Hôm Nay Lại Lại Lại Không Có Ly Hôn - Chương 3: Anh ta không chịu ly hôn

Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:59:17
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn đôi mắt trong veo của cô gái mặt, Mục Đình nhíu mày, đưa tay nới lỏng cà vạt bỏ . Gương mặt lạnh lùng chút cảm xúc biến mất nơi cuối hành lang.

Ôm tờ chi phiếu ngực, Thẩm Huyên đương nhiên ngoan ngoãn ngậm miệng, nhanh chân chạy biến về phòng, cẩn thận đóng cửa . Khi thấy con tờ chi phiếu, đồng t.ử cô co rụt, trái tim nhỏ bé đập liên hồi.

60 triệu tệ!!!

Hẳn là 60 triệu tệ!!!

là nam chính tổng tài trong truyện, tay một cái là thấy ngay phong thái hào phóng ai bằng!

Chưa từng thấy nhiều tiền như , Thẩm Huyên mất một lúc lâu mới bình tĩnh . Cô cẩn thận cất tờ chi phiếu , cảm giác như đang mơ. Cô thích cảm giác dùng tiền "sỉ nhục" như thế quá mất, nếu chuyện xảy thêm vài nữa, cô chắc chắn sẽ phát tài!

, tại nam chính đột nhiên chịu ly hôn?

Dằn xuống nỗi xúc động, Thẩm Huyên bắt đầu suy luận: Mới mấy ngày còn đưa đơn ly hôn, giờ chịu ký, tuyệt đối vấn đề tiền bạc, chắc chắn là uẩn khúc gì đây.

Anh "để hãy ", rõ ràng là trì hoãn. chờ ! Cô cốt truyện bắt đầu đến , nếu ly hôn mà cứ theo mạch truyện, cô sẽ gã nam phụ 2 hại c.h.ế.t mất!

Chẳng lẽ cốt truyện thật sự thể đổi?

Trong lòng cảm thấy bất an, cô quyết định tìm hiểu tiến độ phát triển của cốt truyện hiện tại. Nghĩ đoạn, cô nhắn tin ngay cho Lục Tố Tố. Đối phương trả lời nhanh.

Lục Tố Tố: Tô Họa là ai?

Thẩm Huyên: Một khả năng đe dọa sự an trong hôn nhân của . Trong vòng một ngày, thông tin về cô . [Icon đầu lâu]

Lục Tố Tố: OK!!!

rõ lý do nam chính ly hôn, nhưng tiền nhận, cô chắc chắn thực hiện lời hứa, tuyệt đối để dây dưa thêm nữa.

Dù đối phương chẳng ý định chuyện với cô, cả ngày thấy mặt , nhưng Thẩm Huyên cách để tạo cơ hội.

Sáng sớm hôm , cô mặc bộ đồ thể thao, chờ sẵn ở một góc trong khu biệt thự. Quả nhiên, một lúc thấy một đàn ông mặc áo thun đen chạy tới, cổ quàng một chiếc khăn trắng. Những thớ cơ bắp chắc khỏe cánh tay khiến cô vô thức đỏ mặt.

Bình tĩnh, bình tĩnh! Mình còn trẻ, chỉ cần tiền, lo gì tìm "phi công" trẻ khỏe!

Như thể nhận cô, đàn ông cứ thế chạy lướt qua. Thẩm Huyên vội vã chạy bám theo: “Mục tổng, chúng chẳng nên bàn một chút về chuyện ly hôn ?”

Tốc độ của đổi, khiến cô đuổi theo khá mệt. Sáng sớm vốn buồn ngủ, chân quá dài, cô tăng tốc hết mức mới theo kịp.

“Tiền nhận , chắc chắn sẽ giữ lời. Giờ chỉ chờ ký tên thôi. Chỉ cần ký, từ nay về sẽ còn ai quấy rầy nữa. Đường ai nấy , từ nay chúng coi như dưng qua đường!”

Nắng sớm lên, khí vẫn còn vương chút ẩm. Nghe thấy tiếng lải nhải ngớt đằng , Mục Đình lời nào, gương mặt chút biểu cảm, dường như ý định giao tiếp với cô.

“Chính ly hôn, giờ bảo ly, chẳng đang bỡn cợt ?”

Thẩm Huyên thở hổn hển đuổi theo phía . Những công nhân đang tưới nước gần đó chốc chốc về phía . Có lẽ vì thực sự chạy nổi nữa, cô bắt đầu thở dốc, một tay lau mồ hôi trán, một tay tìm chỗ ven đường xuống.

“Mục tổng, thể lời mà giữ lấy lời như thế !”

Cô hét gọi theo bóng lưng phía , nhưng nhanh bóng dáng cao lớn biến mất tăm. Thẩm Huyên mặt trắng bệch ven đường lau mồ hôi. Chạy một vòng suýt chút nữa lấy cái mạng già của cô.

Sau khi nghỉ ngơi một hồi, Thẩm Huyên mới từ phía bên khu biệt thự bộ về. khi cô về đến nơi thì nam chính đến công ty, chỉ còn Vương a di đang tất bật chuẩn bữa sáng cho cô.

Tầm còn ăn sáng gì nổi nữa, Thẩm Huyên đương nhiên là tắm rửa ngủ tiếp. Cô ngờ sức mạnh của cốt truyện đáng sợ đến , rõ ràng nam chính đồng ý ly hôn, giờ đột ngột chịu ký, đây chắc chắn điềm lành.

Ngủ thêm một giấc, ăn uống xong xuôi thì Lục Tố Tố lén lút tìm đến. Cô nàng vẻ sợ Mục Đình ở nhà, nhưng Thẩm Huyên dám gọi bạn sang thì chắc chắn đang ở công ty, còn Vương a di thì đang bận rộn bếp nấu canh.

Nghĩ bụng chắc nam chính chẳng rảnh rỗi đến mức soi camera biệt thự , Thẩm Huyên lặng lẽ dẫn Lục Tố Tố lên lầu. Cô bạn thở phào một cái, ném túi hồ sơ trong tay cho cô.

“Mình mạo hiểm lắm mới dám mò đến đây đấy. Mà , gu của đổi sang phong cách từ bao giờ thế?” Lục Tố Tố tò mò căn phòng theo phong cách rừng xanh của Thẩm Huyên.

Thẩm Huyên giường gặm táo mở túi hồ sơ. Đập mắt cô đầu tiên là ảnh một cô gái vẻ ngoài thanh tú, tuy quá rạng rỡ nhưng ngũ quan dễ , mang cảm giác thiện lạ kỳ, đặc biệt là khi . Trong sách , chỉ cần Tô Họa mỉm một cái là như ngọn gió mát thổi qua trái tim nam phụ, xem miêu tả cũng vài phần đúng đắn.

Tài liệu cho thấy nữ chính đang việc tại công ty nam chính, chỉ là một nhà thiết kế nhỏ, mới trường và đang chân chạy việc vặt. Xem vẫn gặp nam chính. Bởi vì theo truyện, khi gặp gỡ, nam chính sẽ khí chất thanh thuần thoát tục thu hút và điều cô lên thư ký riêng, lương bổng tăng vọt.

nữ chính tất nhiên là cam lòng. Người chí tiến thủ, mục tiêu là trở thành nhà thiết kế quốc tế hàng đầu, chịu cam phận thư ký cho tổng tài. Cuối cùng là một màn ngược ngược tâm với nam chính. Sau khi rời bỏ , cô cùng bạn mở studio riêng, sự giúp đỡ thầm lặng của , sự nghiệp phất lên như diều gặp gió và trở thành nhà thiết kế danh tiếng thế giới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hom-nay-lai-lai-lai-khong-co-ly-hon/chuong-3-anh-ta-khong-chiu-ly-hon.html.]

Lúc truyện thì thấy sướng thật, nhưng khi là trong cuộc, Thẩm Huyên mới thấy đáng sợ nhường nào. Trời mới hào quang Mary Sue của nữ chính nguy hiểm đến mức nào, cuộc hôn nhân nhất định kết thúc ngay lập tức.

, tìm nhà thiết kế mới ?” Cô đột ngột bỏ hồ sơ xuống hỏi.

Lục Tố Tố nhún vai, gạt lọn tóc xoăn màu nâu sang một bên: “Anh họ cứ ngầm giở trò, mà tìm nhanh thế . Các kênh phân phối đều thông suốt, nếu đợt thiết kế mắt nhanh, e là sẽ càng phiền phức.”

Nghe , Thẩm Huyên cũng nhíu mày. Kệ , cô thích mấy trò đấu đá mưu mô , ngày mai cô sẽ về mách với ông nội nguyên chủ, xem gã họ còn dám loạn . Tiện thể, chuyện ly hôn cũng một tiếng, dù đây cũng việc nhỏ.

“À, mà Tô Họa là ai thế? Chẳng lẽ là tình nhân mới của Mục Đình?” Lục Tố Tố nghiêm túc ghé đầu sang hỏi.

Cắn thêm miếng táo, Thẩm Huyên nhướng mày: “Hiện giờ thì , nhưng sắp .”

“Cái gì? Không thể nào! Gu của Mục tổng kém từ bao giờ thế? Nhìn cô nhạt nhẽo như nước ốc, n.g.ự.c còn lép, Mục tổng rốt cuộc là trúng cái gì?” Lục Tố Tố trố mắt trong ảnh, nhưng điều kinh ngạc hơn là Thẩm Huyên hề nổi giận như đây.

Thẩm Huyên liếc bạn mà gì. Nguyên chủ đây cũng nghĩ thế nên mới cam tâm con đường tìm cái c.h.ế.t. Vì , cô nhất định ly hôn khi cốt truyện chính thức bắt đầu, sớm rời xa tuyến truyện cho lành.

“Mình cho , tuyệt đối vì chuyện mà cãi với Mục tổng, nếu sẽ thấy vô lý, tạo cơ hội cho con bé đắc ý hơn. Cậu giữ vững phong thái chính thất, mặc kệ ngoài ong bướm lượn lờ, chỉ cần giữ chắc vị trí, bọn họ cũng chỉ là tiểu tam thôi.”

Lục Tố Tố vẻ mặt nghiêm túc căn dặn, như nghĩ điều gì, tò mò hỏi: “Mà lạ thật, bao giờ thấy Mục Đình qua với phụ nữ, giờ đột nhiên b.a.o n.u.ô.i tình nhân, Tô Họa rốt cuộc là thần thánh phương nào?”

Vừa nhai táo, Thẩm Huyên thản nhiên : “Xem thời gian kìa, Mục Đình sắp về đấy.”

Lục Tố Tố: “...”

Sắc mặt cô nàng đổi xoạch một cái, vội vàng vơ lấy túi xách chạy biến khỏi phòng như gặp thú dữ.

Thấy , Thẩm Huyên gọi với theo bóng lưng cô bạn: “Cậu đừng tìm gây phiền phức đấy, chuyện bình tĩnh, còn vụ bản thiết kế sẽ cách!”

Sợ bạn thấy, Thẩm Huyên còn nhắn thêm một tin, dặn dò hết sức nghiêm túc rằng tuyệt đối tìm nữ chính gây chuyện, nếu sẽ thực sự biến thành vật hy sinh. Mãi Lục Tố Tố mới nhắn một chữ "OK".

Ngày mai về gặp ông nội, Thẩm Huyên nhất thời nên mở lời thế nào. Nguyên chủ yêu nam chính như , giờ cô đột ngột đòi ly hôn, nhất định một lý do thuyết phục. lý do gì bây giờ?

Cô loay hoay vẽ bản thiết kế cả buổi chiều nhưng vẫn gì. Đến tối, nam chính về nhà đúng giờ. Trừ những lúc công tác, ít khi dự tiệc rượu buổi tối, đúng là phong cách của đại gia thích gì thì .

Khi Vương a di gọi xuống ăn cơm, Thẩm Huyên lấy bản thỏa thuận ly hôn . Khi cô xuống đến nơi, nam chính bên bàn ăn, đang thong thả ăn tối trong bộ đồ mặc nhà màu xám, dường như chẳng mảy may để tâm đến sự hiện diện của cô.

“Bộp” một cái, cô đặt tập hồ sơ lên bàn, chằm chằm đối diện: “Mục tổng, thấy chúng cần chuyện nghiêm túc một chút.”

Vương a di từ bếp bưng canh , thấy cảnh thầm vui mừng, nghĩ thầm cuối cùng phu nhân cũng chuyện t.ử tế với Mục tổng .

“Chuyện ly hôn là đề xuất, giờ tiền cũng nhận , bắt đầu dây dưa, rốt cuộc là ý gì? Anh đùa ?” Gương mặt nhỏ nhắn của cô đầy vẻ nghiêm trọng.

Vương a di khựng . Ly hôn???

Cầm ly nước lên nhấp một ngụm, giọng đàn ông vẫn bình thản: “Khi nào ly hôn, sẽ thông báo cho cô.”

Nhìn thái độ ung dung tự tại của , Thẩm Huyên cau mày: “Thông báo? Anh coi là cái gì? Anh thích ly thì ly, thích thôi thì thôi ? Lỡ cả đời ly, cũng chờ cả đời chắc?!”

Không khí dường như đông cứng , Mục Đình ngước mắt cô, đầu ngón tay khẽ cử động.

“Không , ý là hành động của là cực kỳ tôn trọng khác. Cứ kéo dài thế chẳng cho cả hai, vả chung sống với , mà là chịu chung sống t.ử tế với .” Cô khẽ hắng giọng.

Cảm thấy đang khác với tính cách nguyên chủ, Thẩm Huyên vội kéo ghế xuống, cấu mạnh đùi một cái cho đỏ mắt đối diện với vẻ "u sầu": “ , từng si mê , nhưng giờ nghĩ thông suốt . Anh bao giờ coi là vợ, trong lòng còn chẳng bằng một món đồ trang trí!”

Người đàn ông vẫn tiếp tục ăn cơm, buồn ngẩng đầu.

Bầu khí trở nên quái dị, Vương a di cạnh cũng đầy vẻ kinh ngạc, ngờ phu nhân thể nghĩ thông thoáng đến thế. “Thật thì...”

hạ quyết tâm lớn thế nào mới đưa quyết định , nhưng hãy tự hỏi lòng xem bao giờ coi là vợ ? Từ ngày cưới đến giờ luôn dùng bạo lực lạnh với , cặp vợ chồng mới cưới nào ngủ riêng phòng ?”

Mục Đình ngẩng đầu, dùng ánh mắt sâu thẳm phụ nữ đang lảm nhảm mặt.

Bốn mắt , Thẩm Huyên bỗng đỏ bừng mặt, vội vàng giải thích: “Ý ngủ chung giường với ! chỉ đang lấy ví dụ thôi! Chỉ là ví dụ thôi nhé!”

________________________________________

 

Loading...