Hôm Nay Lại Lại Lại Không Có Ly Hôn - Chương 33: Em muốn anh cõng em 【Canh hai】
Cập nhật lúc: 2025-12-09 09:01:08
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Không lời đối phương là thật giả, Thẩm Huyên thử vươn cánh tay nhỏ nhắn, giọng điệu mang theo vẻ thăm dò, “Em... em cõng em.”
Bốn mắt , Mục Đình thần sắc đổi, chỉ bình tĩnh cô, đột nhiên vòng tay ôm cô lên, khiến Thẩm Huyên giật kịp phản ứng.
“Em cõng em, ôm!” Cô đành nắm chặt cánh tay cứng ngắc của đàn ông.
đàn ông hề để ý đến cô, ngược còn vỗ nhẹ eo cô, bước chân vững vàng, “Mỗi ngày ăn nhiều như , lớn chỗ nào?”
Sợ sẽ rơi xuống, Thẩm Huyên chỉ thể bám lấy vai , vẻ mặt bất mãn trừng mắt , “Em lớn chỗ nào thì liên quan gì đến ?”
Cô ăn hết bao nhiêu gạo của !
Hơn nữa, cô chỉ là gầy thôi, dáng đấy, chắc chắn sẽ hiểu!
Trở biệt thự, Thẩm Huyên lập tức lên lầu tắm rửa. Khi cô xuống , chỉ thấy đàn ông đang ăn bữa sáng. Cô lập tức tới xuống, tự múc một chén cháo. Quả thật, khi vận động, cô ăn ngon hơn hẳn.
“Sau dậy sớm .” Anh bỗng nhiên .
Thẩm Huyên ngẩn , uống cháo định hỏi vì , nhưng ngay lập tức cô hiểu ý đối phương, cô lập tức lắc đầu vẻ mặt kháng cự, “Em cần!”
Cô chạy nửa vòng c.h.ế.t , đừng là hai vòng, lúc đó chắc chắn cô sẽ bẹp luôn.
Người đàn ông bỗng nhiên ngước mắt cô, ngữ khí mang theo ý vị cho phép từ chối, “Em nghĩ kỹ ?”
Cô cảm thấy như đang đe dọa , nhưng Thẩm Huyên mới sợ, cô lập tức nhấn mạnh nữa, “Đương nhiên!”
Cô cũng tin đối phương còn thể gì cô?
Mục Đình gì thêm, chỉ cô bằng ánh mắt khó hiểu, tiếp tục cúi đầu ăn bữa sáng. Thẩm Huyên đến mức lưng thấy lạnh cả .
Ăn sáng xong, cô liền lên lầu quần áo. Không nghĩ đến điều gì, cô đeo chiếc vòng tay , đó mới để tài xế đưa đến công ty.
Khi cô đến công ty, một nữ trợ lý chờ sẵn. Cô theo trợ lý phòng họp. Lúc , phòng họp chật kín . Các thành viên hội đồng quản trị công ty cơ bản đều mặt, cùng với một vài luật sư. Ông nội cô ở vị trí chủ tọa, sắc mặt lắm. Sau khi vài câu, ông bắt đầu ký tên hợp đồng.
Đến lượt Thẩm Huyên, cô do dự một lát, nhưng cuối cùng vẫn cầm bút ký tên xuống.
“Được , các vị. Các vị đều là những kỳ cựu của công ty. Huyên Huyên còn nhiều điều hiểu, mong các vị thông cảm và chỉ bảo. Ngoài , cũng hy vọng đoàn kết một lòng, cùng tạo nên sự huy hoàng.” Giọng của ông cụ bỗng trở nên lớn và vang vọng.
Ngay đó, đám đông lập tức vỗ tay rôm rả và : “Đây là đương nhiên. Vẫn là ông cụ thoải mái, nhanh như thể hưởng phúc .”
Đối diện với những lời tâng bốc của , ông cụ chỉ mà gì. Ông vẫy tay với Thẩm Huyên dẫn cô khỏi phòng họp. Những còn , bật một tiếng nhạo.
“Ông cụ tính toán thật là kỹ lưỡng. Dùng một cô nhóc để trói buộc của Mục gia. Nghe việc công.” Một thấp giọng .
Một đàn ông trung niên khác liếc : “Cô gì chứ. Nói chừng đang thả dây dài câu cá lớn. Cô nhóc cho dù cổ phần thì , công ty trong tay của Mục gia . Nếu thực sự chơi, cuối cùng cô nhóc sợ là cũng chỗ để .”
Nghe đến đây, đều hậm hực im lặng. Chuyện quá nhiều mánh khóe, cô nhóc chẳng hiểu gì cả. Lỡ như để cho cô một công ty vỏ rỗng thì cũng đành chịu. Vợ chồng thì ? Trên thế giới , những cặp vợ chồng trở mặt thành thù vì lợi ích còn thiếu ?
Bước văn phòng Chủ tịch, ông cụ bàn việc, quét mắt căn phòng, đó chuyển ánh mắt về phía Thẩm Huyên: “Sau con cũng chú tâm nhiều hơn. Đây là Bạch Tư, sẽ là trợ lý của con. Con thể cần quản chuyện công ty, nhưng mỗi ký tên đều xem xét kỹ lưỡng, ?”
Hiểu rõ mức độ nghiêm trọng của vấn đề, Thẩm Huyên đương nhiên nghiêm túc gật đầu. Cô sang nữ trợ lý dẫn lên—một phụ nữ mặc váy vest trắng, toát lên khí chất giỏi giang.
“Thôi, về uống t.h.u.ố.c đây. Chuyện của đại bá con, với Mục Đình . Nếu thực sự chứng cứ xác thực, thì... cứ theo luật mà , cần nể mặt !”
Nói , ông cụ ho khan vài tiếng. Bạch Tư lập tức đỡ ông ngoài. Thẩm Huyên bóng lưng còng xuống của ông cụ, đột nhiên thấy chua xót. Ông nội cô lo lắng quá nhiều chuyện, mà dù nữa, đại bá cũng là con ruột của ông, trong lòng ông chắc chắn dễ chịu.
Cô tựa bàn việc thở dài. Cô mở ngăn kéo, đống tài liệu bên trong. Phần lớn đều là các loại báo cáo, cùng với nhiều liệu đối chiếu. Thẩm Huyên hiểu rõ tình hình công ty, nhưng cô cũng hiểu ý đồ của ông khi để một trợ lý cho . Lòng đề phòng khác thể thiếu, ông nội cô vẫn sợ nam chủ sẽ điều gì với cô.
Nếu nam chủ ngoại tình với Nữ chủ, Thẩm Huyên lẽ sẽ tin. nếu lén lút gian lận để giành lợi ích, điều cô khẳng định sẽ tin. Cho dù đến hình tượng trong sách, chỉ cần thời gian cô ở chung với , cô cũng nhận thấy Mục Đình loại đó. Nếu , chẳng từ chối 5% cổ phần , cũng sẽ ký thỏa thuận ly hôn với cô, càng sẽ chịu ly hôn, còn cho cô một khoản phí ly hôn lớn đến thế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hom-nay-lai-lai-lai-khong-co-ly-hon/chuong-33-em-muon-anh-cong-em-canh-hai.html.]
Kể từ khi theo nam chủ, cô cơ bản là ngày nào cũng kiếm tiền. Cô từng gặp ai hào phóng như . Có lẽ là do quá giàu, nên còn khái niệm gì về tiền bạc nữa .
Không lâu , Bạch Tư . Cô trở về tình hình hiện tại của công ty với Thẩm Huyên.
“Vậy Mục Đình đến đây, họ phản ứng gì ?” Thẩm Huyên khó hiểu hỏi.
Nghe , Bạch Tư chỉ khẽ lắc đầu: “Mục tổng mấy ngày nay chỉ ghé qua một , còn đều là trợ lý của xử lý. đều phối hợp, dù thì cũng chẳng ai dám đắc tội Mục tổng. Tuy nhiên, thật sự một vài cá nhân đang giở trò. Ngài cũng đấy, Chủ tịch sức khỏe , thể lúc nào cũng theo dõi công ty, còn Phó Chủ tịch thì...”
Nói đến đây, Bạch Tư chợt dừng : “ cũng thật với cô, chuyện đề cập với Chủ tịch , nhưng vẻ Chủ tịch bất lực nên vẫn luôn đả động đến. Thật , việc công ty xuống dốc mấy năm nay thể tách rời khỏi sự hủ hóa của nhân viên nội bộ. Ngay cả Phó Chủ tịch cũng , mấy năm nay lợi dụng chức quyền để trục lợi bao nhiêu . Cứ đà , công ty mà phát triển nổi? Hơn nữa, thấy gần đây Mục tổng yêu cầu những tài liệu đó, hiển nhiên là những chuyện . Chỉ tay dọn dẹp một phen .”
Không ngờ đại bá của ghê tởm đến , ngay cả tiền của công ty nhà cũng tha. Sắc mặt Thẩm Huyên chút khó coi. Nếu Mục Đình thật sự thanh trừng đám sâu mọt , cô tuyệt đối là đầu tiên giơ cả hai tay tán thành. Không phá thì xây ; loại bỏ những , công ty mà vực dậy nổi?
“Vậy cứ theo dõi . Có chuyện gì quan trọng thì báo cho là . Mặt khác, theo dõi sát đại bá của . Chỉ cần ông động thái nhỏ nào thì đều cho .” Thẩm Huyên nghiêm túc .
Nghe , Bạch Tư lập tức gật đầu, đồng thời kể cho cô về các dự án lớn gần đây của công ty.
Thẩm Huyên mà thấy choáng váng đầu, cô cũng tự . Bản cô giỏi lắm chỉ vẽ hai bản thiết kế, còn những thứ khác thì hiểu gì. Tốt nhất vẫn nên giao cho nam chủ xử lý. Tục ngữ , tài giỏi thường nhiều việc mà.
Khi về đến nhà thì trời tối hẳn. nam chủ hôm nay về ăn tối, Thẩm Huyên bèn ăn sủi cảo một . Trời lạnh, ăn sủi cảo mới đúng điệu.
Đến chín giờ, cô xuống nhà lấy chút trái cây để ăn thì lúc đụng trợ lý Chung đang bước từ thư phòng. Trong tay còn cầm hai tập tài liệu dày, bước chân vẻ vội vàng.
--------------------
“Ngày nào cũng tăng ca khuya như , Mục tổng của mấy chắc chắn trả cho ít tiền thưởng nhỉ?” Cô trêu ghẹo.
Vừa xuống lầu, trợ lý Chung gượng, “Làm gì , công ty nuôi ăn .”
Nghe , Thẩm Huyên gì thêm, chỉ cầm lấy một quả quýt bàn ném cho , “Cậu chắc chắn là bạn gái ?”
Thường xuyên hơn nửa đêm cũng chạy tới chạy lui thế , bạn gái mới là lạ.
Dứt lời, trợ lý Chung mỉa một tiếng. Anh vốn bạn gái, nhưng từ khi theo Mục tổng thì chia tay, từ đó về còn bạn gái nữa.
Đột nhiên cảm thấy chút đồng tình , Thẩm Huyên cầm hai quả chuối định lên lầu, thì phía đột nhiên truyền đến giọng của trợ lý Chung, “À đúng , tìm tài xế xe tải .”
Bước chân khựng , Thẩm Huyên khỏi ngơ ngác đầu . Anh nghiêm túc : “Cảnh sát đang theo manh mối mà cung cấp để truy tìm nguồn gốc, tin rằng nhanh thể tìm kẻ chủ mưu .”
Nói xong, trợ lý Chung rời khỏi biệt thự, chỉ còn Thẩm Huyên một đó với tâm trạng phức tạp. Kẻ phản diện mưu sát chính đường ca của . Nếu nam chủ chuyện , chắc chắn sẽ bỏ qua cho kẻ đó.
Thở dài, cô rửa một chén cherry lên lầu. Đèn trong thư phòng đang sáng. Cô gõ cửa hai cái, đến khi bên trong tiếng "Vào " thì cô mới bưng trái cây đẩy cửa bước .
Trước cô hiểu, mãi đến hôm nay trải nghiệm cảm giác của ở địa vị cao, Thẩm Huyên mới hiểu nam chủ bận rộn đến mức nào mỗi ngày. Khó vẫn thể , tan tầm đúng giờ, ngoài xã giao, thực sự khiến bội phục.
“Anh ăn bữa ăn khuya ? Em nấu mì đấy!” Cô nghiêm túc đẩy đĩa trái cây qua.
Người đàn ông bàn việc bỗng nhiên ngẩng đầu cô, ánh mắt đầy vẻ dò xét. Cô thì đối diện bàn việc, một bên chống cằm bình tĩnh .
“Anh ngày nào cũng bận rộn như mệt ? Ngày mai xem phim ?” Ánh mắt cô trong veo.
Hai , nữa cúi đầu tiếp tục xem văn kiện, “Không thời gian.”
Thẩm Huyên: “……”
Loại vì vợ cơ chứ?
Anh cụp mắt xuống, giọng trầm thấp, “Có thể xem ở nhà.”