Hoàng Đế Trọng Sinh Cùng Hoàng Hậu - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-10-24 20:55:03
Lượt xem: 64

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ lúc trời còn sáng rõ, cổng lớn phủ Quốc công yên lặng mở , một đám hạ nhân từ bên trong nối đuôi ngoài cổng lớn. Hai tên nô tài một trái một giữ chặt một cái thang để cho một tên nô tài gầy gò khác linh hoạt trèo lên vắt một dải khăn lụa đỏ lên cổng phía bên . Gió sớm nhẹ thổi, khăn lụa đỏ theo gió bay phất phới, hợp cùng với chiếc lồng đèn cũng màu đỏ bên cạnh, trông thật mắt.

Lão quản gia ở chính giữa kỹ một chút, kêu tên nô tài đem lồng đèn dịch chuyển trái một chút mới hài lòng gật đầu. Kỳ thật cần treo dải lụa đỏ ở bên thì ai ai cũng đều nhà chúng thêm một vị thiên kim tiểu thư. Cười một cái chi lòng, chủ nhân hỉ phúc, nô tài cũng thơm lây.

Tên nô tài gầy gò ở thang chính là cháu của lão quản gia, quan hệ tệ, lúc thấy đang bận rộn xuống khỏi thang lặng lẽ đến bên cạnh lão quản gia: “Đại bá, trong phủ trang trí rực rỡ khí thật vui mừng, bên tiểu viện nhị phu nhân là một đám mặt như đưa tang, nếu để khách khứa lui tới thấy thì ?”

Làm nô tài thì cần quan tâm đến con đường tương lai ? Đặc biệt là những gia đình mấy đời đều nô tài, một việc so với chủ nhân còn , mấy lão gia bộc lớn tuổi đều nhị phu nhân ở biệt viện thực tế còn, mấy nô tỳ trẻ tuổi khác thì chỉ suy đoán chứ dám xác định. Gã sai vặt là cháu của lão quản gia, thông minh nên cũng nhanh chóng nắm bắt sự tình. Hắn cũng chỉ hỏi mờ mịt chứ dám .

Lão quản gia giật , vội vàng trái một chút phát hiện ai chú ý mới thở phào nhẹ nhõm một , đó dùng bàn tay trực tiếp đập trán tiểu tử , một âm thanh thật lớn vang lên: “Ngày cực như tại xuất hiện cái thứ xui xẻo nhà ngươi chứ, mau việc , ăn hàm hồ coi chừng đánh gãy chân nhà ngươi!”

Rốt cuộc vẫn là cháu , gì vẫn nhắc nhở vài câu, lão đem túm bên cạnh thì thầm: “Ngươi nhớ rõ, về cũng nhắc đến nhị phu nhân nữa, chuyện của chi thứ hai, ngươi nhất là cần .”

”Người thật sự còn?”

Gật gật đầu.

Thở dài một tiếp: “Chi thứ hai quả thật điều, ngươi thông minh nhưng cần thông minh quá sẽ thông minh hại, chuyện của chi thứ hai cần ngươi dính , cho thật việc của ngươi ở bên đại trạch là . Còn Tiểu Giang công công , tuổi tác các ngươi chênh lệch lắm, ngươi hãy tạo quan hệ thật cho cho .”

”Đây chính là của Thái Tử điện hạ đó.”

Tên nô tài lập tức cam đoan sẽ giữ mối quan hệ thật với Tiểu Giang công công, lão quản gia lúc mới yên tâm để cho , còn vội vàng trong phủ kiểm tra một lượt. Hôm nay là ngày đầy tháng của Tam tiểu thư, lễ tắm rửa ba ngày xảy chuyện như cho đều cảm thấy mất mặt, hôm nay nhất định để xảy bất kỳ sai sót gì.

Trần thị tắm rửa mất một canh giờ, nước ấm cũng đổi mấy thùng, đến khi đỏ lên mới từ nội thất . Lý ma ma đến bên cạnh cầm khăn lông lau tóc cho Trần thị, miệng ngừng ngọt: “Trong kinh thành bao nhiêu phu nhân khác hâm mộ phu nhân đó, mỗi phu nhân sinh xong thể luôn hồi phục nhanh, qua thời gian ở cữ thể lấy vóc dáng ban đầu.”

Lời cũng là thật, Trần thị sinh nở vài , mỗi mang thai đều thích gì ăn nấy nay hề ăn kiêng, sinh xong ở cữ cũng tẩm bổ nhiều, nhanh thể gầy xuống, căn bản là cũng cần cố sức quá. Lúc mặc áo trung y, cànglàm nổi bật vòng eo nhỏ nhắn, một chút thịt thừa.

”Cũng là do cơ địa của thôi, gì đáng chứ.”

Trần thị đối với việc cũng để ý, trong đầu đều là nghĩ đến Đoàn Nhi: “Tam tiểu thư hôm qua tỉnh dậy ăn mấy nữa? Thân thể khoẻ ?” Mỗi ngày khi thức dậy điều đầu tiên hỏi đến đều là Tam tiểu thư.

Vẫn giống như khi, Lý ma ma trả lời: “Tam tiểu thư hôm qua tỉnh uống sữa ba , cũng khoẻ, phu nhân yên tâm.” Có ai dám chăm sóc tiểu thư tận tâm , hiện tại Tam tiểu thư chính là bảo bối quý giá nhất của phủ Quốc công. Hơn nữa Tiểu Giang công công thật sự là việc lớn nhỏ một chút cũng thiếu, so với nhũ mẫu xem còn tận tâm hơn.

Trần thị gật đầu, dừng một chút mở miệng: “Nhị tiểu thư ? Có còn ồn ào đòi nữa ?”

Trương thị , Nhị lão gia ở nhà, nếu ngay cả phu nhân cũng quan tâm thì sẽ còn ai quan tâm nữa. Tuy rằng hận Trương thị nhưng cũng còn, tiểu hài tử luôn là vô tội, Trần thị sẽ giận chó đánh mèo lên Hứa Tâm Dao. Chỉ là tâm lý luôn cảm thấy chán ghét, nên với Hứa Tâm Dao.

Lúc Trương thị đưa , Trần thị liền đem Hứa Tâm Dao về tiểu viện của để nuôi dưỡng nhưng cũng đến bởi trong lòng luôn cảm thấy thoải mái. Tiểu hài tử bỗng dưng tách khỏi ngừng lóc ầm ĩ, Trần thị vốn đổi luôn một nhũ mẫu khác đành gác .

Cho dù hận Trương thị cũng để một tiểu hài tử xảy chuyện may.

Lý ma ma đáp: “Mặc dù gặp ruột nhưng đứa trẻ ba tuổi chính là thể yên một chỗ, vài ngày vẫn thấy Trương thị về liền quấy nữa, chỉ ngây ngốc trong phòng, tuy rằng chút rầu rĩ vui nhưng vẫn ăn uống bình thường, ngủ cũng , thể cũng tệ lắm.”

Trần thị dặn dò chiếu cố Hứa Tâm Dao thật , Lý ma ma cách hai ngày đến qua một chút.

Trần thị gật đầu, cau mày tự hỏi rốt cuộc nên sắp đặt cho Hứa Tâm Dao thế nào đây. Nghĩ tới nghĩ lui vẫn thể bỏ qua khúc mắc trong lòng , cuối cùng phân phó: “Đem Nhị tiểu thư đến chỗ đại tiểu thư cùng chăm sóc, tất cả đãi ngộ hàng tháng đều theo quy củ mà , bớt. Về phần thỉnh an mỗi ngày tạm thời miễn , dù vẫn chỉ là một đứa trẻ ham ăn ham ngủ. Mấy chuyện thỉnh an đó chờ lớn một chút .”

Có lẽ đến khi đó. lẽ bỏ qua chướng ngại trong lòng mà đối mặt con bé.

Lý ma ma thấy sắc mặt Trần thị trầm xuống, tuy rằng sẽ giận chó đánh mèo lên Nhị tiểu thư nhưng mà trong lòng vẫn luôn vui. Nghiêng đầu a Cẩm Tú bên cạnh liếc mắt một cái, Cẩm Tú hiểu ý gật đầu, xoay trong mang một cái hộp nhỏ. Đây là thứ lão gia mang tới lúc phu nhân còn đang tắm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoang-de-trong-sinh-cung-hoang-hau/chuong-8.html.]

”Phu nhân, đây là ngọc bội của Tam tiểu thư mà lão gia mang qua.”

Hai mắt Trần thị sáng lên, lập tức cầm lấy chiếc hộp trong tay Cẩm Tú mở xem. Cẩm Tú và Lý ma ma đưa mắt , quả nhiên chỉ cần là chuyện của Tam tiểu thư, phu nhân liền hưng trí, quên hết chuyện phiền não.

Vật mà Đại lão gia đưa cho Tam tiểu thư chính là một khối hồng ngọc phỉ thuý, phía điêu khắc hình hai con cá nhỏ giao đuôi, Tiểu Ngư khắc sống động, mắt điểm bằng tơ vàng. Mặt khắc tên của Đoàn Nhi, ba chữ “Hứa Phượng Chỉ”, nét chữ nhỏ nhắn, thanh tú uyển chuyển hàm súc, phù hợp với tính cách của một tiểu thư.

Những đứa trẻ của Hứa gia thời điểm đầy tháng đều riêng một miếng ngọc bội, khắc tên ở mặt .

Mấy ngày nay Đại lão gia tay chân rảnh rỗi, tránh Nhị lão gia đến gây phiền phức liền xin Hoàng Thượng cho nghỉ, chạy đến nơi chế tác phỉ thuý ở phía Nam, ở bên đó mười ngày mới trở về. Không chỉ mang về cho Đoàn Nhi một miếng ngọc bội mà còn đánh thêm hai bộ trang sức ngọc lục bảo và ba cái vòng ngọc cho ba nhi tử của . Tam tiểu thư còn nhỏ nên thể đeo vòng, chỉ thể dùng dây tơ vàng kim tuyến đeo bên .

Trần thị đặt ngọc bội trong lòng bàn tay, miếng ngọc trong suốt ánh đỏ, còn thể rõ những đường nét bàn tay. Sau đó đưa ánh sáng mà tỉ mỉ, bên trong lóng lánh trong suốt, hai con cá nhỏ sống động như đang bơi, khỏi gật đầu, quả là một khối ngọc . Hài lòng nhất chính là màu sắc, màu hồng, thích hợp với Đoàn Nhi.

Cẩn thật đặt trở trong hộp đưa cho Cẩm Tú: “Đợi lát nữa lễ tế tổ tiên xong đeo lên cho tiểu thư.”

Nhắc tới Đoàn Nhi, hôm nay còn gặp con bé, quả thật nhớ. Trần thị liền dậy mặc quần áo dẫn đến tiểu viện của Đoàn Nhi.

Bước tiểu viện của Đoàn Nhi, nơi so với bày trí của lúc khác , cũng hẳn là giống , chỉ là đồ vật đều đổi. Tuỳ tiện một cái bình hoa cũng là đồ quý từ trong cung ngự ban, đều do Tiểu Giang công công mang từ chỗ Thái Tử đến đây. Nữ nhi của quan tâm như , chính là Thái Tử điện hạ quan tâm, Trần thị thể phản đối, còn kém nước giơ hai tay tán thành, dù thế nhân cũng sớm coi Đoàn Nhi là của Thái Tử điện hạ.

Giang Vạn Lí từ xa trông thấy nhanh chóng tiếp đón: “Phu nhân tới thật vặn, Tam tiểu thư cũng tỉnh giấc.”

Nghe Đoàn Nhi tỉnh ngủ, Trần thị cũng còn tâm trạng đánh giá nữa, vội vàng tới buồng trong. Trẻ nhỏ ham ngủ, Trần thị ruột cũng hiếm khi thấy Đoàn Nhi lúc thức.

Một chiếc nôi tinh xảo đặt bên giường, Trần thị bước đến , quả nhiên Đoàn Nhi đang thức đôi mắt to đen láy đang ngẩn ngơ xung quanh. Nhìn thấy đến, ánh mắt liền chuyển đến Trần thị, đầu cũng nghiêng nghiêng theo, chằm chằm Trần thị. Trước đây hạ sinh đều là ba nhi tử, đứa nào cũng tinh nghịch, ngang tàng, dễ dàng sinh một nữ nhi, trầm nhã nhắn, đây là áo bông nhỏ, là tri kỉ của ? Trần thị thấy Đoàn Nhi cảm thấy thật cao hứng liền thơm một cái thật mạnh lên má cô bé.

Nhẹ nhàng lôi kéo cánh tay nhỏ nhắn mập mạp như củ sen: “Cái áo bông nhỏ của nương , hôm nay nhớ mẫu ?”

Đoàn Nhi mới một tháng, nhận thức còn rõ ràng, Trần thị cũng chỉ hỏi âu yếm một câu thôi. Ai ngờ tiểu cô nương giống như hiểu , chằm chằm Trần thị, bàn tay nhỏ cũng dùng sức kéo ngón tay út của Trần thị , đó môi rụt rè mím , khoé miệng cong lên một cái. Trần thị lúc thật thoả mãn, chỉ lo chơi đùa cùng Đoàn Nhi còn nghĩ đến chuyện gì khác.

Giang Vạn Lí vẫn ở bên cạnh mỉm , chờ Trần thị cùng Đoàn Nhi chơi đùa đủ , tiểu cô nương cũng ngủ mới khe khẽ đem chiếc hộp trong tay đưa cho Trần thị. Đoàn Nhi ngủ, Trần thị vẫn còn đang đưa nôi đột nhiên thấy mặt xuất hiện một chiếc hộp bằng gỗ tử đàn, nghi hoặc thoáng qua Giang Vạn Lí đưa tay nhận lấy.

Mở , cũng là một miếng ngọc bội nhưng là một khối Mặc Ngọc(ngọc màu đen).

Toàn đen bóng nhưng vẫn mất vẻ thanh khiết, ẩn bên trong còn thể thấy ánh hào quang lưu động. Chủ yếu, đây là một miếng ngọc bội hình Phượng Hoàng đang giương cánh điêu khắc sống động, giống như chỉ cần chú ý một chút liền cất cánh bay vút lên chín tầng trời. Chuyển hướng mặt , cũng là khắc tên Đoàn Nhi. Không giống với nét chữ nhỏ nhắn mềm mại của Đại lão gia, nơi là ba chữ cứng cáp rồng bay phượng múa.

Chỉ là, chút gì đó thích hợp...

Híp mắt kỹ, thì là nét chữ điêu khắc .

Nhìn tổng thể ba chữ, hình thái ý cảnh đều đầy đủ, chỉ là thủ pháp điêu khắc , liếc mắt một cái thể non tay, thậm chí thể rõ vài chỗ đứt đoạn. Một chạm sư giỏi khi khắc chữ sẽ là một nét liền mạch từ đầu đến đuôi, tuyệt đối sẽ nửa đường đứt đoạn mấy .

Giang Vạn Lí ở bên cạnh liền giải thích cho nghi hoặc của Trần thị:“Lúc khi Thái Tử mới chào đời, Hoàng Thượng liền ban cho một khối Mặc Ngọc. Hoàng Hậu nương nương dùng một nửa điêu khắc cho Thái Tử gia một khối Cửu Trảo Thần Long, đây là nửa còn .”

Trần thị giật dừng động tác, chỉ cảm thấy khối ngọc bội trong tay nóng kinh .

Đoàn Nhi, chẳng xác định sẽ là Thái Tử phi ? Vốn cho rằng đợi đến tuổi cập kê mới tính đến chuyện .

Giang Vạn Lí chỉ chỉ những chữ ở mặt tiếp: “Nét chữ khắc kính xin phu nhân thứ , Thái Tử chung quy tuổi còn nhỏ, tuy rằng dụng tâm học hỏi lâu, nhưng lực đạo vẫn đủ. Để khắc cái tên , Đông cung phá huỷ bao nhiêu ngọc, đây thực sự là cái nhất .”

Lúc Thái Tử đột nhiên học điêu khắc, thế nhưng tuổi còn quá nhỏ sức lực cũng đủ, bàn tay luôn chảy máu, luyện một năm mới miễn cưỡng thể .

Trần thị kinh ngạc ngọc bội trong tay, qua một hồi lâu mới lập cập mở miệng: “ thể chê, ai chê chứ.....”

Loading...