Hoàng Hậu Trọng Sinh , Từ Cung Nữ Trở Thành Mẫu Nghi Thiên Hạ - Chương 186: Trẫm muốn làm chủ cho con của mình
Cập nhật lúc: 2025-08-06 12:45:02
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sở Diệp Tụng do Tri Bạch đích đưa về.
Suốt dọc đường đều ngoan ngoãn, nhưng đến cung điện của An Vương, bắt đầu đổi.
Vai run rẩy, dáng bình thường bỗng hóa thành cà nhắc.
Hắn gào to, Phụ vương, mẫu phi!
Các tỳ nữ, ma ma ở cửa thấy động tĩnh vây quanh tới.
Khi thấy thế tử trong bộ dạng thảm hại, ai nấy đều sợ hãi thôi.
Đây chính là tiểu tổ tông mà!
Thái phi, Vương phi đều coi như bảo bối mà bảo vệ, ngậm trong miệng sợ tan,
Trước đây ai té ngã va chạm, đều khó thoát khỏi phạt nặng.
Sài ma ma dẫn đầu bước tới, vội xem tình hình của thế tử gia, ánh mắt phía , những thường ngày theo đều biến mất, chỉ còn một tên công công lạ mặt.
Trông cứ như một tiểu cô nương, cái là từ Thục Châu của họ.
Tri Bạch nhanh chậm : Hoàng hậu nương nương sai bọn hộ tống thế tử về. Thế tử và Đại hoàng tử xảy xích mích, cả hai hòa giải với .
Hắn xong.
Sở Diệp Tụng há miệng gào thảm thiết, nhưng tố cáo.
Có lẽ là vì ngại Tri Bạch .
Sài ma ma đưa tay khó khăn ôm thế tử lên, Tri Bạch vài cái vội vàng nội điện.
Người vẻ là của Hoàng hậu nương nương.
Bọn họ là nô tỳ, tự nhiên dám nhiều.
Khi nội điện, Sở Diệp Tụng càng to hơn, trực tiếp đánh thức An Vương phi đang ngủ trưa bên trong.
Nàng khoác áo vội vã ngoài, Chuyện gì ? Xảy chuyện gì , bảo bối ngoan của .
An Vương phi còn thấy bắt đầu sốt ruột.
Đến khi thấy Sở Diệp Tụng chạy đến với bộ dạng thảm hại, nàng gần như mất lý trí.
Kẻ nào , nhất định lột da !
Sở Diệp Tụng như tìm thấy chỗ dựa, chui lòng nàng, nghẹn ngào : Mẫu phi, Đại hoàng tử đánh con, Hoàng hậu giúp đánh con.
An Vương phi sững sờ một lát, dù kinh ngạc nhưng vẫn khó che giấu sự tức giận.
Nàng liếc Sài ma ma phía , ánh mắt hiệu, hiển nhiên là bảo bà điều tra rốt cuộc là chuyện gì.
Sau khi Sài ma ma ngoài, An Vương phi ôm lòng an ủi.
Dỗ dành một lúc, liền sai bên đưa tắm rửa.
Tối đến,
Hoa Thư đang dùng bữa, Ôn ma ma từ bên ngoài vội vàng . Khi đến nội thất, bước chân bà theo bản năng nhẹ , vì chuyện bên ngoài mà kinh động đến nương nương nhà .
Khi bà cửa, thấy ánh mắt của nương nương nhà quét tới.
Ôn ma ma bẩm báo: Nương nương, An Vương phi đến chỗ Triệu Thái hậu, là lóc mà .
Chắc là vì thế tử mà .
Hoa Thư gật đầu, những điều cũng trong dự liệu của nàng.
An Vương ?
Ôn ma ma đáp: Sáng nay cung, trở về, nhưng thể thấy của An Vương phi gửi thư .
Hoa Thư: Hãy canh chừng.
An Vương thái phi bệnh nặng, Triệu Thái hậu thế nào cũng nể mặt bà .
chuyện do can dự, cũng giải quyết cho thỏa.
Nói chuyện với An Vương phi, chẳng khác nào đàn gảy tai trâu.
Nàng lười phí lời nhiều.
Muốn chế phục loại như , xem nàng sợ gì, dựa dẫm cái gì.
An Vương với Hoàng thượng tình , là hoàng , còn trực tiếp phò tá Hoàng thượng lên ngôi, điều đó đủ chứng minh hề ngu ngốc.
Giao thiệp, chuyện với thông minh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoang-hau-trong-sinh-tu-cung-nu-tro-thanh-mau-nghi-thien-ha/chuong-186-tram-muon-lam-chu-cho-con-cua-minh.html.]
Từ Ninh Cung.
Thái hậu nương nương, thần phụ vết thương của Tụng nhi, thể đau lòng cho , thiên hạ đều là như , nương nương đúng !
An Vương phi lau nước mắt, tiện thể ôm Sở Diệp Tụng mặt, để lộ vết thương rõ nhất mặt.
Bầm tím, bắt mắt.
Triệu Thái hậu thấy, mi mắt cũng giật một cái, liền : Ôi, thương thế , ngã ở , đừng để thương đầu óc chứ, những hạ nhân bên cạnh chăm sóc chủ tử như thế.
Mau mời thái y đến xem.
Nghe Triệu Thái hậu với vẻ sốt ruột như , An Vương phi càng thêm tự tin, cánh tay âm thầm chọc lưng Sở Diệp Tụng.
Sở Diệp Tụng sớm quen với chuyện . Khi xưa ở Thục Châu, bất kể gây rắc rối lớn đến , chỉ cần một trận là thể giải quyết .
Hắn lóc đến bên cạnh Triệu Thái hậu, đứt quãng mở lời: Hoàng tổ mẫu, Hoàng tổ mẫu.
Triệu Thái hậu cũng thuận theo đáp lời, còn an ủi vài câu, thì Sở Diệp Tụng : Là Đại hoàng tử đánh Tụng nhi, Hoàng hậu nương nương thì........ !
Phía chút nghẹn ngào, Triệu Thái hậu cũng hiểu.
Đại hoàng tử đánh , Hoàng hậu còn ở đó ?
Động tác an ủi của Triệu Thái hậu ngừng một lát.
Trong chốc lát,
Không nên gì.
Đại hoàng tử bình thường vốn ngoan ngoãn hiểu chuyện, huống hồ Hoàng hậu còn ở hiện trường, thể náo loạn đến mức , chắc chắn của một bên.
An Vương phi thấy Triệu Thái hậu gì, che mặt lóc: Mẫu chỉ độc một mầm mống tôn nhi như thế , nếu chuyện , đây!
Thái phi về đây dưỡng bệnh, nếu trực tiếp tức chết, đó là chuyện .
Triệu Thái hậu nghiêm mặt , thần sắc của An Vương phi. Bà từng gặp vô , ý đồ của nàng .
Nếu thực sự lo lắng cho An Vương thái phi, sẽ lớn chuyện .
Không lâu , Tôn viện phán đến.
Hắn hành lễ vấn an, Triệu Thái hậu tiên bảo khám cho tiểu thế tử.
Tôn viện phán vội vàng tới, thấy thế tử liền nhận đánh.
Không khỏi nhớ đến buổi chiều, khi Hoàng hậu nương nương gọi đến khám bệnh cho Đại hoàng tử.
Vết thương Đại hoàng tử, cũng thể thấy là đánh.
Đều ở trong cung, hai tuổi tác xấp xỉ, Tôn viện phán ngưng mắt, khóe môi khỏi mím chặt.
Gà Mái Leo Núi
Được , cần đoán, ai cũng là chuyện gì.
Tôn viện phán dám nhiều, chỉ cẩn thận kiểm tra một lượt, sang phía Thái hậu : Thái hậu nương nương, Vương phi, thế tử đây là vết thương ngoài da, tổn thương nội tạng, cần quá lo lắng.
An Vương phi câu vui, Đã đánh thành thế , còn cần lo lắng, ngươi sợ là hồ đồ chăng.
Vừa , An Vương phi liền dậy, Thái hậu nương nương, Tụng nhi kính trọng nhất, nhất định chủ cho nó ạ.
Làm chủ, chủ cái gì, trẫm cũng xem.
Giọng Sở Trạch vang lên ngoài cửa, xúm xít hành lễ.
An Vương phi khựng , vội vàng cúi .
Sở Trạch sải bước từ bên ngoài , ánh mắt quét khắp cả sảnh, dừng tiểu thế tử.
Sở Diệp Tụng sợ Hoàng thượng, bất giác trốn mẫu phi của .
Chỉ là khi thấy theo Hoàng thượng, mới nở nụ .
Phụ vương.
Người cùng trở về còn An Vương.
Nghe thấy tiếng Sở Diệp Tụng, An Vương còn vẻ hiền từ như , ngược bình tĩnh lạ thường.
Sở Diệp Tụng khẽ thu nụ , bàn tay nhỏ bất giác nắm chặt vạt áo của mẫu phi.
Sở Trạch đến bên Triệu Thái hậu hành một lễ.
Ngay lập tức xuống đó, chút chần chừ, bày tỏ chuyện.
Hôm nay trẫm đến chính là để chủ, chủ cho Đại hoàng tử của trẫm. Trẫm thật xem, kẻ nào to gan như dám đánh hoàng tử!
Sở Trạch lạnh lùng , khiến lòng bất giác run rẩy.