động đậy,  liền tỉnh. 
"Em trúng độc, cần tĩnh dưỡng, một tháng còn   em đừng nghĩ gì cả, cứ giao hết cho ."
Trúng độc? 
"Là Thái hậu  ?" 
Tim  thắt .
Cảnh Mặc Thần mặt mày âm trầm   gì, xem như ngầm thừa nhận.  thật  ngờ Thái hậu  điên cuồng đến , nhất định  g.i.ế.c c.h.ế.t !   đào mả tổ nhà bà  !
Sự trả thù của Cảnh Mặc Thần đối với Thái hậu đến nhanh như chớp. Tước vị Hầu tước của nhà  đẻ Thái hậu  bãi miễn ngay lập tức. Thái hậu còn tìm Hiền vương giúp đỡ  đỡ cho nhà  đẻ, nhưng  khi Cảnh Mặc Thần  chuyện với Hiền vương xong, Thái hậu  đưa  chùa Hoàng gia tĩnh tâm lễ Phật.
Mọi chuyện chỉ diễn  trong ba ngày, khiến   thấy  sự quyết đoán của Hoàng thượng, ai nấy đều cẩn thận hơn.
 và Cảnh Mặc Thần  chuẩn  sẵn sàng để về nhà. Chỉ còn mười lăm ngày nữa là chúng   thể  .
Thế nhưng, trong  thời gian ,  phát hiện  cơ thể   vấn đề. Mặc dù thái y  độc   giải, nhưng  hiểu rõ cơ thể . Chỉ cần  lâu một chút là tay chân sẽ tê dại, lạnh toát. Nói chuyện thì đầu đau, ban đêm  ngủ .
Hệ thống , đây là di chứng của việc xuyên , cộng thêm việc  trúng độc,  thể     . Nó , nếu nó  tiêu hao năng lượng lấy  nhiều thứ  thuộc về thế giới  thì  lẽ   thể giúp    một viên thuốc bổ  thể.
 hiểu ý của nó. Tức là   thể  đợi  đến đêm giao thừa,  khả năng  sẽ  thể về nhà cùng Cảnh Mặc Thần.
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
Nửa tháng cuối cùng ,   về lãnh cung nữa, ngày nào cũng ở bên Cảnh Mặc Thần.   trân trọng những ngày cuối cùng thuộc về  và . Ban đêm đau đến  ngủ ,  cứ  khuôn mặt của .
Qua những lời bàn tán của Cảnh Mặc Thần,   Xuân Hoa và một thị vệ bên cạnh Cảnh Mặc Thần   lòng , nên  chuẩn  nhà cửa và của hồi môn cho nàng . Thu Nguyệt là  mê võ, nàng    thành , chỉ  cùng Lưu mama hầu hạ .  để Thu Nguyệt nhận Lưu mama   nuôi, cũng để  cho họ đủ bạc. Giấy bán  vẫn luôn  cất giữ ở chỗ Lưu mama.
   di thư, đợi đến khi  rời khỏi thế giới , hai  họ  thể nương tựa lẫn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoang-thuong-xin-hay-day-ta-vao-lanh-cung/p18.html.]
Cảnh Mặc Thần    những việc , giúp  lên kế hoạch. Anh còn ôm ,  : "Giá mà chúng   thể đưa họ  cùng thì   mấy. Lưu mama là   bản lĩnh, đợi chúng   con ,    thể giao cho mama chăm sóc. Võ công của Thu Nguyệt còn  hơn cả vệ sĩ bên cạnh  trai, nhân tài như  mà  lưu  Đại Hạ, thật đáng tiếc."
 cố nén đau lòng, mỉm    vẽ  tương lai. Con cái…   nghĩ đến chuyện  con với . Giấc mơ thật … một đứa con giống .
Một ngày  đêm giao thừa, lúc dùng bữa tối. Cảnh Mặc Thần bưng một bát mì trứng đặt  mặt .
"Anh  ?" Nhìn thế nào cũng   tay nghề của Xuân Hoa.
"Ừ,  đây  từng du học nước ngoài,  nấu ăn đấy, em nếm thử xem, hôm nay sinh nhật em,  ăn mì trường thọ." Cảnh Mặc Thần đắc ý nhướng mày.
 khựng . À…  quên mất. Ở hiện đại, sinh nhật  đúng là  ngày 29 Tết. Quen  Andy ba năm, năm nào   cũng chúc mừng sinh nhật , tặng  thiệp chúc mừng.
"Ngon."  cố nén cảm giác buồn nôn, ăn hết bát mì. Đây là  duy nhất ngoài cha  chịu  mì cho .
Anh vỗ tay. Một chiếc bánh sinh nhật  Xuân Hoa và Thu Nguyệt bưng . Nhìn nụ   khuôn mặt của những  xung quanh,  nhắm mắt , ước nguyện: "Ông trời ơi, nếu đêm nay con  qua khỏi, xin hãy để Mặc Thần quên con   khi trở về."
Ước nguyện duy nhất của  là  quên  , sống thật .
Chân   mềm nhũn, vô lực gục xuống bàn,  nũng với Cảnh Mặc Thần: "Mặc Thần,  bế em  ngoài  ?"
Cảnh Mặc Thần ngẩn , nở nụ  tươi như hoa: "Được, chúng   ngoài ngắm tuyết."
Anh bế bổng  lên. Bên ngoài đèn đuốc sáng trưng, tuyết rơi nhẹ nhàng, đáp xuống  chúng . Cảnh Mặc Thần cẩn thận đội mũ trùm đầu cho .
"Cảnh Mặc Thần, giữa ánh trăng và tuyết trắng,  là tuyệt sắc thứ ba."  nắm lấy tay . Đây là  đầu tiên  nắm tay . Tay lớn nắm tay nhỏ, hạnh phúc tràn đầy.
"Ồ, Thiên Vũ đại đại  lời yêu thương quả là khác biệt." Cảnh Mặc Thần dìu   xuống, ánh mắt long lanh ý . Anh thật sự là một điểm nhấn tuyệt sắc trong cuộc đời ngắn ngủi của . Chỉ là, chúng  gặp  quá muộn.
Ý thức của  bắt đầu mơ hồ.