Hôm Nay Lại Lại Lại Không Có Ly Hôn - Chương 37: Thích 【Canh hai】
Cập nhật lúc: 2025-12-09 09:01:12
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Có ly hôn vì gia đình yêu cầu nối dõi tông đường, với danh tiếng tái hôn cũng ?” Cô nghiêm túc hỏi.
Nhìn khuôn mặt nhỏ nghiêm túc , lông mày Mục Đình khẽ nhúc nhích, đột nhiên bật nhưng vẫn gì.
“Anh xem kìa, trúng chứ gì!” Thẩm Huyên ngay là thế mà, lập tức ném mạnh chiếc khăn lên , “Đồ vô sỉ!”
Xoa nhẹ vòng eo mảnh khảnh, thẳng mắt cô, đôi môi mỏng khẽ mở: “Vậy tại tìm khác để nối dõi tông đường?”
Anh giờ vẫn hiểu rốt cuộc phụ nữ đang nghĩ gì trong đầu.
Bốn mắt , Thẩm Huyên chớp chớp mắt, đỏ mặt, ấp úng: “Đó là bởi vì... chúng là hợp pháp mà. Nếu ly hôn tìm khác thì phiền phức lắm.”
Nếu thì đột nhiên chịu ly hôn? Đừng là thích cô, dù cô cảm nhận . Mỗi ngày nếu cô chủ động tìm chuyện, sẽ thèm để ý đến cô. Đây tính là thích gì chứ, cùng lắm chỉ là một cuộc sống tạm bợ thôi.
“Cô nghĩ là sợ phiền phức ?” Anh nhíu mày.
Nghe , Thẩm Huyên lập tức trừng lớn mắt: “Anh xem kìa, cuối cùng cũng lời thật lòng ! Anh chính là ly hôn đúng !”
Đột nhiên cảm thấy đau đầu, Mục Đình giơ tay xoa nhẹ trán. lúc , bên tai vang lên một giọng nữ trong trẻo: “ sớm phát hiện , hôm đó Tô Họa thêm một cái đấy!”
Đừng tưởng cô phát hiện nha!
Nhíu mày, đột nhiên bình tĩnh cô : “Vậy việc cô mỗi ngày thì tính là gì?”
Thẩm Huyên: “……”
Bàn tay lớn siết chặt vòng eo mảnh khảnh , ôm cô lòng, ánh mắt sáng như đuốc: “Vì ly hôn, cô ?”
Không hiểu cô , luôn khiến cô nghĩ rằng sẽ tìm phụ nữ khác.
Gió đêm lạnh, Thẩm Huyên khỏi chậm rãi cúi đầu, đột nhiên vươn tay ôm lấy cổ , ghé sát tai , khẽ : “Vậy ... thích ?”
Giọng cô khẽ, nhưng mang theo chút mong chờ. Anh rũ mi mắt, đột nhiên nâng chiếc cằm trắng nõn của cô lên, lập tức phủ lên đôi môi nhỏ đang đỏ bừng . Một tay kéo eo cô, thở nóng bỏng ấn cô lòng.
Thẩm Huyên còn kịp phản ứng, cô chỉ cảm thấy tất cả thở đều cướp sạch sẽ. Bàn tay siết bên hông cô như bẻ gãy cô . Nửa cô dựa hẳn mặt bàn, thở nam tính ngập tràn bao phủ xung quanh, sự thô bạo và vội vàng của đối phương khiến cô hoảng loạn.
Anh c.ắ.n mạnh một cái giữa cổ trắng nõn , giọng khàn khàn, “Thích!”
Tim cô đập thình thịch, Thẩm Huyên chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng. Chờ đến khi cô lấy tinh thần, ở giường từ lúc nào , hơn nữa áo ngủ của cô hình như vấn đề gì đó, khiến cô vội vàng giãy giụa.
“Em… Ưm…” Thẩm Huyên vô lực xô đẩy , cô gì đó, nhưng đối phương cho cô cơ hội .
Khi áo ngủ đột nhiên đẩy cao lên, nụ hôn nóng bỏng cũng dần dần dừng ở giữa cổ cô. Cô thở phì phò, vội vàng đè bàn tay to nóng bỏng , “Từ từ… Lần nữa ?”
Bốn mắt , cô thấy d.ụ.c vọng cuộn trào trong đôi mắt đen , giống như ăn thịt . Cô chỉ thể nuốt nước bọt, nhấn mạnh một , “Anh… Anh công tác ? Ngủ sớm dậy sớm …”
Lướt qua khuôn mặt nhỏ đang ửng đỏ , nam nhân nhíu chặt mày, bỗng nhiên dậy phòng tắm. Chỉ còn một Thẩm Huyên đang sợ hãi đó.
Nghe tiếng nước truyền đến từ phòng tắm, cô còn sợ hãi kéo chăn trùm kín . Cô vốn tưởng rằng thật sự xong đời , ngờ nam chủ thế mà chịu dừng , thể thấy thật sự tôn trọng ý của cô.
mà, như một hai chắc chắn cho sức khỏe. Hơn nữa hôm nay trời lạnh, tắm nước lạnh cũng cảm nữa…
Đột nhiên cô cảm thấy đầu óc loạn. Thôi kệ, là một trưởng thành, cô nên dáng vẻ của trưởng thành. Cho dù xảy chuyện gì thì chứ, họ là vợ chồng hợp pháp, hơn nữa cô cũng vì hề chán ghét đối phương tới gần…
Theo bên cạnh cô lún xuống, bộ căn phòng chìm bóng tối. Thẩm Huyên hít sâu một , lấy hết can đảm chậm rãi rướn qua, duỗi tay ôm lấy eo đối phương, “Em… Em nghĩ thông suốt …”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hom-nay-lai-lai-lai-khong-co-ly-hon/chuong-37-thich-canh-hai.html.]
Chưa từng lúc nào cô cảm thấy hổ như . Cô đỏ mặt chậm rãi cúi đầu, nhưng ngay đó tay cô đột nhiên gỡ , “Ngủ .”
“……” Không nghĩ tới thế mà từ chối, Thẩm Huyên khỏi trong bóng đêm, “Anh… Anh giận hả?”
Chắc chắn là giận , bằng thái độ đột nhiên đổi lớn như . mà… nãy cô sợ …
Theo mùi hương thoang thoảng một nữa quẩn quanh trong thở, vẻ mặt nam nhân chút căng thẳng, đến cả giọng cũng khàn khàn đến cực độ, “Không .”
Cảm giác vẫn đang giận, vì khiến đối phương tắm nước lạnh, Thẩm Huyên còn chút áy náy, chỉ thể nhẹ giọng thầm: “Vậy… Ngủ ngon.”
Cô thề, cô tuyệt đối ý trả thù đối phương, chỉ là nãy đúng là chuẩn tâm lý .
Cô xoay , ôm chặt chăn nhắm mắt , nhưng ngay đó cả cô ôm một vòng tay nóng bỏng. Thẩm Huyên chớp chớp mắt, đem đầu dựa qua một chút, mới nhắm mắt ngủ tiếp.
Nhìn đang ngủ cực kỳ yên trong lòng, Mục Đình chỉ cảm thấy mày giật liên hồi. Có lẽ thật sự thiếu nợ phụ nữ .
Ngủ một giấc đến khi đồng hồ báo thức vang lên, Thẩm Huyên vẫn dậy. Cô tốn bao nhiêu ý chí lực, mới chịu tắt đồng hồ báo thức, mơ mơ màng màng phòng tắm đ.á.n.h răng rửa mặt, giống như cái xác hồn xuống lầu uống một ly nước mật ong. Vương a di vẫn đang bữa sáng, cô chỉ thể đẩy xe đạp của , chờ đến khi ngoài thì lập tức đạp xe theo .
Nhìn chiếc xe đạp chậm rì rì của cô, Mục Đình cứ thế bình tĩnh chằm chằm cô. Cô đến tê dại, chỉ thể bước xuống xe đạp, đó ngoan ngoãn theo chạy bộ. Cũng may tốc độ của đối phương nhanh, cô híp mắt , mí mắt nặng trĩu mở nổi. Dù cơ thể đang vận động, nhưng linh hồn cô chìm giấc ngủ say.
“Hôm nay hết chạy một vòng.” Anh cô.
Nghe , Thẩm Huyên lập tức phấn chấn hẳn lên. Tuy rằng chạy một vòng cũng gian nan, nhưng vẫn hơn chạy hai vòng. Cô hiểu khu biệt thự lớn đến thế, cô thà rằng cần một nơi rộng lớn như .
“Sau thể chỉ chạy một vòng thôi ?” Cô Mục Đình với vẻ mặt đầy mong đợi.
Anh khẽ nhướng đuôi lông mày, “Em nghĩ ?”
Thẩm Huyên: “…… Em thấy là đó.”
Nói xong, cô vội vàng chạy lên . cuối cùng, thể lực vẫn chống đỡ nổi nên cô đành chậm , chỉ thể kéo cánh tay để tiếp tục chạy. Khi trở về biệt thự, cô mồ hôi nhễ nhại, đành tắm để nghỉ ngơi.
khi xuống lầu ăn sáng, cô phát hiện Mục Đình quần áo xong, vẻ như chuẩn ngoài. Nghĩ đến việc sẽ cần dậy sớm khi công tác, Thẩm Huyên cảm thấy nhẹ nhõm hẳn lên. Cô vẫn cầm bánh mì kẹp, nghiêm túc vẫy tay với : “Anh đường cẩn thận, sớm về sớm nhé.”
(Đi thêm vài ngày cũng .)
Nhìn cô gái đang uống sữa bò, đàn ông bỗng nhiên sửa cổ tay áo, tiến đến nhéo cằm cô, cúi đầu hôn lên cái miệng nhỏ còn dính vết sữa, hôn sâu một phen.
Vương a di bước khỏi bếp hình.
Như thể nhận điều gì, Thẩm Huyên đỏ mặt vội vàng đẩy , “Anh… vô sỉ!”
Giữa ban ngày ban mặt thế , trong bếp ?!
Như thể thấy vẻ e lệ mặt cô, Mục Đình chỉ thản nhiên cô, bàn tay lớn xoa đầu cô, “Đợi về.”
Cảm giác như đang đe dọa , Thẩm Huyên thèm , chỉ cúi đầu c.ắ.n một miếng bánh mì kẹp. Mãi đến khi khóe mắt lướt qua bóng lưng rời , cô mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng phát hiện Vương a di vẫn còn ngây ở cửa bếp . Cô đỏ mặt, nhất thời cảm thấy vô cùng hổ.
lúc , điện thoại bàn đột nhiên reo lên. Nhìn thấy là Bạch Tư, cô lập tức cầm lên máy. Giọng điệu của đối phương vẻ nghiêm trọng.
“Chuyện là thế , hôm nay kết quả kiểm tra của ông cụ. Bác sĩ m.á.u của ông chút bất thường, hình như trong cơ thể một loại độc tố mãn tính, nhưng hiện tại vẫn điều tra đó là loại độc gì.”
Nghe giọng trong điện thoại, Thẩm Huyên sững . Ngay lập tức, cô dậy lên lầu quần áo, sốt ruột hỏi: “Vậy bác sĩ ? Liệu nguy hiểm đến tính mạng ?”
Dứt lời, đầu dây bên vang lên một giọng trầm ngâm: “Cái còn chờ kiểm tra thêm. bác sĩ loại độc tích lũy trong cơ thể chủ tịch ít nhất một tháng .”