Thương Lâm nhiệm vụ mới, nhiều việc . Còn Dịch Dương thì bận đàm phán với Tô Kị, bận diễn kịch với Hoắc Hoằng nên hàng ngày, cuộc sống của họ thú vị. Dường như cả hai đều trở thành công tác cuồng, tối nào cũng tài liệu, tấu chương, cực kỳ bận rộn.
“Bên phía Hoắc Tử Nhiêu động tĩnh gì ?” Một buổi tối, khi xem tấu chương một nửa và dừng nghỉ ngơi, Dịch Dương duỗi , lơ đãng hỏi.
“Không động tĩnh gì đặc biệt.” Thương Lâm ngẩng đầu lên, tiếp tục dùng cây bút lông hí hoáy. “Nghe mấy ngày cô đánh mắng cung nữ, tâm trạng bực bội.”
Hôm nay cô mặc một chiếc váy màu hồng phấn thêu hoa, cổ và n.g.ự.c đều lộ ngoài, da thịt trắng nõn như tuyết, hết sức mê . Lúc , chỉ cúi đầu là những đường cong mắt liền rơi mắt Dịch Dương, khiến nén , đưa tay chạm nó.
Mặt Dịch Dương hề biến sắc, ung dung đưa tay vuốt ve cổ cô, tuân theo khát vọng trong lòng.
Thương Lâm đang một bản danh sách, đang say sưa thì cảm thấy đang vuốt ve da thịt vùng cổ của . Cô ngước đầu lên thì thấy ánh mắt Dịch Dương trong sáng, giống như chuyện là , hết sức thản nhiên và chính trực.
Cô gì mới .
Tuy vuốt ve da thịt của cô nhưng động tác của hề suồng sã mà giống như đang vỗ về một con thú cưng , toát lên vẻ sủng ái khó tả.
Cô nhích tới , tránh khỏi tay . “Suýt nữa thì quên mất chuyện . Hoắc Tử Nhiêu hẹn em cùng ngắm hoa sáng nai, em đồng ý .”
“Ngắm hoa?” Dịch Dương nhíu mày. “Sao vẻ khiến lo lắng thế nhỉ?”
Thương Lâm nhún vai bất đắc dĩ. “Em cũng thấy thế nhưng còn cách nào khác, em thể . Bây giờ là lúc em và cô đối đầu với , cả hậu cung đều đang chờ em thể hiện, nếu tỏ vẻ sợ hãi thì sẽ thành công dã tràng mất.”
Cô thế thì Dịch Dương cũng chỉ thể dặn dò vài câu. “Em cẩn thận một chút.” Anh vuốt mái tóc cô. “Đừng ăn bậy bạ.”
Thương Lâm cảm thấy câu quen thế nhỉ, nghĩ một chút thì mới nhớ lúc nhỏ cũng luôn dặn dò cô như . “Đến nhà trẻ chơi chung với các bạn, đừng ăn bậy bạ.”
Cái , coi cô là đứa trẻ nuôi chứ?
Từ khi chuyện Nam Cương cửu thanh , việc ăn uống hàng ngày của Thương Lâm đều cẩn thận, bộ đều tuân theo thực đơn mà đích Dịch Dương kê . Còn cô, để xảy bất trắc, cũng hết sức chú ý, bao giờ ăn thứ gì bên ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoang-de-la-dong-huong-cua-ta/chuong-99.html.]
Nghĩ đến đây, Thương Lâm cảm thấy tức . Tuy đây Dịch Dương luôn biểu hiện như độc gì đáng ngại nhưng khi ứng đối với nó thì tốn nhiều công sức, luôn sợ xảy sơ sót. Cho dù bọn họ đều chất xúc tac sẽ là những thức ăn bình thường nhưng vẫn dám mạo hiểm.
Lẽ nào đây chính là ‘quan tâm thì sẽ loạn’ trong truyền thuyết?
***
ngày hôm , cuối cùng bọn họ vẫn thể ngắm hoa, bởi vì một chuyện bất ngờ xảy gián đoạn thứ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tạ Trăn Ninh – phế thứ nhân, nhốt Vĩnh Hạng xáy chuyện.
Mới sáng sớm, cung nữ đưa cơm đẩy cửa thì kinh hoàng phát hiện Tạ Trăn Ninh – lẽ đang ngủ ngon giường – nay đầu tóc rối bời, gục trong góc phòng, hông còn găm một con dao, m.á.u tươi đỏ thẫm thấm ướt làn váy trắng của nàng .
Cái mâm tay cung nữ rơi xuống đất. Tiếng chén đĩa vỡ nát thu hút sự chú ý của những thái giám bên ngoài. Ngay đó, trong hậu cung đều thấy tin tức .
“Tạ thứ nhân giở trò gì chứ?” Có cung tần với giọng kỳ quái. “Bệ hạ khai ân, lấy mạng nàng , thế mà nàng tự sát? Truyền ngoài còn tưởng bệ hạ bạc đãi nàng mất.”
“ , hề tôn trọng cung quy gì cả.”
Quy tắc trong cung, nếu trong cung tự sát thì sẽ liên lụy đến nhà. Nếu Tạ Trăn Ninh thực sự tự sát thì e là ngay cả Tạ thừa tướng cũng nàng liên lụy.
“ trong phòng của nàng hỗn loạn, đồ đạc quăng lung tung, dường như là trải qua một trận giằng co. Ta cảm thấy nàng tự sát mà là ám sát.”
“Nói thì thế, nhưng ai chạy tới lãnh cung ám sát một tội nhân. Có lợi gì chứ?”
Cung tần phát biểu tới đây thì bỗng chần chừ. Nếu trong cung mà Tạ Trăn Ninh ống thì chỉ cái đối địch nhiều năm .
Cung tần len lén quý phi nương nương, cả run lên, dám bậy nữa, sợ là sẽ gặp họa.
Thương Lâm như thấy lời nghị luận của , bình tĩnh cung nữ đất. “Vừa nãy thái y với bổn cung, từ thương tích của Tạ Trăn Ninh để đoán thì lẽ thương canh năm. Lúc ngươi ở ?”