Vốn tưởng thể thấy vẻ mặt hoảng loạn của nàng . Ai ngờ phụ nữ nào đó với vẻ mặt mơ hồ : "Không Hoàng thượng gì ạ? Nô tỳ căn bản tờ giấy . Cũng thư cảnh cáo gì cho cả!"
Cmn, mặc kệ, cứ giữ mạng !
Và lúc , Nam Cung Ninh Hinh cũng bước theo. Nhìn thấy tờ giấy đất, nàng nhặt lên xem. Lông mày cũng giật vài cái. Ánh mắt Tô Cẩm Bình chút kỳ lạ.
"Ý của ngươi là, lá thư cảnh cáo do ngươi ? Đây là do thị nữ Thiển Ức của ngươi đưa đến!" Người phụ nữ ch/ết t/iệt , coi là đồ ngốc ?
Vốn dĩ do . thể là Thiển Ức nàng ! Đột nhiên, trong đầu Tô Cẩm Bình lóe lên một tia sáng. Nhớ cảnh tối hôm qua thấy Hoàng Phủ Vũ x/é mặt nạ da . Sau đó nàng với vẻ mặt suy tư :
"Hoàng thượng, lẽ là đội mặt nạ da để giả mạo thị nữ của nô tỳ, đó đưa lá thư cho . Mục đích của bọn họ, chính là trừ khử nô tỳ trung thành với Hoàng thượng! Nếu trúng kế, chẳng là trúng bẫy của kẻ tiểu nhân ? Người , nô tỳ dung mạo xinh , dáng vẻ tao nhã. Trong cung bao nhiêu ghen tị với nô tỳ. Cho nên bọn họ hành vi như cũng là bình thường! Người nghĩ xem, ngày đó trời tối như , nếu đội mặt nạ da , Tiểu Lâm Tử công công nhận ạ!"
Nói xong, Tô Cẩm Bình nhịn vỗ tay cho chính ! Nói quá!
"Rầm!", "Rầm!", "Rầm!" Vài ngã xuống đất. Ngay cả Nam Cung Ninh Hinh luôn lạnh lùng đoan trang, cũng kinh ngạc đến mức há miệng. Vẻ mặt thể tin . Dung mạo xinh ? Dáng vẻ tao nhã? Dung mạo của nàng quả thực xinh , nhưng cái vẻ nịnh hót , chỗ nào là tao nhã? Hơn nữa, ai tự khen như ?
Hoàng Phủ Hoài Hàn và Tiểu Lâm Tử quen với nàng . khóe miệng vẫn nhịn mà co giật vài cái! Nàng đây là đưa giả thuyết, quá trình, thậm chí còn đưa cả động cơ của hại nàng ! editor: bemeobosua. Nàng nếu đến Hình bộ việc, thì thật sự là đáng tiếc! Tuy nhiên, Hoàng Phủ Hoài Hàn cũng là dễ l/ừa. Hắn hừ lạnh một tiếng : "Ồ? Nếu lá thư liên quan gì đến ngươi, ngươi nó là thư cảnh cáo cho trẫm? Chẳng đây là lạy ông ở bụi ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoang-thuong-phan-di-bon-cung-chi-cuop-cua/chuong-91-2.html.]
Lời thốt , phụ nữ nào đó liền với vẻ mặt "ngươi là đồ ngu ngốc" Hoàng Phủ Hoài Hàn: "Hoàng thượng, lúc nãy nô tỳ ? Nô tỳ thông minh lanh lợi, tài trí hơn . Đoán nội dung của lá thư gì là kỳ lạ ?"
"..."
Khóe miệng của vị Hoàng đế nào đó giật mạnh. Ngay cả Nam Cung Ninh Hinh cũng với vẻ mặt như gặp ma.
Hắn ngh/iến răng nghi/ến lợi : "Tô Cẩm Bình, ngươi thông minh lanh lợi, tài trí hơn như , ngươi thể đoán bữa trưa hôm nay của trẫm ăn gì ?" Trẫm xem ngươi còn thể bịa chuyện thế nào nữa!
"Hoàng thượng, chuyện bữa trưa thể dựa sự thông minh để đoán . chỉ cần am hiểu về thiên , thì vẫn thể một hai!"
Người phụ nữ nào đó , vẻ như một kẻ thần bí. Nàng đưa tay bóp tay tính toán mấy cái. Dưới ánh mắt lạnh của Hoàng Phủ Hoài Hàn, nàng vẻ mặt khổ não : "Vấn đề thật sự quá phức tạp. Người bình thường tuyệt đối thể thấu hiểu . Cho nên..."
Vừa , thấy sắc mặt Hoàng Phủ Hoài Hàn trở nên tối sầm, nàng vội vàng đổi lời:
", nô tỳ là bình thường. Cho nên, vẫn thể một chút. Nô tỳ thể quả quyết rằng, bữa trưa hôm nay của Hoàng thượng, đều là sơn hào hải vị. Chỉ duy nhất một món… " Nói đến đây, giọng nàng kéo dài .
"Không món gì?" Láo, tiếp tục láo cho trẫm xem!