Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Không rõ vì nữ chính nhiệt tình đến , Thẩm Huyên thật sự dính líu gì đến cô , dứt khoát lạnh mặt Tô Họa một cái, “ , nhớ rõ, cũng cần cô mời ăn cơm.”
Nghe , Tô Họa cũng hề thất vọng, chỉ thấy phiền Thẩm Huyên. Thật cô cảm thấy vị phu nhân tổng tài , so với những kẻ hai mặt khác thì cô vô cùng thẳng thắn.
“Đây là phu nhân Mục Tổng ? Sao thấy cô cùng Mục Tổng?”
Thẩm Huyên đầu , chỉ thấy bên cạnh Tô Họa bỗng nhiên một đàn ông mặc vest xám xuống. Tuy mặt treo nụ ôn hòa, nhưng hề khiến cảm thấy thiện ý. Dù cho đối phương trông vẻ t.ử tế, nhưng Thẩm Huyên từ đáy lòng sinh cảm giác chán ghét.
Nếu cô đoán sai, đối phương hẳn là chính là Nam phụ đẩy nguyên chủ tù, khiến nữ phụ tra tấn đến c.h.ế.t!
Vừa bộ móng tay mới của , Thẩm Huyên giọng bình tĩnh đáp: “Vị tìm chồng việc ? Xin , chồng gần đây bận lắm, giống vị đây, rảnh rỗi ngày nào cũng ở bên phụ nữ .”
Trên gương mặt tuấn tú của Phương Khâm vẫn mang theo ý nhàn nhạt. Hắn nắm tay Tô Họa, trong mắt đầy vẻ dịu dàng: “Đến cả thời gian ở bên cạnh phụ nữ của cũng , thế thì còn tính là đàn ông nữa ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hom-nay-lai-lai-lai-khong-co-ly-hon/chuong-18-2.html.]
Tô Họa mặt đỏ lên, lập tức rụt tay , “Phương Tổng, xin tự trọng.”
Khi các chỗ dần dần kín , cũng đều chú ý đến bạn gái của Phương Khâm. Có vẻ cô Phương Tổng cưng chiều, ngờ Phương Tổng vẫn thích phụ nữ.
Nếu xung quanh đông lên, Thẩm Huyên thật c.h.ử.i thẳng : Hắn xứng đáng cả đời lốp xe dự phòng! Nam chính tuy ghét nữ phụ, nhưng bao giờ vũ nhục cô , thế mà Nam phụ còn dám trào phúng cô, một phụ nữ. Nữ chính mà thích mới là lạ.
Mãi đến khi buổi đấu giá sắp bắt đầu, bên cạnh cô mới xuống. Thẩm Huyên định gì đó, Trợ lý Chung liền đưa cho cô một chiếc áo choàng. Cô lập tức lời cảm ơn, nhiệt độ ở đây đúng là thấp.
Thấy điều hành buổi đấu giá sắp lên đài, cô lập tức kéo ống tay áo bên cạnh, rướn qua hỏi: “Anh quen Phương Khâm ?”
Mục Đình cứ thế cô đầy ẩn ý, xuống phần xương quai xanh trắng nõn tinh xảo của cô.
Hạ thấp giọng, Thẩm Huyên nghiêm túc: “Anh , nãy thế mà dám mắng đàn ông.”