Giống như đột nhiên nước nhấn chìm qua đầu, cổ họng bóp nghẹt, môi lưỡi cứng đờ, phát âm thanh.
Nàng thật sự thể thờ ơ.
Khi ở bên ngoài, còn thể an ủi bản chỉ là một tin đồn, rốt cuộc thế nào thì ai chắc , kết quả trong nháy mắt thấy mũi tên .
Theo cơn đau ở n.g.ự.c lúc đó, cho dù vết m.á.u mũi tên là của nàng cũng quá đáng.
Phó Tri Ngu vô thức siết chặt, cho đến khi đầu ngón tay truyền đến một cơn đau nhói, mới bừng tỉnh .
Nàng tin Phó Toại Chi sẽ chết, dám đánh cược khả năng đó. Hắn sớm tay, nhất định sẽ phòng .
Phó Tri Ngu rũ mắt, chằm chằm mũi tên hồi lâu.
Phương Thụy sai, đưa mũi tên đến, lẽ chính là để nàng kinh hoảng thất thố, một chuyện xúc động. Đây là điều thấy.
Nghĩ thông suốt, sắc mặt Phó Tri Ngu hơn nhiều, : “Ta cảm thấy…… thể ở đây thêm nữa. Nếu bọn họ thật sự nhắm , ở đây sẽ liên lụy đến Đinh nương tử bọn họ.”
Phương Thụy phụ họa vài câu: “Nếu điện hạ , phủ của bệ hạ lúc nào cũng thể ở, đồ đạc sớm chuẩn sẵn sàng.”
Phó Tri Ngu gật đầu, lúc bước khỏi ngưỡng cửa hai chân mềm nhũn, Phương Thụy đỡ hờ một cái.
Nàng cố gắng để bản trông như chuyện gì xảy , mỉm chào hỏi Đinh nương tử, tạm thời đến ở nhờ nhà bên cạnh vài ngày.
Phó Tri Ngu tìm sẵn cớ, ngờ Đinh nương tử hỏi thêm, ngược khiến Phó Tri Ngu gì.
Vẫn là Đinh nương tử phá vỡ sự im lặng : "Nếu là vì vị công tử ở phòng bên cạnh..."
Lần đến lượt Phó Tri Ngu trợn to mắt: "Cái gì?"
"Hai lưỡng tình tương duyệt ?"
Bị trúng tim đen, Phó Tri Ngu hoảng loạn: "Không tính là lưỡng tình tương duyệt, còn ..."
"Muội cho rằng từng thấy những quả phụ đơn chiếc khác ?" Đinh nương tử , "Có thể thấy ban đầu đối với tràn đầy cảnh giác, nhưng bây giờ thì ? Nào ai suốt ngày dính lấy ghét."
"Dựa theo tính tình của , gặp còn chẳng thèm liếc mắt, bao nhiêu tiểu lang quân chạy theo đuổi khỏi cánh cửa ."
Đinh nương tử hết lời, nhưng ý tứ trong lời rõ ràng. Những Phó Tri Ngu mắt Dục Nhi đánh đuổi ngoài là chuyện thường, đối với Phó Toại Chi, ban đầu nàng còn thể lấy cớ phận của bình thường, nhưng đó, chuyện dần dần chệch khỏi tầm kiểm soát.
Phó Tri Ngu nóng bừng mặt, đáp lời nàng thế nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoang-yen-trong-cung-cam-ten-goc-chiet-kieu/chuong-183.html.]
"Không gì ngại cả." Đinh nương tử nhận sự bối rối của nàng, bèn đổi chủ đề, "Lúc thu nhận , cũng là cảm thấy giống lúc mới đến Nhạc Châu."
Trong mắt cô nương dần ngưng tụ vẻ mờ mịt.
"Người đang đợi bên ngoài quen ?" Đinh nương tử hỏi.
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
Phó Tri Ngu liếc mắt ngoài cửa, nàng đang đến Phương Thụy.
"Để ."
Phương Thụy thấy tiếng gọi liền , ánh mắt chạm Đinh nương tử, lập tức hiểu nàng gì.
"Đây là nhận ?"
Phương Thụy cung kính đáp "Vâng".
Hai họ một hỏi một đáp như đang đánh đố, Phó Tri Ngu tại Đinh nương tử đột nhiên quen Phương Thụy.
Giống như cố ý giải thích cho Phó Tri Ngu , Đinh nương tử chậm rãi : "Muội chỉ một một lưu lạc đến Nhạc Châu, nhưng vì đến đây."
Nàng ngẩng đầu, nâng chén lên nhấp một ngụm, động tác tao nhã lịch sự.
Phó Tri Ngu động tác của nàng , mơ hồ cảm thấy chút quen thuộc.
Không giống dáng vẻ thường ngày của Đinh nương tử, nhưng nàng tự nhiên trôi chảy.
"Ngay cả trượng phu của cũng chuyện của , tên thật của là Thu Nguyệt, là nữ quan trong cấm nội." Đinh nương tử mỉm , "Những điều , chắc hẳn trong lòng của tra ."
Phương Thụy gì, coi như ngầm thừa nhận lời nàng .
Đinh nương tử đột nhiên tự giới thiệu, khiến Phó Tri Ngu trở tay kịp.
Nàng càng ngờ rằng, Đinh nương tử chính là một trong những cung nhân đây hầu hạ quý phi.
"Năm đó sai, ghi chép ngoài mặt là Thái tử xử tử , nhưng thực tế Thái tử cho tên đổi họ rời , tha cho , mới đến Nhạc Châu."
Phó Toại Chi khi còn nhỏ vẫn nhẫn tâm tay với nữ quan lớn lên cùng , cuối cùng vẫn mềm lòng tha cho nàng , mới những chuyện .
Đinh nương tử cũng ngờ rằng, tiểu cô nương ba năm nhất thời mềm lòng giúp đỡ cũng liên hệ mật thiết với chốn cung cấm.
Sau khi rời khỏi cấm nội, nàng hề nhắc đến quá khứ của , ngay cả Đinh Trực cũng thê tử của từng là cung nữ trong cung của quý phi. Nếu gặp Phó Toại Chi, bí mật đáng lẽ giữ kín cả đời.
"Ta với những điều uy h.i.ế.p gì cả."