Hôm Nay Lại Lại Lại Không Có Ly Hôn - Chương 9: Bắt quả tang
Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:59:23
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Không khí trong phòng nghỉ vô cùng quỷ dị. Thẩm Huyên đành dùng tính cách của nguyên chủ để đẩy , gương mặt lộ vẻ lạnh lùng: "Sao em sống ? Hơn nữa, sống thế nào liên quan đến em, em lấy tư cách gì mà hỏi?"
Nguyên chủ ngoài việc dành trọn tình cảm cho nam chính thì luôn ngạo mạn và lạnh nhạt với đàn ông khác. Mục Dịch rõ ràng quá quen với sự lạnh nhạt , chỉ cần cô với một cái là đủ vui cả ngày . Thẩm Huyên thiện cảm với những thành phần nguy hiểm thế , cảm thấy tính mạng đảm bảo.
" , liên quan đến ..."
Mục Dịch tự giễu, đột ngột nắm lấy cổ tay mảnh khảnh của cô, ánh mắt u ám: " chị kết hôn với hề hạnh phúc. Anh từng thích chị, thậm chí chẳng thèm chị lấy một cái, tại chị còn theo ? Anh gì cơ chứ!"
Thẩm Huyên hoảng, nhưng vẫn tỏ vẻ lạnh lùng, cố sức giằng tay : "Buông , là chị dâu của em!"
"Chị dâu... chị dâu ..." Khóe miệng Mục Dịch nhếch lên một nụ phức tạp, trong mắt bùng lên ngọn lửa giận dữ: "Chị dâu..."
"Em—"
Thẩm Huyên định gì đó, nhưng dư quang bỗng liếc thấy đang ở cửa phòng, hồn phách cô suýt bay mất một nửa.
Mục Đình chỉ lướt qua những bên trong, sắc mặt đổi, thản nhiên chỉnh tay áo lưng bước , bất kỳ phản ứng nào khác.
Trợ lý Chung cũng im lặng cúi đầu theo, mồ hôi hột bắt đầu lấm tấm trán. Thật ngờ phu nhân dây dưa với em trai của Mục tổng. may mà Mục tổng cũng định ly hôn , nếu thì đúng là "cắm sừng" ngay mặt.
Như phát hiện điều gì, Mục Dịch đầu . Thấy bóng dáng rời ngoài cửa, hề hoảng hốt, chỉ nhướn mày với Thẩm Huyên: " sẽ lời chị dâu đến thăm ông nội."
Nói xong, lập tức bước ngoài. Đôi mắt tràn ngập vẻ tàn nhẫn, ghét nhất là vẻ mặt điềm tĩnh chút gợn sóng của ông cả , cứ như thể gì đời khiến bận tâm . Chờ xem, một ngày nào đó sẽ đạp thằng chân, xem còn bình tĩnh đến bao giờ.
Khi trong phòng nghỉ chỉ còn Thẩm Huyên, cô c.h.ế.t lặng. Cô nam chính đó bao lâu, nhưng vấn đề là, thế mà cũng thích lén !
Nghĩ đến việc nam chính đằng nào cũng sắp ly hôn với , Thẩm Huyên mới trấn tĩnh một chút. , họ vợ chồng thật, gì mà sợ chứ?
Nghĩ , cô cầm hồ sơ ngoài. Vừa định gõ cửa văn phòng thì trợ lý Chung , ánh mắt cô chút kỳ lạ. Thẩm Huyên mồ hôi hột tuôn vì ngượng, cứ như thể cô việc gì khuất tất lắm .
Khẽ hắng giọng, cô gõ cửa hai tiếng vẻ trấn tĩnh . Văn phòng rộng và bài trí tối giản. Qua cửa sổ sát đất thể thấy cảnh thành phố, ban đêm chắc chắn sẽ .
Người bàn việc vẫn đang lật xem hồ sơ, vẻ mặt vẫn lạnh lùng như từng thấy chuyện xảy . Thẩm Huyên thở phào nhẹ nhõm, đặt tập hồ sơ lên bàn: "Ông nội bảo em đưa cái cho ... Nếu gì nữa thì em về đây."
Đặt đồ xuống, thấy gì, cô lưng ngay lập tức.
Mãi đến khi bóng cô khuất cánh cửa, đàn ông mới ngẩng lên, ánh mắt thoáng chút tối tăm khó hiểu.
Rời khỏi công ty, Thẩm Huyên bắt xe về ngay. Cô thấy chuyến đúng là kinh tâm động phách, cảm giác sống sót thật dễ dàng gì. Với cái tính cố chấp của tên phản diện , rõ ràng định bám theo cô cả đời .
Cô lo lắng nếu phát hiện Thẩm Huyên thật, chắc chắn sẽ còn điên cuồng hơn nữa. Nếu phát hiện yêu biến mất, sẽ chuyện gì, lúc đó cô đào nguyên chủ trả cho đây?
Về đến nhà, cô nhịn nhắn tin kể lể với Lục Tố Tố về chuyện xảy hôm nay. Bạn cô tỏ vẻ quan tâm, cho rằng cứ mặc kệ là , dù đây vẫn luôn như .
Thẩm Huyên thấy mệt mỏi vô cùng. Vấn đề là khi cô và nam chính ly hôn, tên phản diện chắc chắn sẽ bám lấy cô. Thêm nữa, nam chính và nữ chính gặp . Vạn nhất nam chính vì chuyện mà nghĩ cô chung thủy bớt tiền phí ly hôn thì khổ!
Buổi tối, nam chính vẫn về nhà đúng giờ. Dì Vương bắt đầu chuẩn cơm nước. Thẩm Huyên ở phòng khách xem phim hoạt hình, thỉnh thoảng liếc lên lầu. Dù quen với tính cách tẻ nhạt của nhưng cô vẫn thấy thoải mái lắm. Từ đầu đến cuối, lời chắc đếm đầu ngón tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hom-nay-lai-lai-lai-khong-co-ly-hon/chuong-9-bat-qua-tang.html.]
Hôm nay dì Vương món tôm hùm đất cô yêu thích. Nam chính vốn thích món , nên cô cứ thế đeo găng tay một bóc vỏ. Bàn ăn vẫn tĩnh lặng như khi, nhưng phảng phất một bầu khí vi diệu. Cô tập trung bóc tôm, len lén đang thong thả ăn cơm đối diện.
"Chuyện đó... với Mục Dịch chẳng gì cả, chỉ là đơn phương thôi. tuyệt đối gì với trong thời gian hôn nhân , nên khoản phí ly hôn đó nhất định thiếu đấy!" Cô vẫn nhịn mà nhấn mạnh thêm nữa.
đối phương chẳng phản ứng gì, Thẩm Huyên cũng thêm nữa. Cô nghĩ thầm chắc nam chính chẳng thèm để ý mấy chuyện , chỉ quan tâm nữ chính cắm sừng thôi.
Dùng bữa trong bầu khí tĩnh lặng xong, Thẩm Huyên ôm hộp kem Haagen-Dazs ăn ở phòng khách một lát tắm. Chiều nay cô vẽ một bản thiết kế nhưng vẫn thấy hài lòng, cứ cảm giác thiếu thiếu một điểm nhấn nào đó mà tìm .
Suy tính , cô cầm bản vẽ dọc hành lang đến phòng việc, gõ cửa hai tiếng khẽ đẩy một khe hở, bên trong hỏi: "Mục tổng... thể phiền xem giúp bản thiết kế ?"
Dù hôm nay cô cũng giúp đưa hồ sơ, còn đòi "phí chạy chân" nữa mà.
Trong phòng tiếng động gì. Đối với Thẩm Huyên, lên tiếng nghĩa là từ chối. Cô lập tức khép cửa , cầm bản vẽ tiến .
Người bàn việc một bộ đồ màu đen giản dị, đang lật xem mấy bản văn kiện. Cả thư ký phòng sắp xếp ngăn nắp đến đáng sợ, cũng y như con , một chút gợn sóng.
Đến gần, Thẩm Huyên mới đẩy bản vẽ qua: "Anh thấy cái thế nào?"
Sẵn một "đại lão" ở đây, chỉ điểm chút nào là hời chút nấy, còn miễn phí.
Trong thư phòng nhất thời chỉ còn tiếng lật giấy sột soạt. Thẩm Huyên chờ đến tê cả chân thì mặt mới rời mắt khỏi văn kiện, cô lập tức phấn chấn hẳn lên.
Quét mắt qua bản vẽ, Mục Đình nhíu mày hỏi ngược : "Cô thấy ?"
Thẩm Huyên: "..."
Tựa như chuẩn tâm lý vùi dập, cô kéo một chiếc ghế nhỏ xuống bên cạnh. Chỉ thấy đôi bàn tay to với những khớp xương rõ ràng khẽ cử động, ngòi bút di chuyển bản vẽ, cô tập trung rời mắt.
" thấy sự mới mẻ." Giọng trầm thấp.
Thẩm Huyên: "...... cũng cảm thấy ."
Anh tiện tay sửa vài nét bản vẽ tiếp tục xem văn kiện, bỏ một Thẩm Huyên tờ giấy với đôi mắt sáng rực. Đại lão đúng là đại lão, con mắt tinh tường hơn cô nhiều.
Cô mặc bộ đồ ngủ màu xanh, để lộ một đoạn cánh tay mảnh khảnh, mái tóc dài xõa xuống che khuất nửa gương mặt nhỏ nhắn. Mục Đình ký tên văn kiện, mi mắt rũ xuống: "Trước khi ly hôn, thấy chuyện tương tự xảy nữa."
"..."
Một tia linh cảm nảy tan biến sạch, Thẩm Huyên ngẩng đầu bên cạnh với vẻ mặt kỳ quặc: "Vâng."
Quả nhiên, đàn ông đều giữ thể diện, bất kể yêu cũng .
"Vậy khoản phí ly hôn tuyệt đối thiếu nhé." Cô một nữa nhấn mạnh.
Nghe , Mục Đình liếc mắt bên cạnh đầy thâm ý.
Thẩm Huyên giật nảy , vội vàng vẻ nghiêm túc đẩy ly nước của sang, khuôn mặt nhỏ đầy vẻ thành khẩn: " ý bảo keo kiệt . Trong lòng , Mục tổng tuyệt đối là hào phóng nhất thế giới !"