mới tinh thần và sức khỏe để quản lý chuyện hậu cung.
Hoắc Tử Nhiêu sớm nghĩ câu trả lời cho vấn đề . “Thần cũng nữa, xem khi nào thì mới khỏi bệnh.” Nàng ngập ngừng. “Có điều thái y bệnh của thần đáng ngại, e là thể khỏi trong vòng một tháng.”
Hạ Lan Tích giấu vẻ thất vọng, cuối cùng gì mà về.
Nàng theo bóng lưng của Hạ Lan Tích và lạnh, những ngón tay ngọc ngà cứ chơi đùa những xâu chuỗi tấm mành, thần sắc khoan khoái.
Lúc đắc ý bao nhiêu thì khi chân tướng vạch trần, nàng tức giận bấy nhiêu. Khi nàng phát hiện lục cung vẫn bình yên, hậu cung vẫn êm ả, việc đều dần nề nếp sự quản lý của hoàng hậu thì cảm thấy bất thường ngay.
Cô ả vô dụng đến từ Yến Quốc hề bối rối một đống công việc lộn xôn như nàng mong , ngược còn xử lý chúng một cách gọn gàng êm . Trong đó những việc hết sức rắc rối phức tạp, thể lĩnh ngộ trong thời gian ngắn như thế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoang-de-la-dong-huong-cua-ta/chuong-98.html.]
Trừ phi… ả chuẩn từ lâu!
Lúc Hoắc Tử Nhiêu mới hiểu chơi một vố, còn tự nguyên giao phượng ấn mà ngày đêm mong đợi.
Trong cung điện lộng lẫy, một mỹ nữ tuyệt sắc gạt hết tất cả chén sứ bàn xuống đất, ngừng mắng chửi: “Tiện nhân!”
Bích Ti quỳ bên cạnh, cả run rẩy, dám lên tiếng an ủi. Nàng hiểu rõ cá tính của nương nương nhà , ngang ngạnh, tự cao tự đại, bảo thủ cố chấp, ngoại trừ lời của Đại Tư Mã thì lời của ai nữa hết.
Giống như chuyện , nếu nàng chịu lời của Bích Ti thì Hạ Lan hoàng hậu hại thảm như …
Dường như Hoắc Tử Nhiêu cũng nghĩ tới chuyện nên trong cơn giận dữ và hổ đan xen , nàng tát cho Bích Ti một cái. chút lí trí còn sót với nàng rằng trong chuyện , cung nữ hề sai, nếu nàng cứ đánh mắng tâm phúc của một cách bậy bạ thì chịu thiệt sẽ chính là .
nàng mặt Bích Ti nên đành bước nhanh khỏi phòng, ngoài hành lang mái ngói phía xa xa và trời xanh thẳm, thở dài một , như trút hết nỗi phẫn uất trong lòng ngoài.
Vào cung bao nhiêu năm nay, đây là thời gian mà nàng chịu nhiều uất ức nhất. Không hoàng đế trúng bùa mê thuốc lú gì mà si mê con hồ ly tinh đến từ Yến Quốc , lâu thế mà vẫn ngán. Còn nàng thì lượt Tạ Trăn Ninh và Hạ Lan Tích tính kế, rơi tình cảnh thê thảm như bây giờ…
Tạ Trăn Ninh…
Bây giờ nhớ tới cái tên , Hoắc Tử Nhiêu vẫn thấy hận đến nỗi nghiến răng. Đó là kẻ địch mạnh nhất của nàng , từ khi còn là thiếu nữ ngừng đối đầu với nàng , cả hai đều mắt .
Có một dạo, nguyện vọng lớn nhất của nàng chính là Tạ Trăn Ninh giày vò cho tới chết!
Phải, Tạ Trăn Ninh nhốt Vĩnh Hạng, khó mà trở . Cha cũng với nàng là bậy, chừa tính mạng cho Tạ Trăn Ninh, nhưng nàng vẫn nuốt trôi cơn giận.
Chút trừng phạt như , nàng vẫn thấy đủ.
Tạ Trăn Ninh đáng chết! Những khiến nàng thấy khó chịu đều đáng chết!
Phía vang lên tiếng bước chân khẽ khàng, nàng tưởng là Bích Ti nên thèm đầu mà chỉ lạnh lùng . “Bổn cung ở một , cần ngươi hầu hạ.”
Người ở bên cạnh, nhúc nhích.
Nàng cau mày, cảm thấy khác thường.
Hoắc Tử Nhiêu đầu thì thấy một cô gái cao to, gương mặt vàng vọt, mặc quần áo cung nữ nhưng nàng từng thấy.
“Ngươi là…” Hoắc Tử Nhiêu trợn tròn mắt.
Cô gái chỉ mỉm , hề chút sợ hãi như khi cung nữ thấy quý phi, giọng hết sức ôn hòa. “Nô tì là ai quan trọng, nô tì ở đây là vì giúp nương nương một việc.”
Hoắc Tử Nhiêu cảm thấy chuyện hoàng đường, cô gái tướng mạo xí cư nhiên xông cung điện của nàng , là giúp nàng ?
Trong đầu nghĩ như thế, nhưng một sức mạnh dẫn dắt nàng , khiến nàng hỏi nghi hoặc trong lòng. “Ngươi thể giúp bổn cung chuyện gì?”
Cô gái ngẫng đầu lên, mắt Hoắc Tử Nhiêu với vẻ kiên định. Lần , giọng của nàng che giấu sát khí, lạnh lùng thấu xương, khiến khiếp đảm.
“Giúp nương nương diệt trừ mà nương nương thấy.