“Có là tuyển mấy , để hài tử của biểu ca cũng đến thử xem!”
Bình An y quán chính là tấm biển vàng, thể đó việc tuyệt đối là tiền đồ vô lượng, còn Hoàng thượng để mắt tới!
Trong thời gian ngắn, ít chủ động đến đăng ký.
“Đến đăng ký?” Tử Ngọc chỉ Nhất Nhất đang phía , : "Ngươi đến chỗ Nhất Nhất, đăng ký tìm nàng .”
Mạnh Lâm Thanh đặc biệt bảo Nhất Nhất bảng biểu, mỗi vị đại phu đến ứng tuyển, đều điền bảng .
Trong đó chỉ thông tin cá nhân, còn cả phương diện y thuật mà họ am hiểu, quả thực ai cũng diện như Mạnh Lâm Thanh.
Đại phu đến tính là nhiều, đợi ba ngày, tổng cộng mười một vị đại phu.
“Thiếu gia, bảng biểu đều ở đây, phỏng vấn thông báo tiến hành ngày mai.” Nhất Nhất .
Ngay cả cách thức tuyển đại phu mới mẻ cũng khiến ít cảm thấy mới lạ, bởi vì là đến từ Bạch đại phu, đều cảm thấy ghê gớm.
“Được, tối nay xem qua tư liệu của bọn họ .”
Mạnh Lâm Thanh xem qua một chút, nhắm sở trường của mỗi , lên kế hoạch nội dung khảo hạch cho ngày mai.
Sáng sớm, mười một vị đại phu đến đông đủ.
Vẫn là Nhất Nhất phụ trách khảo hạch bọn họ.
“Phần thi tuyển Bình An y quán chia hai vòng, vòng thứ nhất là thi , vòng thứ hai là thi thực hành.”
Nhất Nhất giải thích với bọn họ: “Thi do phụ trách, bây giờ phát cho các vị là bài thi do Bạch đại phu tự tay , thời gian là một canh giờ các vị cứ việc bài tại đây.”
“Phần thực hành sẽ do Bạch đại phu tự phụ trách, sẽ tiến hành buổi chiều. Cuối cùng, căn cứ điểm của hai phần, Bạch đại phu sẽ chọn mà ngài cho là phù hợp.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoang-thuong-nuong-nuong-xac-chet-vung-day-roi/chuong-173.html.]
Các vị đại phu đều kinh ngạc, đây bọn họ cũng từng thử đến y quán khác, thậm chí chính là từ y quán khác đến.
Trước giờ đều là xem bệnh, ai ngờ Bạch Tử Ngọc trực tiếp đưa cả bài thi cho bọn họ.
Quả nhiên, ở Bình An y quán, chút bản lĩnh thật sự là .
“Bắt đầu tính giờ, các vị thể bài.” Nhất Nhất .
Ngồi phía giám sát , Nhất Nhất vốn định bảo Trương bà tử lấy chút hạt dưa cho nàng bóc, nhưng nghĩ nhỡ quấy rầy các vị đại phu thì phép nên đành thôi.
Cứ như một canh giờ, thật là nhàm chán.
Với năng lực cảm nhận của Nhất Nhất, căn bản cần tới lui, nàng đó nhưng nhất cử nhất động trong căn phòng đều thể thoát khỏi “mắt” nàng.
Một canh giờ đến, kết thúc bài thi.
“Được , các vị thể nghỉ ngơi một chút, chuẩn cho phần thi thực hành.”
“Nhất Nhất cô nương, xin hỏi buổi chiều Bạch đại phu khảo hạch, sẽ tiến hành như thế nào?” Có vị đại phu tò mò hỏi.
Dù Bình An y quán nhiều chiêu trò quá, bọn họ cũng hỏi rõ ràng, ít nhất cũng sự chuẩn tâm lý.
“Thư giãn , trẻ tuổi.”
Các vị đại phu: “…”
Nhìn thế nào bọn họ cũng lớn tuổi hơn Nhất Nhất cô nương, mà gọi bọn họ là trẻ tuổi, thật là kỳ kỳ quái quái.
“Phần thi thực hành, mỗi vị đều hai cơ hội, sẽ lượt cùng Bạch đại phu trực tiếp xem bệnh cho hai vị bệnh của y quán, thể vấn đề gì kê đơn như thế nào đều trong phạm vi khảo hạch.” Nhất Nhất giải thích.
Các vị đại phu đối với điều cũng bất ngờ, dù đây bọn họ đến y quán khác ứng tuyển cũng gần giống như .