Hoàng Thượng À, Giữ Ý Một Chút! - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-12-14 13:23:45
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kỳ thật nhiều năm , khuôn mặt nhỏ nhắn tuấn tú của Yến Bình đỏ lên, vẻ bi phẫn : “An Dật, đồng tính!”

Khi đó, móng vuốt mập mạp của một mực nắm chặt cổ tay mảnh dẻ của , đem hết khí lực , kéo tiểu tử đến bên cạnh , c.h.ế.t chịu buông tay.

Lúc đó tiên hoàng Đại Trần còn sống đời, cung điện Đại Trần còn là một chỗ trong lúc khói lửa nổi lên bốn phía, chư hầu tự lập.

Hoàng đế Đại Lương triều là hoang dâm vô đạo, bại gi­ang sơn tổ tiên truyền thừa còn một mảnh, mười tám lộ phản vương, sáu mươi bốn lộ bụi mù, ông nội Tiểu Hoàng chính là một lộ. Đại Trần vương triều đủ trăm năm, ông nội Tiểu Hoàng buông tay, truyền cho phụ Tiểu Hoàng, còn đổi hiện trạng khói lửa chư hầu tự cắt đất chủ.

Lúc tiên hoàng còn là thái tử, cha và cha của Yến Bình là sóng vai mà chiến đấu sa trường.

Cha vốn trời sinh nhát gan, khí lực thần kỳ lớn, thề sách, bằng tữ ngữ chau chuốt nghĩa đức của quan, quét ngang thiên hạ, giải cứu muôn dân. Về ở trong loạn thế bốn phía vấp trắc trở thiếu chút nữa chết, đổi nghề g.i.ế.c heo. Giết heo lâu, liền lên chiến trường bắt đầu với hoạt động g.i.ế.c , đầu quân trướng cha của Tiểu Hoàng.

Cho nên khi còn nhỏ, kỳ thật còn một đoạn cuộc sống tuổi thơ vui vẻ với Yến Bình.

Khi đó qua đời, tiên hoàng cũng đăng cơ, hai đại thần trái , một là Yến Dục - cha Yến Bình, một là cha của .

Ta từ nhỏ , khí lực lớn hơn nhiều so với đám nhóc cùng tuổi, mỗi đến hoàng cung dự tiệc, Yến bá bá mang theo Yến Bình dự tiệc, thấy mặt mày như vẽ , luôn lòng mang vui sướng, mỗi đều mạnh mẽ giật tay của chơi.

Khí lực của nhỏ, tay mập mạp của cầm chặt lấy cổ tay đẽ, mặt đỏ lên mừng rỡ sắp , chút ngượng ngùng cự tuyệt: “... Không... Không cần...” (nhưng thật dọa sắp !)

Cha cùng các thúc thúc bá bá đều là ăn chiến trường, giọng đều là to, vang: “Yến đại ca, con trai nhà của ngươi nuôi dưỡng như khuê nữ, nếu thật là khuê nữ, ngược thể vợ của An Dật, hình dáng vui mừng xem...”

Ta đến lời , càng dương dương đắc ý, tiến lên hôn bẹp bẹp hai cái, để dấu ấn ở hai gò má của , hùng hồn dụ dỗ: “Vợ, chơi với ...”

Yến Bình kéo chạy...

Kỳ thật vợ của , lên vẫn là mặt mày như vẽ, từng giọt từng giọt nước mắt lăn xuống như châu ngọc, một chút nước mũi cũng chảy, vẫn ưa !

Không giống , nếu cha chịu thỏa mãn yêu cầu của , sẽ vật xuống đất, lóc om sòm dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào... Bộ dạng , đại khái cũng dễ a?

Về một năm một năm, yến tiệc hoàng cung hàng năm, thúc thúc bá bá quen tiến đến dự tiệc càng ngày càng ít, cha bọn họ đều da ngựa bọc thây[6]... Vợ của cũng càng ngày càng chịu ... Mỗi chỉ dùng lực giãy dụa với , đến khi chín tuổi, rốt cục một ngày mặt đỏ lên, cả giận : “An Dật, đồng tính!”

Một năm đó, chúng tuyển bạn học của thái tử, bắt đầu cung sách cùng Tiểu Hoàng năm tuổi, mỗi tháng nửa tháng ở trong nội cung.

Nửa tháng khác ở nhà, bài học từ từ nặng nề, cha mời nhiều tận dụng thứ đến dạy , vô luận như thế nào cũng vô dụng, một lóc om sòm thật lợi hại, ông hung hăng đánh cho một trận, nhốt trong phòng tối, cách cửa uy hiếp: “Nha đầu, nếu ngươi chịu luyện công tập võ thật , cái gì cũng sai, ngày mai cha triều, cầu bệ hạ hạ chỉ, đưa ngươi cung Thái Tử Phi... Ai bảo ngươi văn thành võ chẳng , sống ở thời loạn ?”

Ta nghĩ đến Tiểu Hoàng năm tuổi vẻ mặt ngốc vô cùng , nhịn sợ run cả ...

Cha, là độc ác!

Huống chi, thể bỏ vợ như hoa như ngọc của ?

Mặc dù là đồng tính, nhưng tuyệt giận!

Bởi vì lòng mang mộng tưởng, một ngày nào đó, mặc nữ trang mặt , mà tại sườn điện Đông cung, thối mặt, hận thể biến mặt thành khối băng, lạnh cứng nụ của .

Bất quá cha , da dầy lòng đen, nhịn đả kích kháng mắt lạnh, mới thể một ngày công thành danh toại. Tuy bao giờ từng nghĩ rạng rỡ tổ tông, nhưng tâm nguyện nở hoa kết quả với Yến Bình vô cùng đích thực vô cùng bức thiết.

Chẳng qua là khi tuổi nhỏ, hiểu thế sự biến hóa. Dù lạnh lùng, mỗi ngày vẫn ngừng nịnh nọt , sáng sớm bưng nước rửa mặt , buổi tối hận thể bưng nước rửa chân ... Bị cung tỳ cưỡng chế ngăn trở...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoang-thuong-a-giu-y-mot-chut/chuong-2.html.]

Chủ yếu là sáng sớm khi bưng nước rửa mặt , giội hết nửa chậu nước rửa mặt , lúc mùa đông... Vì đến buổi tối liền bắt đầu hắt , hầu Đông cung sợ tới mức hồn phi phách tán, sợ lây bệnh cho thái tử điện hạ, hoả tốc đưa Yến Bình cung...

Ta là mất mát.

Càng thêm mất mát chính là, trong vòng nửa năm đó, Yến Bình ở sự quan tâm vô ý của , ba tai chín nạn[7], bệnh nhẹ ngừng, cuối cùng Hoàng hậu nương nương và Yến Dục bá bá một kết luận chung: Yến Bình hợp với bát tự hoàng cung!

Kiếp sống thư đồng của cuối cùng kết thúc, khổ hải khôn cùng, đầu đến bờ, chỉ còn bạn Tiểu Hoàng, giãy dụa chìm nổi.

Tiểu Hoàng bởi ngây ngô vài ngày, mỗi ngày níu lấy góc áo của , kéo tới chính điện Đông cung... Ta vùng vẫy nửa ngày, chống thế lực ác mặt mũi tràn đầy sáng sủa ngây ngô, rốt cục tước vũ khí đầu hàng, cùng tiến chính điện Đông cung...

Nhớ thời gian qua , những năm tháng thuộc về Đại Trần vương cung luôn mang theo thở ngợp trong vàng son, khác với ngọn đèn mờ mờ của nhà tù và khí nhếch nhác mắt. Ánh mắt nam tử bên ngoài chút châm chọc, mặt mày từng như vẽ nay thêm nhiều cứng cỏi, trải qua năm tháng bôn ba, luyện da dầy như tường thành, lòng đen như mực, một chút ngôn ngữ chế giễu biến sắc giận dữ chút nào, ngược mặt tràn mỉm : “Lời của Yến Tướng quân sai ! Cho dù An Dật là tù nhân, phán quyết chém, cũng một bữa cơm khi c.h.ặ.t đ.ầ.u a? Không thể c.h.ế.t đói khi c.h.é.m chứ?”

Trong con ngươi dịu dàng của mây đen nặng nề, từ đến nay quen mặt lạnh của , hì hì lộ một hàm răng trắng: “Huống hồ, mặc dù An Dật bảy phần nhan sắc, nhưng ba phần tổng vẫn . Nếu đói bụng hung ác, ngay cả ba phần nhan sắc cũng , thể trông cậy hoàng đế bệ hạ Đại Tề thương tiếc, giữ một mạng?”

Hắn hiển nhiên giận dữ, hung hăng vỗ một chưởng tường ngục, cho bụi đất cũng văng : “An Dật, nếu ngươi mệnh, cứ bậy vài câu nữa! theo , hoàng đế bệ hạ Đại Tề cũng là đồng tính!”

Ta liên tục lắc đầu thở dài: “Chậc chậc, Yến đại tướng quân thường xuyên cầm quân, ngay cả tính tình cũng càng ngày càng nóng nảy ! Chỉ là một chuyện, chỉ sợ Yến đại tướng quân ... An Dật cũng là đồng tính!”

Sắc giận dữ trong mắt cũng từng giảm xuống, lạnh lùng hừ một tiếng: “Ta cũng , An tiểu tướng quân thích nữ tử!”

Câu hóa đúng – cho tới bây giờ chỉ từ nhỏ thích khác ngoài !

Đáng tiếc, đó là chuyện ngày xưa.

Nét mặt tươi : “An Dật vốn chính là nữ tử, lẽ nào yêu mến nữ tử?” Năm tháng trôi xa như , rốt cục chính miệng cho những lời , trong nội tâm lập tức như trút gánh nặng, cả vô cùng thoải mái.

“Ngươi...”

Hắn cực kỳ ngạc nhiên, ánh mắt càng quái dị từng , giống như thần kinh mặt năng lực tự chủ, thịt bên cạnh gò má kịch liệt nhảy lên vài cái, rốt cục trấn định xuống: “Ngươi... Ngươi thật là nữ tử?” Thậm chí ngay cả tiếng cũng mang theo chút ít run rẩy.

Ta coi bộ dáng của là thú vị, khỏi ha ha, buồn cố kỵ: “Có cởi áo cho ngài kiểm tra ?” Nói xong lên mở đai lưng, giật váy ngoài, trong nội tâm cảm khái, vì một miếng ăn, còn hy sinh nhan sắc, dễ dàng ?

Hắn ngơ ngác , ngược giống như thất hồn lạc phách hữu khí vô lực: “Ngươi... Đừng cởi áo nữa, ... Ta đây tìm một ít thức ăn tới.” Dĩ nhiên là tư thế đầu hàng.

Đáng tiếc từ đến nay việc nhanh nhẹn, đợi cho hết lời, áo lót cũng mở , lộ phần n.g.ự.c quấn vải trắng, vội vàng buộc , hì hì : “Ngươi tin là ! Chết đói tội phạm truy nã quan trọng như , ngươi chỉ sợ cũng chẳng lành gì! Hoàng đế bệ hạ Đại Tề cũng hồ đồ như vị nào đó...” Ám chỉ tên nào đó đang ngủ thật ngon trong đại lao đối diện.

Nhớ năm đó với là quan đồng liêu, Tiểu Hoàng đối với cũng cực mật, bao giờ từng dùng lễ quân thần gò bó, luôn vui vẻ gọi : “Yến Bình ca ca...” Hôm nay Đại Tề hoàng đế bệ hạ - Phượng Triêu Văn, là kẻ lòng hiểm độc, quản lý hạ thần cực nghiêm, nghĩ thể tiếp tục phần vinh hạnh đặc biệt hoàng đế bệ hạ xưng em gọi nữa.

Sắc mặt của là khó coi, giống như ai đoạt thứ yêu thích: “An Dật... Ngươi thể chờ đợi cùng Đại Tề hoàng đế bệ hạ?”

Ta chỉ mặt lấy kỳ lạ: “Lời của Yến Tướng quân kỳ quái! Hôm nay là tù nhân, đương nhiên tìm cách bảo vệ tánh mạng, chẳng lẽ chờ c.h.ế.t ? Thần sắc Yến Tướng quân khó coi như , giống như buộc ngươi cùng Đại Tề hoàng đế bệ hạ?!”

Lời , trong nội tâm của lập tức thật hối hận, bụng còn đói, theo như tính tình của , như thế khẳng định nổi giận, sờ sờ bụng đói đến dẹp của , vội vàng cứu vãn, tát nhẹ hai cái lên mặt , nịnh nọt : “Nhìn đây há mồm, ! Yến Tướng quân bớt giận, bớt giận! Tiểu nhân là dân đen, bụng đói đầu liền choáng, đầu choáng chuyện sẽ suy nghĩ...”

Sắc mặt của tuy càng thêm khó , nhưng cũng giận dữ, ngay cả thanh âm cũng ôn nhu ngoài mong đợi: “Ngươi... Ngươi cần như thế, đây tìm chút thức ăn!”

Ta gật đầu lia lịa, vẻ mặt cung kính đưa mắt rời , ngã xuống đám cỏ, nhịn đắc chí: chẳng lẽ trải qua ba năm vận mệnh rèn luyện , thủ đoạn xu nịnh của cao hơn một bậc ?

Ngày thường thấy Tiểu Hoàng bao nhiêu hưởng thụ a?!

Loading...