Hoàng Hậu Trọng Sinh , Từ Cung Nữ Trở Thành Mẫu Nghi Thiên Hạ - Chương 161:

Cập nhật lúc: 2025-08-05 18:07:59
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoàng hậu hỷ

Sở Trạch vẻ mặt của nàng, trong lòng ít nhiều chút khó hiểu.

Chẳng lẽ chuyện do nàng ?

Hay là, nàng cảm thấy Vĩnh Bình Hầu tàn phế là một chuyện đại hỷ ?

Dẫu đối với tỷ tỷ của nàng mà , thì đúng là một chuyện .

Y cũng cố ý phái điều tra Vĩnh Bình Hầu, y nghiện rượu thành tính, đối xử với phu nhân .

Sở Trạch bao che cho Vĩnh Bình Hầu, hạng tửu nang phạn đại như , đối với nữ nhân mang cốt nhục của mà còn thể đối xử như thế, huống chi là vì nước vì dân.

Chẳng qua, Sở Trạch quan tâm chính là tâm tính của Hoàng hậu.

Hoa Thư Hoàng thượng mặt, mở miệng : Hoàng thượng ?

Sở Trạch cũng nàng, Nàng nghĩ trẫm nên ?

Hoa Thư đưa tay lên, chống cằm,

Gió nhẹ lướt qua sách, tiếng sột soạt, trang sách khép .

Chuyện như thế , thần chỉ với Hoàng thượng .

Hoa Thư từ từ dịch chuyển đến bên cạnh Sở Trạch.

Có thể thấy rõ ràng Sở Trạch mày nhíu chặt, thần sắc càng thêm khó hiểu.

Sao nàng hề sợ hãi chút nào,

Chắc chắn y sẽ trách tội tức giận ?

Hoàng hậu, trẫm cho nàng rằng, ý nghĩa của bốn chữ mẫu nghi thiên hạ, nàng thể quá........

Hoa Thư gật đầu, tự nhiên tiếp lời, Hoàng thượng, thì Người ạ!

Sở Trạch vô thức gật đầu, nhưng vẫn cảm thấy trạng thái của nàng đúng.

Theo những gì y hiểu về Hoàng hậu, những chuyện nàng , nàng sẽ dối chối bỏ,

cũng sẽ thừa nhận một cách sảng khoái như .

Đặc biệt là thể thấy khóe môi nàng ẩn ẩn nhếch lên, rõ ràng là gì đó đúng.

Biết gì? Sở Trạch thuận miệng hỏi.

Y cũng xem, nàng sẽ ngụy biện .

Hoa Thư lưng về phía ánh sáng, nhưng chút nào ảnh hưởng đến làn da trắng nõn mịn màng của nàng,

Ánh nến lờ mờ, tựa hồ vầng hào quang bao phủ lấy nàng, .

Biết thần hỷ ạ. Hoa Thư khẽ mở đôi môi đỏ mọng, từ từ thốt vài chữ.

Có hỷ,

Hỷ từ mà đến.

Sở Trạch một thoáng m.ô.n.g lung, ánh mắt thuận thế xuống, từ từ dịch chuyển đến vùng eo và bụng của nàng.

Đôi mắt sâu thẳm dường như trong khoảnh khắc đó, tụ thành một cơn lốc xoáy, cuốn đến.

Y há miệng, nhất thời thốt nên lời.

Sở Trạch dậy, hai tay lơ lửng trong trung, giữ bình tĩnh, nhưng vẫn vô thức ôm lấy vai Hoa Thư.

Hoa Thư dường như Sở Trạch gì, chỉ là nghiêm túc gật đầu, Đã hơn một tháng , thần gần đây tâm đều mỏi mệt, ăn cũng , ngủ cũng ngon.

Sở Trạch chỉ cảm thấy niềm vui khôn xiết xông thẳng đầu óc y.

Tuy rằng, y lớn tiếng la hoảng, nhưng trong lòng đủ sức rung trời chuyển đất.

Y từng cảm nhận sự hưng phấn như thế ,

Giống như thứ mong đợi từ lâu, đột nhiên trở thành hiện thực một cách bất ngờ.

Đây cũng là đầu tiên Sở Trạch phát hiện , tình cảm y dành cho Hoàng hậu là nồng nhiệt, là vượt xa sự tưởng tượng của chính y.

Ê, Hoàng thượng. Thân thể Hoa Thư đột nhiên y ôm bổng lên, cảm giác mất trọng lượng khiến nàng chút căng thẳng, vội vàng nắm lấy cổ áo y.

Sở Trạch ôm nàng lòng, bế ngang lên giường, hệt như đang dỗ trẻ con .

Trẫm dỗ nàng ngủ.

Hoa Thư mỉm , thấy giữa hàng lông mày và đôi mắt y phai sự lạnh nhạt thường ngày.

Nàng rũ mi suy nghĩ, giả vờ mà hỏi: Hoàng thượng chuyện , chẳng lẽ đến đây là để với thần chuyện khác?

Sở Trạch vốn khó mà kìm khóe môi, nàng nhắc đến, lập tức véo nhẹ má nàng mà kéo kéo, Nàng rõ ràng , trẫm điều gì mà.

Hoa Thư kéo vạt áo y, tự nhiên là thể thừa nhận, Hoàng thượng đừng , thần chẳng gì cả.

Sở Trạch trong lòng, vẻ ranh mãnh trong mắt nàng rõ ràng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoang-hau-trong-sinh-tu-cung-nu-tro-thanh-mau-nghi-thien-ha/chuong-161.html.]

Y cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên môi nàng, từ từ ghé sát tai nàng, thở ấm áp khiến ngứa ngáy.

Giọng Sở Trạch trầm thấp, chỉ đủ cho một Hoa Thư rõ.

Trẫm thật sự thua trong tay nàng .

Y rõ ràng Hoàng hậu là kẻ thù tất báo, nhưng y vẫn dung túng cho nàng.

Biết những việc nàng , Sở Trạch vẫn sẽ vô thức che giấu cho nàng.

Nàng mắt y,

Giống như một ma lực, kéo y , khiến y mê mẩn.

Hoàng thượng, là thần sùng bái Người, bởi vì minh quân như Người che chở, chỉ bách tính thiên hạ yên lòng, mà thần cũng an tâm.

Hoa Thư hai tay ôm lấy mặt y, cũng ghé sát tai y mà .

Sở Trạch bật , bất đắc dĩ ôm lấy nàng, gì, chỉ là khóe môi càng nhếch cao hơn.

Lời khen ngợi đúng lúc, suy cho cùng vẫn hữu dụng.

Ngay cả Hoàng thượng cũng ngoại lệ.

Hoa Thư càng rõ Hoàng thượng lo lắng điều gì, hành vi của nàng ở một khía cạnh nào đó quả thật khiêu khích đến uy nghiêm của Hoàng gia, Hoàng thượng nhất định sẽ cảm thấy nàng thể kiểm soát, dễ gây chuyện loạn.

Hoa Thư khi việc , nghĩ kỹ để đùn đẩy trách nhiệm.

Người ngoài dễ lừa gạt, hơn nữa là để rõ mối quan hệ với tỷ tỷ và nhà.

Vậy thì khó nhất chính là Hoàng thượng đây, Hoàng thượng thật sự tra, khó thoát khỏi tai mắt của y,

Đương nhiên, y cũng sẽ đoán là do .

Nàng sẽ đặt tất cả quân cờ tình cảm của Hoàng thượng dành cho ,

Nàng tin thứ tình cảm đó thể lâu bền.

Ngay khoảnh khắc mang thai, nàng chỗ dựa vững chắc của xuất hiện.

Cũng tay nặng hơn so với kế hoạch ban đầu.

Hoa Diệu nhi tử của , khiến Vĩnh Bình Hầu thể nhũng nhiễu, thì địa vị của nàng sẽ vững như bàn thạch.

Hiện tại mà , sự việc phát triển, thuận lợi hơn nàng tưởng tượng.

Đêm đó,

Sở Trạch cạnh nàng ngủ, nghĩ đến chuyện mấy ngày ,

Xem , nàng là do thể khỏe hoặc mang thai , nên mới cho y chạm .

Chứ là ghét bỏ y.

Sở Trạch cứ như dung nhan nàng khi ngủ, tay thỉnh thoảng đặt lên eo và bụng nàng, như cảm nhận điều gì đó.

Chờ đến khi Hoa Thư cảm thấy thoải mái, hoặc sốt ruột, y mới khẽ nhấc tay lên.

Chờ đến ngày hôm , khi Hoa Thư tỉnh dậy, liền thấy mắt Hoàng thượng chút quầng thâm.

Rõ ràng là ngủ ngon.

Sở Trạch đó chờ nàng cùng dùng thiện.

Hôm nay y nghỉ ngơi, chỉ vì vui mừng cả đêm ngủ, mà còn nghĩ đến đám lão già triều đình phong thanh sẽ lập tức xôn xao ngừng.

Vẫn là nên chờ chuyện quyết định rõ ràng .

Hoa Thư rửa mặt xong, Tôn viện phán liền đến thỉnh an mạch.

Ông chạy suốt đường đến đây, Lý tổng quản xem như lương tâm, tiết lộ với ông là chuyện khẩn cấp mười vạn phần.

Thế nên, ông một chút cũng dám chậm trễ, kéo theo già gân cốt mà chạy!

Đợi Hoàng hậu nương nương yên vị, ông mới cẩn thận bước tới đặt gối nhỏ, bắt mạch.

Vừa đặt tay lên, Tôn viện phán liền đại kinh thất sắc, một bên khóe mắt kìm mà co giật.

Không đợi bất cứ ai mở miệng, ông thu tay , phịch một tiếng quỳ thẳng xuống đất.

Cung hỷ Hoàng thượng, hạ hỷ Hoàng thượng, nương nương hỷ , theo mạch tượng mà xem, hẳn là hơn một tháng!

Phía Ôn ma ma, Vân Duyệt, Vân Tú đều nở nụ , đồng thời quỳ xuống đất.

Đây thật là chuyện đại hỷ trời ban!

Lý Thắng cũng ngờ, là chuyện , vội vàng chúc mừng.

Sở Trạch , sự mệt mỏi cũng vơi nhiều, vung tay , Thưởng, đều thưởng!

Hoa Thư thấy y hệt như cho đều , bất đắc dĩ bật , Hoàng thượng, thai của thần còn vững, tạm thời đừng rêu rao vội ạ.

Sở Trạch: Vững lắm, nếu vững, trẫm sẽ lấy đầu đám vô dụng .

Nửa câu y đùa cợt, liếc vài những xung quanh.

Gà Mái Leo Núi

Tôn viện phán và những khác sợ đến giật , vội vàng bày tỏ lòng thành, nhất định sẽ dốc hết sức chăm sóc nương nương, dám để xảy sai sót nào.

Loading...